Chương 1 - .1: Trời Ban Cho Duyên Phận
Chương 2 - .2: Trời Ban Cho Duyên Phận
Chương 3 - .1: Một Khi Đã Như Vậy, Cũng Đừng Trách Cô Nhất Báo Trả Nhất Báo Rồi!
Chương 4 - .2: Một Khi Đã Như Vậy, Cũng Đừng Trách Cô Nhất Báo Trả Nhất Báo Rồi!
Chương 5 - .1 : Năm Năm Trước, Cô Bỗng Nhiên Đưa Con Cho Tôi, Là Ở Đâu Tới?
Chương 6 - .2:Năm Năm Trước, Cô Bỗng Nhiên Đưa Con Cho Tôi, Là Ở Đâu Tới?
Chương 7 - .1: Nếu Bắc Bắc Bỏ Đi, Các Người Liền Chờ Ta Lột Da Của Các Người Đi!
Chương 8 - .2:Nếu Bắc Bắc Bỏ Đi, Các Người Liền Chờ Ta Lột Da Của Các Người Đi! (5)
Chương 9 - .1: Thiên Tài Nhi Đồng Tiểu Thụ
Chương 10 - .2: Thiên Tài Nhi Đồng Tiểu Thụ
Chương 11 - .1: Cầu Xin Tha Thứ
Chương 12 - .2: Cầu Xin Tha Thứ
Chương 13 - Đi Lại Mặt Lại Mất Mặt!
Chương 14 - Duyên Tuyệt Không Thể Tả!
Chương 15 - Cái Này Sao Nghe Như Là Cô Đang Chiếm Lợi Thế Vậy?
Chương 16 - .1: Sao Cô Không Cảm Thấy Nếu So Bì Giữa Những Người Cha, Anh Thắng Sẽ Có Bao Nhiêu Mặt Mũi Nhỉ?
Chương 17 - Người Tốt Sống Tốt Không Bằng Vận Mệnh Tốt
Chương 18 - Tôi Nói Cho Cô, Thân Thế Chân Thật Của Cô
Chương 19 - Tôi Đồng Ý Cùng Anh Giả Làm Vợ Chồng, Nhưng Mà Tôi Có Điều Kiện!
Chương 20 - Cô Phát Bệnh
Chương 21 - Đó Là Vợ Anh, Sao Có Thể Để Cho Người Khác Chạm Vào?
Chương 22 - Hô Hấp Nhân Tạo Nào Có Dùng Đầu Lưỡi?
Chương 23 - Là Ai Đổi Chocolate Của Cô, Muốn Đưa Cô Vào Chỗ Chết?
Chương 24 - Thiếu Gia, Giang Gia Tới Rồi
Chương 25 - Cô Đoán, Bọn Họ Sẽ Có Hiểu Tình Gì?
Chương 26 - Cho Nên…… Cố Quân Trục Bị Bệnh Sắp Chết, Không Phải Là Sự Thật, Mà Chỉ Là Lời Đồn Đãi Phải Không?
Chương 27 - Giang Tổng Sinh Một Cô Gái Tốt, Vượng Phu!
Chương 28 - Nghĩ Thông Suốt Những Thứ Này, Diệp Tinh Bắc Sao Có Khả Năng Để Cho Bọn Họ Như Ý?
Chương 29 - Đánh Một Tay Hảo Bàn Tính
Chương 30 - Hình Như…… Bà Cũng Không Phải Mẹ Ruột Của Tôi Nhỉ?
Chương 31 - Mẹ…… Mẹ, Sao Mẹ Đánh Con?
Chương 32 - Muốn Trách Thì Con Cứ Trách Mẹ
Chương 33 - Tiểu Thụ Thế Nhưng Là Con Trai Cố Quân Trục Sao?
Chương 34 - .1: Nhưng Loại Chuyện Này, Sao Cô Dám Nói Với Diệp Tinh Bắc?
Chương 36 - Đứa Bé Năm Đó, Xác Thật Là “Giống” Của Cố Quân Trục
Chương 37 - Vậy Không Phải Lộn Xộn Sao?
Chương 38 - Báo Ứng Của Bọn Họ Đến Rồi Sao?
Chương 39 - Anh Thật Sự Một Chút Cũng Không Ngại Sao?
Chương 40 - Bà Xã, Đừng Làm Loạn
Chương 41 - Nhóc Trứng Thối Nhà Con
Chương 42 - Cảm Thấy Vị Ngũ Thiếu Gia Họ Cố Này Là Đang Mắng Chửi Người, Làm Sao Bây Giờ?
Chương 43 - Cố Quân Trục Trở Thành Cha Tiểu Thụ Khi Nào Vậy?
Chương 44 - Bỗng Nhiên Có Một Loại Cảm Xúc Kích Động, Cuốn Sạch Toàn Thân Anh
Chương 45 - Cha, Người Có Thể Tay Không Bò Rất Lâu Sao?
Chương 46 - Bạn Nhỏ Diệp Dập Dương , Con Không Phải Đứa Trẻ Thiên Tài Sao?
Chương 47 - Đại Thánh Sẽ Bảo Hộ Chúng Ta!
Chương 48 - Cố Quân Trục! Anh Cái Gì Cũng Không Biết, Đừng Hùa Theo Con Nít!
Chương 49 - Woa Woa Woa! Ba Soái Nhất! Ba Lợi Hại Nhất!
Chương 50 - Viên Ngọc Hiểu Chuyện
Chương 51 - Kỳ Thật Anh Muốn Trốn
Chương 52 - Cũng Không Phải Ai Đều Có Thể Nuôi
Chương 53 - Ba, Gạt Người Chính Là Chó Con!
Chương 54 - Có Đi Học Hay Không…… Tùy Duyên Đi!
Chương 55 - Đêm Nay Tiểu Thụ Muốn Ngủ Giữa Ba Và Mẹ
Chương 56 - Nếu Thằng Bé Phát Hiện Này Chỉ Là Lời Nói Dối, Tôi Nên Đối Mặt Với Thằng Bé Như Thế Nào (50)
Chương 57 - Tình Yêu Này Nọ
Chương 58 - Muốn Nhận Anh Trai Em Hay Không?
Chương 59 - Em Có Biết Vì Sao Nhà Họ Giang Xuống Dốc Không?
Chương 60 - Ngày Mai Chúng Ta Liền Ly Hôn! Anh Cút Ra Ngoài Cho Tôi!
Chương 61 - Anh, Anh, Anh…. Anh Nói Bậy!
Chương 62 - Vì Cái Gì Muốn Tốn Công Tốn Sức Đối Phó Nhà Họ Giang?
Chương 63 - Trên Đời Này Tiểu Tam Khẳng Định Càng Ngày Càng Ít!
Chương 64 - Súc Sinh Mặt Người Dạ Thú!
Chương 65 - Cô Cùng Cố Quân Trục Thật Là Vợ Chồng Giả Sao?
Chương 66 - Đoán Được, Trả Giá Trước Đã
Chương 67 - Chạy Mất Dép
Chương 68 - Kinh Ngạc
Chương 69 - Hối Hận
Chương 70 - Bởi Vì Quá Yêu
Chương 71 - Cô Thích Tuyết Nặc
Chương 72 - Ghen Tị
Chương 73 - Cố Quân Trục, Anh Không Thể Nghĩ Tích Cực Hơn Sao?
Chương 74 - Cô Gia
Chương 75 - Nói Chuyện Với Anh Sao Khó Nghe Như Vậy?
Chương 76 - Một Bước Cũng Không Nhường
Chương 77 - Cần Phải Rửa Sạch Sẽ
Chương 78 - Em Gái Tốt
Chương 79 - Ve Vãn Đánh Yêu Cùng Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 80 - Cánh Cửa Của Thế Giới Mới
Chương 81 - Bàn Tính Như Ý
Chương 82 - Anh Và Chú
Chương 83 - Anh Dám Cướp Con Trai Của Tôi, Tôi Liều Mạng Với Anh!
Chương 84 - Dám Cướp Người Đàn Ông Của Tao, Không Muốn Sống Nữa Đúng Không?
Chương 85 - Đây Là Anh Ruột Cô?
Chương 86 - Vừa Hối Vừa Sợ
Chương 87 - Thổi Thổi Liền Không Đau
Chương 88 - Không Chết Cũng Tàn Tật
Chương 89 - Anh Không Phải Tiểu, Không Dễ Bị Lừa Như Vây!
Chương 90 - Người Này Quả Thật Có Bệnh Tâm Thần Phân Liệt
Chương 91 - Nghĩ Gì Thế? Thương Tâm Như Vậy?
Chương 92 - Cô Ngổn Ngang
Chương 93 - Rất Vui Vẻ Rất Vui Vẻ
Chương 94 - Ngọt Ngọt Ngào
Chương 95 - Xin Tha
Chương 96 - Anh Không Nói Để Ý A!
Chương 97 - Cậu Ta Là Một Thanh Niên Chính Trực Thiện Lương Năm Tốt
Chương 98 - Bảo Vệ Mẹ
Chương 99 - Bấtngờ Không Kịp Chuẩn Bị
Chương 100 - Xong
Chương 101 - Các Người Làm Gì? Các Người Muốn Chết Sao?
Chương 102 - Còn Làcon Của Cố Quân Trục
Chương 103 - Làm Người Thì Phảicó Phúc, Không Thể Không Bỏ Qua Cho Người Ta Chứ?
Chương 104 - Đánh Một Roi Lên Mặt Anh Ta
Chương 105 - Là Cố Quân Trục Ép Cô Làm?
Chương 106 - Ác Độc (101)
Chương 107 - Hoạ Từ Ở Miệng Mà Ra
Chương 108 - Cha Tốt Nhất
Chương 109 - Cái Gì Gọi Là Coi Như Mình Sinh Ra?
Chương 110 - Mẹ, Mẹ Sờ!
Chương 111 - Oa! Quá Tốt Rồi!
Chương 112 - Diệp Tinh Bắc Hỏng Mất
Chương 113 - Anh Đi Tìm Chết!
Chương 114 - Để Anh Xuân Thu Đại Mộng Đi Thôi!
Chương 115 - (1,2): Chuyện Cũ
Chương 116 - (2)
Chương 117 - Bắc Bắc, Thực Xin Lỗi
Chương 118 - Sao Lại Ngốc Như Vậy Chứ?
Chương 119 - Trước Khác Nay Khác
Chương 120 - Cô Không Cam Lòng
Chương 121 - Lo Trước Khỏi Hoạ
Chương 122 - Chân Tướng
Chương 123 - Đây Nhất Định Không Phải Thật Sự!
Chương 124 - Tỉnh Ngộ
Chương 125 - Ác Độc
Chương 126 - Lòng Đau Như Cắt
Chương 127 - Mừng Rỡ Như Điên
Chương 128 - Vui Vẻ Muốn Bay Lên!
Chương 129 - : Khí Phách Uy Ũy
Chương 130 - Thế Khó Xử
Chương 131 - Nên Là... Không Thể Nào?
Chương 132 - Phiền Não Ngọt Ngào
Chương 133 - Anh Rất Hưởng Thụ
Chương 134 - Đây Đã Làm Cho Người Ta Suy Nghĩ Sâu Xa
Chương 135 - Quan Hệ Này Cũng Thật Loạn
Chương 136 - Khẩn Trương Cưới Vợ Sinh Một Đứa
Chương 137 - Một Bụng Ý Nghĩ Xấu
Chương 138 - Dễ Xảy Ra Vấn Đề
Chương 139 - Ở Trong Ngực Anh
Chương 140 - Ông Không Nhìn Lầm Người
Chương 141 - Khiến Người Giận Sôi
Chương 142 - Lại Sinh Thêm Một Đứa
Chương 143 - Tôi Thành Thật Còn Không Được Sao?
Chương 144 - Không Cho Con Ngựa Ăn Cỏ
Chương 145 - Không Tin Em Thử Xem!
Chương 146 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 147 - Không Sợ Hãi?
Chương 148 - Mẹ, Mẹ Vĩ Đại Nhất, Con Yêu Mẹ!
Chương 149 - Ai Có Thể Gần Gũi Với Diệp Tiểu Bắc Hơn?
Chương 150 - Cô Tới Đây Làm Gì?
Chương 151 - Tính Toán
Chương 152 - Diệp Tinh Bắc, Sao Cô Lại Độc Ác Như Vậy?
Chương 153 - Bài Xích
Chương 154 - Cô Dựa Vào Cái Gì Mà Bắtcố Quân Trục Để Cô Ở Trong Lòng?
Chương 155 - Dạy Bậy Tẻ Con, Không Có Trách Nhiệm!
Chương 156 - Vì Sao Cái Thảm Pháp?
Chương 157 - Cố Thiếu Phu Nhân, Xin Lỗi!
Chương 158 - Có Giúp Hay Không Và Có Tri Thức Thì Có Quan Hệ Gì?
Chương 159 - Ai Là Con Trai Của Anh? Đây Là Con Trai Của Tôi!
Chương 160 - Một Năm Mới Có Ngày Vui Vẻ Cơ Thể Khỏe Mạnh Vạn Sự Như Ý!
Chương 161 - Là Nhớ, Hay Không Nhớ?
Chương 162 - Cô Sẽ Liều Mạng!
Chương 163 - Diệp Tinh Bắc, Cô Quá Đáng Lắm!
Chương 164 - Bạn Bè Tốt Nhất
Chương 165 - Niềm Vui Bất Ngờ, Ai Tới Vậy
Chương 166 - Hành Động Kinh Ngạc
Chương 167 - Chuyện Không Tốt! (160)
Chương 1 - .1: Trời Ban Cho Duyên Phận
Chương 2 - .2: Trời Ban Cho Duyên Phận
Chương 3 - .1: Một Khi Đã Như Vậy, Cũng Đừng Trách Cô Nhất Báo Trả Nhất Báo Rồi!
Chương 4 - .2: Một Khi Đã Như Vậy, Cũng Đừng Trách Cô Nhất Báo Trả Nhất Báo Rồi!
Chương 5 - .1 : Năm Năm Trước, Cô Bỗng Nhiên Đưa Con Cho Tôi, Là Ở Đâu Tới?
Chương 6 - .2:Năm Năm Trước, Cô Bỗng Nhiên Đưa Con Cho Tôi, Là Ở Đâu Tới?
Chương 7 - .1: Nếu Bắc Bắc Bỏ Đi, Các Người Liền Chờ Ta Lột Da Của Các Người Đi!
Chương 8 - .2:Nếu Bắc Bắc Bỏ Đi, Các Người Liền Chờ Ta Lột Da Của Các Người Đi! (5)
Chương 9 - .1: Thiên Tài Nhi Đồng Tiểu Thụ
Chương 10 - .2: Thiên Tài Nhi Đồng Tiểu Thụ
Chương 11 - .1: Cầu Xin Tha Thứ
Chương 12 - .2: Cầu Xin Tha Thứ
Chương 13 - Đi Lại Mặt Lại Mất Mặt!
Chương 14 - Duyên Tuyệt Không Thể Tả!
Chương 15 - Cái Này Sao Nghe Như Là Cô Đang Chiếm Lợi Thế Vậy?
Chương 16 - .1: Sao Cô Không Cảm Thấy Nếu So Bì Giữa Những Người Cha, Anh Thắng Sẽ Có Bao Nhiêu Mặt Mũi Nhỉ?
Chương 17 - Người Tốt Sống Tốt Không Bằng Vận Mệnh Tốt
Chương 18 - Tôi Nói Cho Cô, Thân Thế Chân Thật Của Cô
Chương 19 - Tôi Đồng Ý Cùng Anh Giả Làm Vợ Chồng, Nhưng Mà Tôi Có Điều Kiện!
Chương 20 - Cô Phát Bệnh
Chương 21 - Đó Là Vợ Anh, Sao Có Thể Để Cho Người Khác Chạm Vào?
Chương 22 - Hô Hấp Nhân Tạo Nào Có Dùng Đầu Lưỡi?
Chương 23 - Là Ai Đổi Chocolate Của Cô, Muốn Đưa Cô Vào Chỗ Chết?
Chương 24 - Thiếu Gia, Giang Gia Tới Rồi
Chương 25 - Cô Đoán, Bọn Họ Sẽ Có Hiểu Tình Gì?
Chương 26 - Cho Nên…… Cố Quân Trục Bị Bệnh Sắp Chết, Không Phải Là Sự Thật, Mà Chỉ Là Lời Đồn Đãi Phải Không?
Chương 27 - Giang Tổng Sinh Một Cô Gái Tốt, Vượng Phu!
Chương 28 - Nghĩ Thông Suốt Những Thứ Này, Diệp Tinh Bắc Sao Có Khả Năng Để Cho Bọn Họ Như Ý?
Chương 29 - Đánh Một Tay Hảo Bàn Tính
Chương 30 - Hình Như…… Bà Cũng Không Phải Mẹ Ruột Của Tôi Nhỉ?
Chương 31 - Mẹ…… Mẹ, Sao Mẹ Đánh Con?
Chương 32 - Muốn Trách Thì Con Cứ Trách Mẹ
Chương 33 - Tiểu Thụ Thế Nhưng Là Con Trai Cố Quân Trục Sao?
Chương 34 - .1: Nhưng Loại Chuyện Này, Sao Cô Dám Nói Với Diệp Tinh Bắc?
Chương 36 - Đứa Bé Năm Đó, Xác Thật Là “Giống” Của Cố Quân Trục
Chương 37 - Vậy Không Phải Lộn Xộn Sao?
Chương 38 - Báo Ứng Của Bọn Họ Đến Rồi Sao?
Chương 39 - Anh Thật Sự Một Chút Cũng Không Ngại Sao?
Chương 40 - Bà Xã, Đừng Làm Loạn
Chương 41 - Nhóc Trứng Thối Nhà Con
Chương 42 - Cảm Thấy Vị Ngũ Thiếu Gia Họ Cố Này Là Đang Mắng Chửi Người, Làm Sao Bây Giờ?
Chương 43 - Cố Quân Trục Trở Thành Cha Tiểu Thụ Khi Nào Vậy?
Chương 44 - Bỗng Nhiên Có Một Loại Cảm Xúc Kích Động, Cuốn Sạch Toàn Thân Anh
Chương 45 - Cha, Người Có Thể Tay Không Bò Rất Lâu Sao?
Chương 46 - Bạn Nhỏ Diệp Dập Dương , Con Không Phải Đứa Trẻ Thiên Tài Sao?
Chương 47 - Đại Thánh Sẽ Bảo Hộ Chúng Ta!
Chương 48 - Cố Quân Trục! Anh Cái Gì Cũng Không Biết, Đừng Hùa Theo Con Nít!
Chương 49 - Woa Woa Woa! Ba Soái Nhất! Ba Lợi Hại Nhất!
Chương 50 - Viên Ngọc Hiểu Chuyện
Chương 51 - Kỳ Thật Anh Muốn Trốn
Chương 52 - Cũng Không Phải Ai Đều Có Thể Nuôi
Chương 53 - Ba, Gạt Người Chính Là Chó Con!
Chương 54 - Có Đi Học Hay Không…… Tùy Duyên Đi!
Chương 55 - Đêm Nay Tiểu Thụ Muốn Ngủ Giữa Ba Và Mẹ
Chương 56 - Nếu Thằng Bé Phát Hiện Này Chỉ Là Lời Nói Dối, Tôi Nên Đối Mặt Với Thằng Bé Như Thế Nào (50)
Chương 57 - Tình Yêu Này Nọ
Chương 58 - Muốn Nhận Anh Trai Em Hay Không?
Chương 59 - Em Có Biết Vì Sao Nhà Họ Giang Xuống Dốc Không?
Chương 60 - Ngày Mai Chúng Ta Liền Ly Hôn! Anh Cút Ra Ngoài Cho Tôi!
Chương 61 - Anh, Anh, Anh…. Anh Nói Bậy!
Chương 62 - Vì Cái Gì Muốn Tốn Công Tốn Sức Đối Phó Nhà Họ Giang?
Chương 63 - Trên Đời Này Tiểu Tam Khẳng Định Càng Ngày Càng Ít!
Chương 64 - Súc Sinh Mặt Người Dạ Thú!
Chương 65 - Cô Cùng Cố Quân Trục Thật Là Vợ Chồng Giả Sao?
Chương 66 - Đoán Được, Trả Giá Trước Đã
Chương 67 - Chạy Mất Dép
Chương 68 - Kinh Ngạc
Chương 69 - Hối Hận
Chương 70 - Bởi Vì Quá Yêu
Chương 71 - Cô Thích Tuyết Nặc
Chương 72 - Ghen Tị
Chương 73 - Cố Quân Trục, Anh Không Thể Nghĩ Tích Cực Hơn Sao?
Chương 74 - Cô Gia
Chương 75 - Nói Chuyện Với Anh Sao Khó Nghe Như Vậy?
Chương 76 - Một Bước Cũng Không Nhường
Chương 77 - Cần Phải Rửa Sạch Sẽ
Chương 78 - Em Gái Tốt
Chương 79 - Ve Vãn Đánh Yêu Cùng Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 80 - Cánh Cửa Của Thế Giới Mới
Chương 81 - Bàn Tính Như Ý
Chương 82 - Anh Và Chú
Chương 83 - Anh Dám Cướp Con Trai Của Tôi, Tôi Liều Mạng Với Anh!
Chương 84 - Dám Cướp Người Đàn Ông Của Tao, Không Muốn Sống Nữa Đúng Không?
Chương 85 - Đây Là Anh Ruột Cô?
Chương 86 - Vừa Hối Vừa Sợ
Chương 87 - Thổi Thổi Liền Không Đau
Chương 88 - Không Chết Cũng Tàn Tật
Chương 89 - Anh Không Phải Tiểu, Không Dễ Bị Lừa Như Vây!
Chương 90 - Người Này Quả Thật Có Bệnh Tâm Thần Phân Liệt
Chương 91 - Nghĩ Gì Thế? Thương Tâm Như Vậy?
Chương 92 - Cô Ngổn Ngang
Chương 93 - Rất Vui Vẻ Rất Vui Vẻ
Chương 94 - Ngọt Ngọt Ngào
Chương 95 - Xin Tha
Chương 96 - Anh Không Nói Để Ý A!
Chương 97 - Cậu Ta Là Một Thanh Niên Chính Trực Thiện Lương Năm Tốt
Chương 98 - Bảo Vệ Mẹ
Chương 99 - Bấtngờ Không Kịp Chuẩn Bị
Chương 100 - Xong
Chương 101 - Các Người Làm Gì? Các Người Muốn Chết Sao?
Chương 102 - Còn Làcon Của Cố Quân Trục
Chương 103 - Làm Người Thì Phảicó Phúc, Không Thể Không Bỏ Qua Cho Người Ta Chứ?
Chương 104 - Đánh Một Roi Lên Mặt Anh Ta
Chương 105 - Là Cố Quân Trục Ép Cô Làm?
Chương 106 - Ác Độc (101)
Chương 107 - Hoạ Từ Ở Miệng Mà Ra
Chương 108 - Cha Tốt Nhất
Chương 109 - Cái Gì Gọi Là Coi Như Mình Sinh Ra?
Chương 110 - Mẹ, Mẹ Sờ!
Chương 111 - Oa! Quá Tốt Rồi!
Chương 112 - Diệp Tinh Bắc Hỏng Mất
Chương 113 - Anh Đi Tìm Chết!
Chương 114 - Để Anh Xuân Thu Đại Mộng Đi Thôi!
Chương 115 - (1,2): Chuyện Cũ
Chương 116 - (2)
Chương 117 - Bắc Bắc, Thực Xin Lỗi
Chương 118 - Sao Lại Ngốc Như Vậy Chứ?
Chương 119 - Trước Khác Nay Khác
Chương 120 - Cô Không Cam Lòng
Chương 121 - Lo Trước Khỏi Hoạ
Chương 122 - Chân Tướng
Chương 123 - Đây Nhất Định Không Phải Thật Sự!
Chương 124 - Tỉnh Ngộ
Chương 125 - Ác Độc
Chương 126 - Lòng Đau Như Cắt
Chương 127 - Mừng Rỡ Như Điên
Chương 128 - Vui Vẻ Muốn Bay Lên!
Chương 129 - : Khí Phách Uy Ũy
Chương 130 - Thế Khó Xử
Chương 131 - Nên Là... Không Thể Nào?
Chương 132 - Phiền Não Ngọt Ngào
Chương 133 - Anh Rất Hưởng Thụ
Chương 134 - Đây Đã Làm Cho Người Ta Suy Nghĩ Sâu Xa
Chương 135 - Quan Hệ Này Cũng Thật Loạn
Chương 136 - Khẩn Trương Cưới Vợ Sinh Một Đứa
Chương 137 - Một Bụng Ý Nghĩ Xấu
Chương 138 - Dễ Xảy Ra Vấn Đề
Chương 139 - Ở Trong Ngực Anh
Chương 140 - Ông Không Nhìn Lầm Người
Chương 141 - Khiến Người Giận Sôi
Chương 142 - Lại Sinh Thêm Một Đứa
Chương 143 - Tôi Thành Thật Còn Không Được Sao?
Chương 144 - Không Cho Con Ngựa Ăn Cỏ
Chương 145 - Không Tin Em Thử Xem!
Chương 146 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 147 - Không Sợ Hãi?
Chương 148 - Mẹ, Mẹ Vĩ Đại Nhất, Con Yêu Mẹ!
Chương 149 - Ai Có Thể Gần Gũi Với Diệp Tiểu Bắc Hơn?
Chương 150 - Cô Tới Đây Làm Gì?
Chương 151 - Tính Toán
Chương 152 - Diệp Tinh Bắc, Sao Cô Lại Độc Ác Như Vậy?
Chương 153 - Bài Xích
Chương 154 - Cô Dựa Vào Cái Gì Mà Bắtcố Quân Trục Để Cô Ở Trong Lòng?
Chương 155 - Dạy Bậy Tẻ Con, Không Có Trách Nhiệm!
Chương 156 - Vì Sao Cái Thảm Pháp?
Chương 157 - Cố Thiếu Phu Nhân, Xin Lỗi!
Chương 158 - Có Giúp Hay Không Và Có Tri Thức Thì Có Quan Hệ Gì?
Chương 159 - Ai Là Con Trai Của Anh? Đây Là Con Trai Của Tôi!
Chương 160 - Một Năm Mới Có Ngày Vui Vẻ Cơ Thể Khỏe Mạnh Vạn Sự Như Ý!
Chương 161 - Là Nhớ, Hay Không Nhớ?
Chương 162 - Cô Sẽ Liều Mạng!
Chương 163 - Diệp Tinh Bắc, Cô Quá Đáng Lắm!
Chương 164 - Bạn Bè Tốt Nhất
Chương 165 - Niềm Vui Bất Ngờ, Ai Tới Vậy
Chương 166 - Hành Động Kinh Ngạc
Chương 167 - Chuyện Không Tốt! (160)
Cố Quân Trục nghiêng đầu nhìn cô: "Em gái, em nghĩ quá xa! Chuyện về sau lại nói, tuổi em còn nhỏ nghĩ nhiều như vậy có mệt hay không? Nói nữa, con trai của tôi, về sau giữa tôi và thằng bé, ai nhờ ai còn không nhất định đâu!
”
Diệp Tinh Bắc vô ngữ, dùng con mắt hình viên đạn liếc anh: "Thật ra tôi không muốn chiếm ngươi tiện nghi của anh đâu nha? Tâm và cha anh cũng thật là lớn, cứ như vậy cưới tôi về nhà, ngay cả hiệp nghị tài sản trước khi kết hôn cũng không ký, về sau nếu anh kiếm tiền nhiều hơn, hai chúng ta là vợ chồng phải cộng đồng tài sản, hiện tại tôi an vị ở trên xe đây, dù cái gì cũng không làm, thì một ngày cũng tốn rất nhiều tiền của anh phải không? Anh và ba anh thật đúng là đại khí thô, cái gì đều không để bụng!
”
Cố Quân Trục trầm mặc một lát, lắc đầu, bỗng nhiên cười nhẹ: “Nếu cô sinh năm đứa con, cuối cùng chết chỉ còn lại có một đứa con út, cô cũng sẽ không so đo tiền chia cho ai, nếu cô có thể giữ được mệnh của tôi, ba tôi nói không chừng có thể giao toàn bộ Cố gia cho cô!
”
Diệp Tinh Bắc nghe ra thương cảm trong giọng nói của anh, sửng sốt một chút.
Hôm qua cô mới nhận thức Cố Quân Trục.
Ánh mắt đầu tiên khi đối diện người đàn ông này, cô cảm thấy người đàn ông này như là một thanh kiếm lạnh đã bị tuốt khỏi vỏ ngàn năm, lạnh băng, sâm hàn, toàn thân đều tràn ngập kiên quyết cùng uy áp của kẻ thượng vị, anh chỉ liếc nhìn cô một cái, toàn thân cô liền nhiễm khí lạnh, nhát gan, có lẽ có thể bị anh liếc mắt một dọa đến quỳ xuống.
Sau đó, người này lại này ra tư thái lười biếng lười nhác, bộ dáng vạn sự không sao cả, tự phụ ưu nhã, giơ tay nhấc chân cũng đẹp đẽ nói không nên lời, giống như quý công tử sống trong nhung lụa.
…… À, không phải giống, mà chính là như vậy.
Cố gia là gia tộc nằm trong top 10 cả nước, Cố Quân Trục lại là cái máy gom tiền.
Anh yêu thích rộng rãi, đọc qua nhiều sách, sản nghiệp trải rộng các nơi toàn thế giới, làm cái gì kiếm cái gì, quả thực chính là thần tài, làm gì đều có thể kiếm bồn mãn bát mãn.
Bởi vì sản nghiệp quá nhiều, không ai có thể làm ra thống kê với tất cả tài phú mà anh sở hữu.
Tóm lại chỉ hai chữ: Có tiền!
Ngày hôm qua Diệp Tinh Bắc xem báo cáo điều tra của Cố gia cùng Cố Quân Trục, cả người đều cảm thấy như nằm mơ.
Nếu không phải bên ngoài thịnh truyền Cố Quân Trục sắp chết, hơn nữa lấy địa vị Cố gia, vợ Cố Quân Trục sau khi kết hôn nếu Cố Quân Trục chết không thể tái giá, phỏng chừng cô gái muốn gả cho Cố Quân Trục có thể vòng địa cầu vài vòng.
Kết quả, một người đàn ông có tiền, có nhan, có thân phận, có địa vị, có khí chất, có khí thế, cô ngủ một giấc liền thành chổng cô!
Nếu bị Giang Tư Du biết, Cố Quân Trục là người sắp chết, chỉ là Cố gia cố ý tung lời đồn, phỏng chừng Giang Tư Du có thể ói mấy ngàn ml máu tươi!
Ngày đó sau khi hai người ngủ qua, vội vàng gặp mặt, đối với lẫn nhau cũng không quá hiểu biết.
Ngày hôm qua có được tư liệu điều tra Cố Quân Trục, chỉ có một ít thứ da lông, cũng không tra được nhiều.
Hôm nay, hai người nói nhiều như vậy, Diệp Tinh Bắc cảm thấy người này một chút cũng không lãnh khốc sắc bén giống ngày đó bọn họ mới gặp, mà nói chuyện dí dỏm, rất thú vị.
Hình như cũng không phải rất khó tiếp xúc.
Trên tư liệu cô tra được nói là, Cố Quân Trục là công tử tự phụ kiêu ngạo điển hình, tật xấu cực nhiều, muốn khó hầu hạ bao nhiêu thì khó hầu hạ bấy nhiêu.
Vốn dĩ, người ta là thiếu gia trong hào môn đứng đầu, không giống cô, lớn lên như cỏ dại, người ta có nhiều tật xấu cũng vì người ta có tiền có bản lĩnh nuông chiều ra, rất bình thường.
Nhưng hôm nay cô tiếp xúc Cố Quân Trục, so với Cố Quân Trục trong tưởng tượng, hoàn toàn không giống nhau.
Nhìn thấy anh trong lúc lơ đãng toát ra thương cảm, làm cả người cô đều ngơ ngẩn.
Ngược lại không phải cô cảm thấy người này không biết thương cảm.
Mà là cô cảm thấy, người như là Cố Quân Trục, dù sau lưng khóc lóc thảm thiết, ở trước mặt người ngoài, cũng là một thân đồng bì thiết cốt, sẽ không làm người nhìn thấy một chút mềm yếu của anh.