Một lúc sau, trên bãi cỏ ven suối, Lý Ngọc ôm hổ trắng nhỏ bị hắn giả làm mèo, vừa xoa thân thể mềm mại của nó, vừa suy nghĩ kế hoạch tiếp theo.
Ấn ký lư hương ở trước mặt hắn, rõ ràng có bí mật lớn, nhưng trước mắt hắn không thể nào giải đáp được.
Ba cây linh được giá trị liên thành bị nó hút khô, tuy Lý Ngọc đau lòng, nhưng hắn cũng không phải không được lợi, người khác ăn thịt, hắn tốt xấu gì cũng uống được hai ngụm canh, nếu như hắn không đoán sai, linh mạch mộc và linh mạch thủy của hắn, đã được đả thông rồi.
Đối với người Luyện Khí tầng một như Lý Ngọc mà nói, thực lực của hắn thật sự đã tăng lên gấp bốn lần.
Đương nhiên hai linh mạch khác cũng đã được đả thông, không chỉ đơn giản là nhiều thêm một huyệt đạo để tích trữ linh khí, điều này còn có nghĩa hắn có thể tu hành hai loại công pháp khác, sau này còn có thể nhìn thêm một loại thuộc tính lôi, một loại thuộc tính gió.
Có điều, trước mắt Lý Ngọc chỉ có công pháp cơ bản thuộc tính hỏa, có được khi vừa đến Bạch Vân Quan, khi nhập môn, mỗi một đệ tử mới, đều có được một bộ công pháp cơ bản phù hợp với con đường tu hành của mình, Lý Ngọc nhớ Khương Ly là thuộc tính nước, Chu sư tỷ là thuộc tính mộc…
Ở Bạch Vân Quan, ngoại trừ bản thân tu hành công pháp ra, muốn có được công pháp của thuộc tính khác, thì phải dùng linh tệ để đổi, một loại công pháp giá mười đồng linh tệ, tuy Lý Ngọc mua được, nhưng hoàn toàn không cần thiết.
…
Đêm.
Bạch Vân Quan.
Trong một căn phòng nào đó, Chu Tử Tuyền vừa mới tắm xong, chuẩn bị đi ngủ, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Nàng có chút nghi hoặc lên tiếng hỏi: “Ai đó?”
Bên ngoài truyền đến một giọng nói.
“Chu sư tỷ, là ta.
”
Một lúc sau, cửa phòng được mở ra từ bên trong, Chu Tử Tuyền tò mò nhìn Lý Ngọc đứng ở trước cửa, hỏi: “Muộn như thế rồi, Lý sư đệ có chuyện gì sao?”
Trước khi đi ngủ, nàng chỉ mặc một chiếc áo đơn, tóc tùy ý vén lên, bởi vì nguyên nhân vừa mới tắm xong, tóc còn chưa khô, dính vào hai bên thái dương, nàng vốn dĩ đã xinh đẹp nay lại tăng thêm mấy phần mị lực.
Lý Ngọc không ngờ được sau khi mở cửa lại nhìn thấy Chu sư tỷ như thế này, cả người hơi sững ra.
Sống hai kiếp, bên người hắn đều là nam nhân, rất ít khi tiếp xúc với nữ nhân, càng là chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này, cho nên hắn theo bản năng nhìn thêm lần nữa.
Chu Tử Tuyền nhìn thấy ánh mắt của Lý Ngọc, cứ nhìn chằm chằm vào nàng, Chu Tử Tuyền có chút xấu hổ kéo cổ áo, nhỏ giọng nói: “Lý, Lý sư đệ, có chuyện gì sao?”
Lý Ngọc tỉnh lại, ý thức được bản thân đến đây để làm chính sự, hắn ho nhẹ một tiếng, nói: “Muộn như thế đến tìm Chu sư tỷ, đúng là có một yêu cầu quá đáng…”
Chu Tử Tuyền mỉm cười, nói: “Chuyện gì, Lý sư đệ nói đi.
”
Lý Ngọc nghĩ một chút, nói: “Chuyện này có thể có chút mạo muội, hi vọng Chu sư tỷ đừng nói cho người thứ ba, trời biết, đất biết, ta biết, tỷ biết…”
Bạch Vân Quan có quy định, nghiêm cấm tu hành công pháp bên ngoài, nếu không sẽ bị trục xuất ra khỏi Quan, tuy không có quy định rõ ràng, giữa các đệ tử cũng có thể giao lưu với nhau, nhưng tốt nhất vẫn là cẩn thận một chút, để tránh cho lọt vào mắt người khác
“Mạo muội…”, “Trời biết đất biết, đệ biết ta biết”.
Chu Tử Tuyền nhìn Lý Ngọc, sau khi sững ra một chút, sắc mặt sinh ra một chút biến hóa.
Nửa đêm, cô nam quả nữ, mạo muội làm phiền, trời biết đất biết, ngươi biết ta biết, chuyện này nghe thế nào cũng khiến cho người khác liên tưởng trong đầu, nàng lại nhìn Lý Ngọc, quần áo không chỉnh tề, đầu tóc rối tung, lẽ nào hắn…
Tuy Chu Tử Tuyền có hảo cảm với Lý Ngọc, hắn cũng từng cứu mạng một mạng, nhưng chuyện này – có phải là quá nhanh rồi không?
Dường như Chu Tử Tuyền nhớ đến cảnh tượng nào đó, sắc mặt nàng đỏ lên hai tay xoắn lại với nhau, giọng nói có chút nhỏ như muỗi kêu: “Chuyện này, chuyện này sợ rằng không tốt đi…”
Quả nhiên lời nói của nữ nhân không thể tin, ngày hôm qua còn nói chỉ cần bản thân mình có yêu cầu, nàng nhất định sẽ không từ chối, bây giờ chẳng qua là đến hỏi nàng mượn sách công pháp cơ bản, cũng không phả là để cho nàng báo đáp thân thể, Lý Ngọc còn chưa lên tiếng, Chu Tử Tuyền đã vặn vẹo rồi…
Lý Ngọc chỉ có thể hứa hẹn nói: “Chư sư tỷ yên tâm, chuyện tỷ cho ta mượn công pháp tu hành, ta tuyệt đối sẽ không nói cho người khác…”
“Đệ, đệ cho ta một chút thời gian, ta còn chưa chuẩn bị…”
Chu Tử Tuyền cúi đầu, sắc mặt đỏ bừng, tiếp đó thân thể run lên, ngẩng đầu hỏi: “A, công pháp tu hành?”
…
Một lúc sau, Lý Ngọc vui vẻ giống như một đứa trẻ giấu quyển sách vào trong ngực, vẫy vẫy tay với Chu Tử Tuyền, nói: “Cảm ơn Chu sư tỷ, ta sẽ sớm trả lại cho tỷ…”
Chu Tử Tuyền sững người đứng ở cửa, nhìn thân ảnh của Lý Ngọc biến mất, rất lâu vẫn chưa thể nào tỉnh lại.