Hôm sau 8 giờ sáng ! Cả nhà cô đã ra sân bay tiễn cô , trong đó vậy mà có cả Dương Dương ! Việc là sáng nay Tiểu Nguyệt nhà ta đã bắt cóc đứa nhỏ , dụ dỗ lôi kéo đến tiễn cô .
!
Khi nghe được lý do cô thật dở khóc dở cười với Tiểu Nguyệt ! Thôi vậy vì sự nghiệp mê trai của bạn thân cô mặc kệ !
Sau đoạn dặn dò đủ thứ của mọi người giờ cô đã được an toàn nghĩ ngơi trên máy bay !
Cô bao hết khoang hạng thương gia cho nhóm thuộc hạ ngồi cùng.
Sau hơn 10 tiếng trên máy bay nhóm các cô đã về đến nhà an toàn .
Trước đó cô đã cho Chú Đặng qua đây mua nhà ! Nói nhà vậy thôi chứ là căn biệt thự hơn 2 ngàn mét vuông .
! Bây giờ cô có thể vào ở rồi !
.
Chú Đặng rất tri kỉ tìm thêm người lau dọn ngoài giờ ! Căn biệt thự độc lập nằm gần sườn núi cách xa trung tâm thành phố rất nhiều !
.
Nhìn qua tài liệu cô đã ưng không ngờ nhìn trước mắt càng ưng hơn.
!
Nhìn đám thuộc hạ mệt mỏi cô lên tiếng. "Các cậu có một tuần nghĩ ngơi làm quen môi trường.
! Sau một tuần bắt đầu đợt huấn luyện đầu tiên giờ giải tán đi".
Nói xong cô cũng quay người lên phòng .
Cô cần tắm rửa đã rồi tính tiếp .
Tắm xong cô xem đồng hồ thấy 9 giờ đêm .
! Cô gọi về cho mẹ một tiếng báo bình an rồi đi ngủ .
!
Sáng hôm sau cô thức sớm chạy bộ một vòng .
! Khi quay về thuộc hạ đã thức dậy luyện quyền từ bao giờ rồi.
!
"Lão đại" Tất cả đồng thanh hô .
"Các cậu tiếp tục đi .
Tôi nhìn xem một chút?!
"
Nói rồi cô đi một vòng nhìn tư thế của họ .
Chỉ ra những chỗ sai sót. Hơn 1 tiếng sau họ mới nghĩ ngơi.
!
"Các cậu xem nên nghĩ ngơi thế nào thì làm .
Ai cần gì thì đi mua sắm .
! Bi anh theo tôi đến trường .
? Giờ giải tán đi". Nói xong cô lên phòng tắm rửa , chuẩn bị hồ sơ mang đến trường để làm thủ tục.
!
...
. cốc.
.
. cốc.
.
. cốc.
.
!
"Vào đi" .
"Tiểu Nhiên đi thôi đến giờ rồi ".
"Tôi biết rồi ! anh xuống trước đi".
5 phút sau cô quần áo chỉnh tề đi xuống dưới sảnh .
!
"Đi thôi"
*
Quay về trong nước.
Con bạn cô vẫn ngày ngày dụ dỗ Dương Dương về nhà nuôi.
! Mê trai đến thế là cùng.
"Chị Nguyệt ! Dương Dương nhớ Nhiên Nhiên rồi".
"Cậu ấy mới đi thôi mà.
! có dịp chị mang Dương Dương qua thăm Nhiên Nhiên được không nè ?".
"Được ạ "
"Giờ chị đưa Dương Dương đi mua banh xong rồi về nhé ?". Cô thật muốn giấu bé đi ,
nhưng không được phải mang trả rồi .
Mua banh xong Tiểu Nguyệt mang Dương Dương về Hàn gia .
"Bà ơi Dương Dương về rồi".
Hàn phu nhân nghe cháu gọi liền đi ra.
"Dương Dương của bà về rồi ! Thế nào đi chơi với chị Nguyệt vui không ?".
"Tiểu Nguyệt con nay vất vả rồi.
! Đứa nhỏ này cũng không dễ trông !
".
"Không sao ạ ! Dương Dương rất ngoan , cháu thật thích chơi cùng em ấy !
".
Ngoài sân vang lên tiếng bước chân rồi dừng lại.
"A cậu về".
"Dương Dương ngoan !
". Anh xoa đầu đứa bé .
"Mẹ con mới về!
.
"
"Con về rồi ! qua đây mẹ giới thiệu với con , đây là Tiểu Thư Dương gia Dương Tiểu Nguyệt. Tiểu Nguyệt đây là con trai ta HÀN QUÂN . Hai đứa làm quen đi ".
"Ra cô là người đã cứu Dương Dương lần trước , xin chào". anh đưa tay về phía cô .
Cô cũng đưa tay về phía anh .
"Cũng ko cần nói quá như thế .
! Hôm ấy là bạn tôi cứu Dương Dương ! Tôi thấy Dương Dương đáng yêu nên đến chơi cùng bé !
".
"Ra vậy ! Không biết người cứu Dương Dương thế nào , tôi muốn gặp để cảm ơn cô ấy một tiếng". anh cười nói .
Máu mê trai của cô lại nổi lên rồi.
"Thật không may cho anh ! Cậu ấy vừa bay ra nước ngoài tuần trước rồi". Vì trai đẹp cô lỡ bán luôn bạn thân rồi.
"Cô ấy đi định cư luôn sao?.
"
"Không đâu ! cậu ấy đi học vài năm thôi".
"Không còn sớm nữa tôi xin phép đi trước"?.
"Để tôi đưa cô về"?.
"Có phiền anh không ? Dù sao tôi tự đi được"!
.
"Phiền gì chứ ? Nó bây giờ rảnh lắm ,
để nó đưa con về .
Ai lại để con gái đi một mình giờ này".
!
Hàn phu nhân nãy giờ im lặng lên tiếng.
Vừa nhìn bà đã kết đứa nhỏ này rồi .
Tiếp xúc chừng đó thời gian , bà tin mình không nhìn lầm người. Bà muốn đứa nhỏ này làm con dâu .
Ai cũng đừng mong dành với bà .
!
"Mẹ tôi nói đúng ! Để tôi đưa cô về cho an toàn".
!
Có lẽ cô không biết nhưng.
.
Anh còn không biết ý đồ của mẹ mình nữa sao .
Sống hơn 20 năm trên cuộc đời , nếu không biết thì anh còn ngồi được cái ghế ,
chủ tịch tập đoàn Hàn thị đến bây giờ à .
?
Rõ như ban ngày mà còn không biết ,
thì anh chết không biết bao lần rồi đâu. ?
*********************
góc tác giả :
Dương Tiểu Nguyệt : trai đẹp mắc gì ko mê .
.
ngu sao?
Hàn Quân : em chỉ có thể mê mình tôi
Dương Tiểu Nguyệt : anh đẹp trai .
.
.
. ngoài kia còn nhiều người đẹp hơn.
Hàn Quân : Tôi sẽ cho em biết thế nào là đẹp trai.
Dương Tiểu Nguyệt : chờ ngày anh làm được hãy tự hào.