Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Giúp Anh Lấy Hợp Đồng (3)
Chương 25 - Giúp Anh Lấy Hợp Đồng (4)
Chương 26 - Yêu Không Dám Nói
Chương 27 - Yêu Không Dám Nói (2)
Chương 28 - Lương Tưởng Huân Người Thay Thế
Chương 29 - Lương Tưởng Huân Người Thay Thế (2)
Chương 30 - Thì Ra Không Phải Yêu
Chương 31 - Thì Ra Không Phải Yêu (2)
Chương 32 - THÌ RA KHÔNG PHẢI YÊU (3)
Chương 33 - THÌ RA KHÔNG PHẢI YÊU (4)
Chương 34 - Kết Thúc
Chương 35 - KẾT THÚC (2)
Chương 36 - KẾT THÚC (3)
Chương 37 - Gặp Nạn
Chương 38 - Gặp Nạn (2)
Chương 39 - Chào Em! Cô Bé 10 Năm Trước
Chương 40 - Chào Em! Cô Bé 10 Năm Trước (2)
Chương 41 - Cậu Không Phải Người Xấu
Chương 42 - Cậu Không Phải Người Xấu (2)
Chương 43 - Anh Tin Em
Chương 44 - Anh Tin Em (2)
Chương 45 - Anh Tin Em (3)
Chương 46 - Anh Tin Em (4)
Chương 47 - Anh Tin Em (5)
Chương 48 - Anh Tin Em (6)
Chương 49 - Anh Tin Em (7)
Chương 50 - Anh Tin Em (8)
Chương 51 - Anh Tin Em (9)
Chương 52 - Anh Tin Em (10)
Chương 53 - Tạm Biệt Bắc Kinh Tạm Biệt Người Tôi Yêu
Chương 54 - Tạm Biệt Bắc Kinh Tạm Biệt Người Tôi Yêu
Chương 55 - Tạm Biệt Bắc Kinh Tạm Biệt Người Tôi Yêu (3)
Chương 56 - TẠM BIỆT BẮC KINH TẠM BIỆT NGƯỜI TÔI YÊU (4)
Chương 57 - Tạm Biệt Bắc Kinh Tạm Biệt Người Tôi Yêu (5)
Chương 58 - Gặp Lại Người Xưa
Chương 59 - Gặp Lại Người Xưa (2)
Chương 60 - Gặp Lại Người Năm Xưa (3)
Chương 61 - Gặp Lại Người Xưa Cũ (4)
Chương 62 - Tôi Không Quen Biết Người Này
Chương 63 - Tôi Không Quen Biết Người Này (2)
Chương 64 - Phiên Dịch Viên Cao Cấp Thật Khó Hẹn
Chương 65 - Phiên Dịch Viên Cao Cấp Thật Khó Mời (2)
Chương 66 - Em Trăm Lần Không Muốn Tới Tôi Vạn Lần Buột Em Phải Tới
Chương 67 - Em Trăm Lần Không Muốn Tới Tôi Vạn Lần Buột Em Phải Tới (2)
Chương 68 - Diệp Chi Sinh Anh Muốn Thế Nào
Chương 69 - Diệp Chi Sinh Anh Muốn Thế Nào
Chương 70 - Cùng Tôi Ăn Cơm Khiến Em Khó Chịu Vậy Sao
Chương 71 - Cùng Tôi Ăn Cơm Khiến Em Khó Chịu Vậy Sao (2)
Chương 72 - Không Cần Lo Lắng Tôi Sẽ Không Làm Gì Cô
Chương 73 - Muốn Em Làm Phiền Cả Đời
Chương 74 - Muốn Em Làm Phiền Cả Đời (2)
Chương 75 - Đi Nhật Bản
Chương 76 - Đi Nhật Bản (2)
Chương 77 - Tâm Cô Lay Động
Chương 78 - Tâm Cô Lay Động (2)
Chương 79 - Tâm Cô Lay Động (3)
Chương 80 - Tâm Cô Lay Động (4)
Chương 81 - Tâm Cô Lay Động (5)
Chương 82 - Tâm Cô Lay Động (6)
Chương 83 - Sinh Nhật Vui Vẻ
Chương 84 - Sinh Nhật Vui Vẻ (2)
Chương 85 - Sinh Nhật Vui Vẻ (3)
Chương 86 - Sinh Nhật Vui Vẻ (4)
Chương 87 - Sinh Nhật Vui Vẻ (5)
Chương 88 - Sinh Nhật Vui Vẻ (6)
Chương 89 - Sinh Nhật Vui Vẻ (7)
Chương 90 - Sinh Nhật Vui Vẻ (8)
Chương 91 - Sinh Nhật Vui Vẻ (9)
Chương 92 - Sinh Nhật Vui Vẻ (10)
Chương 93 - Sinh Nhật Vui Vẻ (11)
Chương 94 - Trò Chuyện Qua Tin Nhắn
Chương 95 - Trò Chuyện Qua Tin Nhắn (2)
Chương 97 - Nhắc Lại Chuyện Xưa
Chương 98 - Nhắc Lại Chuyện Xưa (2)
Chương 99 - Nhắc Lại Chuyện Xưa (3)
Chương 100 - Cuộc Đời Là Một Vòng Tròn
Chương 101 - Cuộc Đời Là Một Vòng Tròn (2)
Chương 102 - Cuộc Đời Là Một Vòng Tròn (3)
Chương 103 - Trong Nhà Hàng (Anh Ghen)
Chương 104 - Lạnh Lùng Và Ngọt Ngào
Chương 105 - Tất Cả Về Cô Điều Nhớ Rõ
Chương 106 - Lo Sợ Chuyện Bại Lộ
Chương 107 - Lo Sợ Chuyện Bại Lộ (2)
Chương 108 - Lo Sợ Chuyện Bại Lộ (3)
Chương 109 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi
Chương 110 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (2)
Chương 111 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (3)
Chương 112 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (4)
Chương 113 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (5)
Chương 114 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (6)
Chương 115 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (7)
Chương 116 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (8)
Chương 117 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (9)
Chương 118 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (10)
Chương 119 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (11)
Chương 120 - Kích Động
Chương 121 - Kích Động (2)
Chương 122 - Thích Rõ Ràng
Chương 123 - Vì Anh
Chương 124 - Vì Anh (2)
Chương 125 - Vì Anh (2)Đừng Để Tôi Xem Hiểu Tâm Tình
Chương 126 - Đừng Để Tôi Xem Hiểu Tâm Tình (2)
Chương 127 - Tiệc Trên Du Thuyền
Chương 128 - Tiệc Trên Du Thuyền (2)
Chương 129 - Tiệc Trên Du Thuyền (3)
Chương 130 - Tiệc Trên Du Thuyền (4)
Chương 131 - Tiệc Trên Du Thuyền (5)
Chương 132 - Tiệc Trên Du Thuyền (6)
Chương 133 - Tiệc Trên Du Thuyền (7)
Chương 134 - Anh Có Yêu Tôi Không (Nghe Được Đối Thoại Của Phóng Viên)
Chương 135 - Anh Có Yêu Tôi Không (Nghe Được Đối Thoại Của Phóng Viên 1)
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Giúp Anh Lấy Hợp Đồng (3)
Chương 25 - Giúp Anh Lấy Hợp Đồng (4)
Chương 26 - Yêu Không Dám Nói
Chương 27 - Yêu Không Dám Nói (2)
Chương 28 - Lương Tưởng Huân Người Thay Thế
Chương 29 - Lương Tưởng Huân Người Thay Thế (2)
Chương 30 - Thì Ra Không Phải Yêu
Chương 31 - Thì Ra Không Phải Yêu (2)
Chương 32 - THÌ RA KHÔNG PHẢI YÊU (3)
Chương 33 - THÌ RA KHÔNG PHẢI YÊU (4)
Chương 34 - Kết Thúc
Chương 35 - KẾT THÚC (2)
Chương 36 - KẾT THÚC (3)
Chương 37 - Gặp Nạn
Chương 38 - Gặp Nạn (2)
Chương 39 - Chào Em! Cô Bé 10 Năm Trước
Chương 40 - Chào Em! Cô Bé 10 Năm Trước (2)
Chương 41 - Cậu Không Phải Người Xấu
Chương 42 - Cậu Không Phải Người Xấu (2)
Chương 43 - Anh Tin Em
Chương 44 - Anh Tin Em (2)
Chương 45 - Anh Tin Em (3)
Chương 46 - Anh Tin Em (4)
Chương 47 - Anh Tin Em (5)
Chương 48 - Anh Tin Em (6)
Chương 49 - Anh Tin Em (7)
Chương 50 - Anh Tin Em (8)
Chương 51 - Anh Tin Em (9)
Chương 52 - Anh Tin Em (10)
Chương 53 - Tạm Biệt Bắc Kinh Tạm Biệt Người Tôi Yêu
Chương 54 - Tạm Biệt Bắc Kinh Tạm Biệt Người Tôi Yêu
Chương 55 - Tạm Biệt Bắc Kinh Tạm Biệt Người Tôi Yêu (3)
Chương 56 - TẠM BIỆT BẮC KINH TẠM BIỆT NGƯỜI TÔI YÊU (4)
Chương 57 - Tạm Biệt Bắc Kinh Tạm Biệt Người Tôi Yêu (5)
Chương 58 - Gặp Lại Người Xưa
Chương 59 - Gặp Lại Người Xưa (2)
Chương 60 - Gặp Lại Người Năm Xưa (3)
Chương 61 - Gặp Lại Người Xưa Cũ (4)
Chương 62 - Tôi Không Quen Biết Người Này
Chương 63 - Tôi Không Quen Biết Người Này (2)
Chương 64 - Phiên Dịch Viên Cao Cấp Thật Khó Hẹn
Chương 65 - Phiên Dịch Viên Cao Cấp Thật Khó Mời (2)
Chương 66 - Em Trăm Lần Không Muốn Tới Tôi Vạn Lần Buột Em Phải Tới
Chương 67 - Em Trăm Lần Không Muốn Tới Tôi Vạn Lần Buột Em Phải Tới (2)
Chương 68 - Diệp Chi Sinh Anh Muốn Thế Nào
Chương 69 - Diệp Chi Sinh Anh Muốn Thế Nào
Chương 70 - Cùng Tôi Ăn Cơm Khiến Em Khó Chịu Vậy Sao
Chương 71 - Cùng Tôi Ăn Cơm Khiến Em Khó Chịu Vậy Sao (2)
Chương 72 - Không Cần Lo Lắng Tôi Sẽ Không Làm Gì Cô
Chương 73 - Muốn Em Làm Phiền Cả Đời
Chương 74 - Muốn Em Làm Phiền Cả Đời (2)
Chương 75 - Đi Nhật Bản
Chương 76 - Đi Nhật Bản (2)
Chương 77 - Tâm Cô Lay Động
Chương 78 - Tâm Cô Lay Động (2)
Chương 79 - Tâm Cô Lay Động (3)
Chương 80 - Tâm Cô Lay Động (4)
Chương 81 - Tâm Cô Lay Động (5)
Chương 82 - Tâm Cô Lay Động (6)
Chương 83 - Sinh Nhật Vui Vẻ
Chương 84 - Sinh Nhật Vui Vẻ (2)
Chương 85 - Sinh Nhật Vui Vẻ (3)
Chương 86 - Sinh Nhật Vui Vẻ (4)
Chương 87 - Sinh Nhật Vui Vẻ (5)
Chương 88 - Sinh Nhật Vui Vẻ (6)
Chương 89 - Sinh Nhật Vui Vẻ (7)
Chương 90 - Sinh Nhật Vui Vẻ (8)
Chương 91 - Sinh Nhật Vui Vẻ (9)
Chương 92 - Sinh Nhật Vui Vẻ (10)
Chương 93 - Sinh Nhật Vui Vẻ (11)
Chương 94 - Trò Chuyện Qua Tin Nhắn
Chương 95 - Trò Chuyện Qua Tin Nhắn (2)
Chương 97 - Nhắc Lại Chuyện Xưa
Chương 98 - Nhắc Lại Chuyện Xưa (2)
Chương 99 - Nhắc Lại Chuyện Xưa (3)
Chương 100 - Cuộc Đời Là Một Vòng Tròn
Chương 101 - Cuộc Đời Là Một Vòng Tròn (2)
Chương 102 - Cuộc Đời Là Một Vòng Tròn (3)
Chương 103 - Trong Nhà Hàng (Anh Ghen)
Chương 104 - Lạnh Lùng Và Ngọt Ngào
Chương 105 - Tất Cả Về Cô Điều Nhớ Rõ
Chương 106 - Lo Sợ Chuyện Bại Lộ
Chương 107 - Lo Sợ Chuyện Bại Lộ (2)
Chương 108 - Lo Sợ Chuyện Bại Lộ (3)
Chương 109 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi
Chương 110 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (2)
Chương 111 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (3)
Chương 112 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (4)
Chương 113 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (5)
Chương 114 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (6)
Chương 115 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (7)
Chương 116 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (8)
Chương 117 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (9)
Chương 118 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (10)
Chương 119 - Vì Sao Tránh Mặt Tôi (11)
Chương 120 - Kích Động
Chương 121 - Kích Động (2)
Chương 122 - Thích Rõ Ràng
Chương 123 - Vì Anh
Chương 124 - Vì Anh (2)
Chương 125 - Vì Anh (2)Đừng Để Tôi Xem Hiểu Tâm Tình
Chương 126 - Đừng Để Tôi Xem Hiểu Tâm Tình (2)
Chương 127 - Tiệc Trên Du Thuyền
Chương 128 - Tiệc Trên Du Thuyền (2)
Chương 129 - Tiệc Trên Du Thuyền (3)
Chương 130 - Tiệc Trên Du Thuyền (4)
Chương 131 - Tiệc Trên Du Thuyền (5)
Chương 132 - Tiệc Trên Du Thuyền (6)
Chương 133 - Tiệc Trên Du Thuyền (7)
Chương 134 - Anh Có Yêu Tôi Không (Nghe Được Đối Thoại Của Phóng Viên)
Chương 135 - Anh Có Yêu Tôi Không (Nghe Được Đối Thoại Của Phóng Viên 1)
Anh vốn định nói "Lần này, cậu nên bỏ đi chấp niệm, si tình mười năm đó đi.
" Nhưng rất may mắn, đã kịp nuốt trở vào trong bụng nữa câu phía sau, rồi đứng yên không động.
Đầu giờ chiều anh vô tình đọc được tin tức này, liền nghĩ sẽ nói cho Hà Nghinh Phong biết, nhưng chẳng biết Hà Nghinh Phong làm gì, mà anh gọi rất nhiều cuộc lại không có nghe máy, tới sau cùng liên lạc được, thì lại vào lúc anh đang họp, nên mới dặn Hà Nghinh Phong cứ ở bệnh viện, tiện đường anh qua đón rồi nói tường tận hơn.
Vì Hà Nghinh Phong chỉ nói với anh là ở bệnh viện, không có nói qua là cô gái này đã tỉnh lại, hại anh không nhìn trước sau, vừa tới đã nói nhiều như vậy, bây giờ thật ngại ngùng, không biết nên nói thế nào…
Lương Tưởng Huân nhìn ra khuôn mặt cứng đờ pha chút lúng túng của người đàn ông đang đứng nơi cánh cửa, nên do dự một chút rồi lên tiếng.
“Anh tìm Phong Phong à?”
Đoàn Thiệu Nhậm mồm há hốc, chớp chớp mắt hai lần, qua gần hai mươi giây mới mỉm cười gượng gạo.
“Chuyện đó... A, đúng vậy, đúng vậy, là tới tìm Nghinh Phong.
”
“Lúc chiều cậu ấy nói là ở trong bệnh viện, nên tôi đã tới đây, nhưng sao.
.
.
” Đoàn Thiệu Nhậm vừa nói vừa nghiên đầu nhìn dáo dác ngó xung quanh.
Sau mới lấy điện thoại trong túi ra, ấn vào danh bạ tìm số Hà Nghinh Phong vừa nói: “Để tôi gọi cho cậu ấy.
”
“Điện thoại của Phong Phong để ở đây, chắc là lát sau sẽ trở lại.
” Lương Tưởng Huân nói rồi chỉ tay về phía điện thoại trên tủ nhỏ đầu giường.
Đoàn Thiệu Nhậm cũng vừa lúc gọi vào, nghe được tiếng nhạc chuông quen thuộc, anh đưa mắt nhìn một cái, rồi lại “À.
” Một tiếng, sau mới tắt máy, cho điện thoại trở vào trong túi, tiếp tục đứng yên cạnh cửa ra vào.
Lương Tưởng Huân nhìn tờ báo bị Đoàn Thiệu Nhậm cuốn tròn trong tay, bóp đến có chút méo mó, nhớ tới lúc anh vừa đẩy cửa vào đã có nhắc tới chuyện liên quan đến Diệp Chi Sinh, nên mới lại nói.
“Vừa nãy.
. Tôi nghe được anh nói, tờ báo đó có nhắc tới Khương Duệ, anh có thể cho tôi xem một chút không?”
Đoàn Thiệu Nhậm “Hả” một tiếng, rồi nhìn tờ báo cuốn tròn trong tay, do dự hồi lâu mới mở miệng nói: “Có thể.
” Sau đó bước bước chân tiến lại gần giường bệnh, chìa tờ báo về phía trước.
Lương Tưởng Huân đưa tay đón lấy tờ báo, khẽ mỉm cười, gật nhẹ đầu, lịch sự nói “Cám ơn.
” Sau mới mở ra xem.
Đoàn Thiệu Nhậm nhìn thấy Lương Tưởng Huân nhìn qua phần tin tức tầm hai mươi giây, sắc mặt đã có chút thay đổi, lo sợ không biết cô gái này xem xong rồi có quá kích động, rồi xảy ra chuyện gì không? Ý nghĩ này khiến cho gương mặt Đoàn Thiệu Nhậm méo mó đến có chút khó coi.
Còn đang lúng túng không biết nên mở lời khuyên thế nào, thì cánh cửa phòng bệnh lần nữa được đẩy ra, nhìn thấy Hà Nghinh Phong đi vào, Đoàn Thiệu Nhậm liền nhanh chân bước tới chắn trước mặt, nhỏ giọng trách.
“Nghinh Phong, cậu lúc chiều sao lại không nói cho tớ biết, cô gái đó tỉnh rồi chứ?”
Hà Nghinh Phong nhẹ tay khép cửa phòng lại, vừa nói: “Tại lúc đó tớ bận chút việc nên quên mất không nói.
”
“Nhưng bây giờ biết thì cũng có làm sao đâu, cậu làm gì mà khẩn trương vậy?” anh nói rồi bê tô cháo đi về phía trước.
Nhưng là còn chưa đi được hai bước, đã bị Đoàn Thiệu Nhậm lôi trở lại.
“Chính vì cậu không nói, hại tớ vừa bước vào liền nói một mớ chuyện, bây giờ nên làm sao đây?”
Hà Nghinh Phong nhất thời vẫn chưa hiểu ra chuyện gì, nhưng vẫn dời ánh mắt hướng về phía giường bệnh, tầm mắt vừa tiếp xúc với vật trên tay Lương Tưởng Huân, mi tâm lập tức nhăn chặt lợi hại.
Đoàn Thiệu Nhậm nhìn thấy một giây sau, Hà Nghinh Phong đã thu tầm mắt trở về, cánh môi giật giật, nhìm chằm chằm vào anh, đoán được điều Hà Nghinh Phong sắp nói, anh liền lên tiếng nói trước.
“Cái đó đúng là do tớ mang tới, nhưng tại vì cậu không nói gì với tớ, nên khi nãy tớ vào đã lỡ nói ra chuyện tin tức trên tờ báo…”
Hà Nghinh Phong vì nhìn thấy Lương Tưởng Huân buổi trưa không có ăn gì đã ngủ, nên mới ra ngoài mua cho cô một chút cháo, lại quên không nói với Đoàn Thiệu Nhậm một tiếng, nên mới thành ra thế này…
Anh thở dài một hơi, đưa tô cháo cho Đoàn Thiệu Nhậm cầm giúp, rồi bước từng bước rộng tới giường bệnh, lấy đi tờ báo trên tay Lương Tưởng Huân ném vào trong sọt rác, thấp giọng nói.
“Bọn nhà báo rãnh rỗi quá không biết làm gì nên viết bậy bạ thôi, em xem làm gì?”
Lương Tưởng Huân nhìn thấy thái độ ghét bỏ người viết bài báo này của Hà Nghinh Phong, trong lòng cảm thấy rất xấu hổ, qua hồi lâu mới lên tiếng.
“Họ không có viết bậy đâu… Bản hợp đồng đó quả thực là do chính tay em ký vào, cũng là em nhận tiền của Chu gia, giúp Chu gia làm chuyện trái đạo đức. Khiến người phẫn nộ, là kẻ khát tiền, là loại người ai nấy điều khinh bỉ.
.
”
“Tiểu Huân, không cho phép em nói như thế.
” Hà Nghinh Phong chen ngang cắt lời Lương Tưởng Huân, rồi ngồi xuống bên cạnh, ngữ điệu nhỏ nhẹ.
“Dù cho cả thế giới này không tin em đi nữa… Thì anh cũng sẽ tin tưởng em, tin tưởng Tiểu Huân là cô gái tốt nhất.
”
Lương Tưởng Huân hơi nhăn mi tâm lại nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, anh nói tin cô sao? Với cô mà nói, vào thời khắc cả thế giới điều không một ai chịu tin cô, lại có một người bằng lòng tin tưởng, thì quả thật rất đáng vui mừng.
Nhưng làm gì có ai nhìn thấy giấy trắng mực đen, lại không chịu tin tưởng mà đi tin người?
Lương Tưởng Huân nghĩ rồi chợt cười nhạt nhẽo: “Phong Phong, anh không cần nói những lời này để an ủi em đâu.
”
“Anh không phải nói lời an ủi, mà thật sự tin em.
”
“Tin em?” Cô lập lại hai từ quan trọng, sau mới lại cười chua chát nói.
“Giấy trắng mực đen sờ sờ ngay trước mắt, anh lại nói tin em?”
Hà Nghinh Phong khẽ hít vào một ngụm khí, ánh mắt thâm tình nhìn người con gái anh yêu, vẻ mặt rất nghiêm túc nói.