Tóm tắt truyện
Với giọng văn lạ, không giống ai
Jean-Louis Fournier đã khiến độc giả phải khóc, phải đồng cảm với tình huống trớ trêu của ông khi có tới hai đứa con tật nguyền – Mathieu và Thomas
Ông đã viết nó bằng những cảm xúc hết sức chân thực của mình dành cho họ, những đứa trẻ xinh xắn nhất
Ba Ơi, Mình Đi Đâu như một dòng nhật ký kể về tình phụ tử đầy ý nghĩa của người cha với hai người con tật nguyền
Một câu chuyện thật, trần trụi đến xơ xác, nhưng dung dị đủ lay động trái tim của bất cứ ai trong chúng taGiới thiệu truyện:Ông, Jean-Louis Fournier không giấu giếm những phút quẫn trí mình đã từng nốc rượu rồi phóng xe như điên để mong một tai nạn sẽ ập đến, từng có ý định vứt những đứa con ra ngoài cửa sổ
Ông chưa bao giờ nhận mình là một thiên thần để chịu đựng từng ấy nỗi niềm tan nát
Song người cha ấy không gục ngã
Hay nói đúng hơn hai đứa trẻ tật nguyền thúc giục ông cần phải vượt qua
Đó là cách người cha nhìn vào những thử thách khắc nghiệt bằng một cặp mắt khác
Đó là sự hài hước trong những điều cay đắng
Ông thấy các con mình không phải đi học, không phải nghe giảng, không phải làm bài kiểm tra, không phải chịu phạt
Ông nhìn thấy mình nhờ con được phóng những chiếc xe lớn, tránh được việc nộp phạt, có tiền từ trợ cấp tật nguyền của con, không phải lo lắng về định hướng nghề nghiệp tương lai…