'' Bao nhiêu năm rồi .
? ''
'' Anh ...
.
. ''
'' Đến đây làm gì .
? ''
'' Anh xin lỗi . Anh .
.
. ''
'' Một người đầy oai phong , khí phách mà lại xin lỗi một con nhóc nhu nhược như tôi sao .
? ''
Chưa kịp nói xong , đôi môi đã bị Phong Đằng chiếm hữu . Cảm giác này .
? Hơi thở Này .
? .
.
.
'' Buông '' Tôi ngán ngẫm cái cảm giác ngọt ngào này quá rồi ^^ Thế nhưng .
.
'' Trở về nhà của chúng ta .
? ''
'' Chúng ta .
? Nhà .
? ''
'' Ai cũng nhớ em cả . Đừng làm họ thất vọng ''
Không phải chính họ là người đuổi tôi ra khỏi căn nhà đó sao .
? Không phải chính anh đã .
.
Nụ hôn nhẹ nhàng lên trán nó không điên cuồng như lúc nãy nữa .
----
'' Gì chứ ??? Bao nhiêu lâu rồi con mới trở về thăm ba mẹ vậy .
? ''
'' Ba mẹ con có ở nhà không dú .
? ''
'' Mẹ con ở Sapal còn Ba con đang trong phòng làm việc '' Nay bé Nhi có chuyện gì vậy ta
'' Dú dọn cơm đi . '' Tại sao từ khi gặp Phong mình lại ăn nói 1 cách .
?
____
'' Về làm gì .
? '' Trên trán đầy mồ hôi .
Mọi người nghĩ gì khi một đứa nhóc cấp 3 , 5 năm chưa gặp ba mẹ mà lại thấy cảnh tượng này .
? Lũ điếm và cả ÔNG TA .
'' Cô khỏe không .
? Ba nữa .
? '' Cô kiềm nén nước mắt . Hôm nay cô yếu đuối quá .
giọng nói với ánh mắt khiến ba cô phải hạ giọng
'' Em ra ngoài đi ''
'' Cô cứ từ từ . Sắp tới cô rồi . Tý nữa xem cô có đủ 9 đuôi chưa nhé .
? '' ghé sát vào tai cô gái váy đỏ nói .
'' .
.
.
. '' Con bé đã thấy rồi sao ?
___
'' Trả lời câu hỏi của con đi . ''
'' Ta khỏe . Con định tới đây làm gì ? ''
'' Bóp nát con điếm ấy chẳng hạn . '' Vừa nói vừa cười khiến không khí một chút một căng thẳng .