"Thật ngại quá, làm cho nguyện vọng của ngươi thất bại rồi.
"
Một âm thanh có chút lạnh lùng vang lên, Tô Đường bĩu môi, biểu tình không rõ ràng lắm.
“3742, xin chào.
” Cả người Tô Đường buồn bã ỉu xìu.
Kể từ sau khi Tô Đường bị tai nạn xe hơi vào năm 2018 do xả thân cứu người, cô đã trở thành một trong những người thi hành nhiệm vụ Viên Mộng một cách khó hiểu, đây là một tổ chức thần bí, người chấp hành mang theo hệ thống xuyên qua các thời không song song, giúp người phù hợp hoàn thành tâm nguyện.
Mới đầu Tô Đường cũng không có hứng thú với nhiệm vụ Viên Mộng này, cũng luôn lười biếng tiêu cực, nhưng sau đó lãnh đạo của cô nói cho cô biết, mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ đều có thể đạt được giá trị năng lượng, khi giá trị năng lượng tích lũy được số lượng nhất định, cô có thể đổi lấy bất cứ một ước nguyện nào.
Tô Đường ánh mắt thoáng cái sáng lên, cô muốn cố gắng làm việc, tích góp đủ giá trị năng lượng, một lần nữa trở lại thế giới hiện thực.
Lãnh đạo: "Vậy thì làm tốt đi, cô gái trẻ.
"
Tô Đường đột nhiên tràn đầy nhiệt huyết, tổ chức cân nhắc cô là người mới, cố ý cho cô một cái hệ thống kinh nghiệm phong phú, chính là 3742.
Nói đến 3742, Tô Đường liền có một bụng muốn châm chọc.
Người chấp hành và hệ thống vốn thuộc về quan hệ hợp tác, khi chấp hành nhiệm vụ hệ thống phụ trợ nhiều hơn, cố gắng đạt được yêu cầu của người chấp hành, nhưng 3742 thì khác, nó giống một người lãnh đạo hơn, luôn chỉ huy Tô Đường làm việc.
Tay mơ Tô Đường ngay từ đầu cho rằng tất cả hệ thống đều là như vậy, nhưng thẳng đến hôm họp thường niên hằng năm, gặp mặt những người chấp hành khác, mới biết các hệ thống khác đều rất đáng yêu .
Hệ thống của những người khác một dễ thương, hai hoạt bát, ba sôi nổi, bốn dịu dàng, nhưng 3742 vẫn luôn tỏ ra lạnh lùng thờ ơ, phúc hắc thích ăn miếng trả miếng, nhiệm vụ giao ra luôn khó hiểu, Tô Đường cảm thấy áp lực rất lớn khi hợp tác nó .
Tô Đường đã giúp rất nhiều người trong mười năm qua, cô nghe nói là hệ thống sẽ giao cho những nhiệm vụ ngẫu nhiên, trước khi bắt đầu mỗi nhiệm vụ cô đều thầm cầu nguyện có thể thay đổi hệ thống khác, nhưng một giây trước cầu nguyện xong, giây tiếp theo âm thanh của 3742 sẽ vang lên trong đầu cô.
Không nhiều không ít, cô và 3742 đã hợp tác được mười năm.
Đã mười năm rồi, Tô Đường nhìn chiếc vòng tay màu lam trên cổ tay mình, khi nào mới có thể tích lũy đủ giá trị năng lượng đây?
“Bắt đầu.
” 3742 cũng lười cùng cô hàn huyên, nói thẳng.
Trần Ứng Chu đang ngủ, lông mi khẽ run, tựa hồ ngủ cũng không an ổn.
Một đạo ánh sáng màu lam nhạt xẹt qua, Tô Đường tiến vào cảnh trong mộng của Trần Ứng Chu.
Trần Ứng Chu trong mộng tóc bạc phơ, nếp nhăn nơi khóe mắt đều là dấu vết của năm tháng, nhưng tinh thần cũng không tệ.
Tựa hồ hắn cũng biết là ở trong mộng, cho nên nhìn thấy Tô Đường cũng không quá bất ngờ.
Tô Đường đi thẳng vào chủ đề, lấy ra một cuốn sổ nhỏ, chuẩn bị bắt đầu ghi chép.
Cô hỏi: "Trần tiên sinh, xin hỏi ngài còn có tâm nguyện gì chưa hoàn thành không?"
(hết chương 2)