-Cô có biết tôi là ai không hả?
Mặc kệ lời nói, cô ngoảnh mặt bước đi, thì cô ta lại chặn lại nói với vẻ kiêu hãnh:
-Tôi là tiểu thư của tập đoàn Trịnh Phong, Trịnh Tư Vân. Ai ai cũng kiêg nể tôi vậy mà cô dám...
.
'Thì ra là con gái Trịnh Phong, ông ta dạy con gái tốt nhỉ. Để xem cô ta muốn gì', suy nghỉ hồi lâu cô thay đổi sắt mặt.
-Cô muốn gì?
Ả nhìn xuống đất
-Cô cuối xuống lau sạch giày cho tôi bằng không thì.
.
.
-'Thì sao' cô nói với giọng thách thức.
Ả Tư Vân chỉ tay vô A Tuyết nói 'K thì Cô ta sẽ bị đuổi học' rồi cười phá lên một tiếng. Khiến A Tuyết run lên nắm áo Như Tâm ngày càng chặt hơn khẽ nói:' đuổi học sao? Hay mình.
.
. mình.
. lau giày.
.
.
' chưa dứt lời Tâm đã chặn họng Tuyết lại.
-Suỵt!
Mình sẽ cho cô ta biết tay, cậu yên tâm.
Mau đi gọi Vĩnh Cơ.
A Tuyết k hiểu liền gật đầu ,
nhân lúc không ai để ý cô liền lẻn đi. Còn Như Tâm thì cười mỉa mai nói:
-Được thôi. Đăng bởi: admin