Tóm tắt truyện
Nguyệt Ánh tròn xoe mắt rồi khẽ lùi lại quan sát gã con trai lạ hoắc, đang lơ ngơ nhìn ngắm mấy cành cây trĩu quả của khu vườn nhà mình
Cô vốn không ưa lắm loại con trai "ngông nghênh, bụi bậm" trong cách ăn mặc, nên vừa trông thấy hắn Ánh đã cau mày khó chịu
Cô khẽ giọng lầm bầm :- "Nhìn hắn kìa, cái quần Jean bạc phết thủng ở hai đầu gối
Chiếc áo sơ mi dài quá khổ in hình "chim bay, cò bay" thật dị
"Chợt cô gắt giọng, đùa đùa :- Ê ! Nhìn gì vậy em ?Hắn chưa kịp ngẩng lên, Ánh lại tỉnh bơ, kẻ cả hỏi tiếp :- Định hái mận trộm nhà chị à ?- Chị ư ? - Gã con trai lạ cũng thản nhiên đến lạnh lùng, và dài giọng với cái bĩu môi thật đáng ghét: - Mặt còn chưa qua lớp mẫu giáo
bày đặt làm cao
- Mi ? - Anh dám chọc tức tôi
- Gì chứ
Tôi không phải là "Mi" đâu
Cứ gọi anh Thái Trung cũng dễ nghe rồi
- Còn lâu - Ánh chu môi rất con gái - Chưa biết ai lớn hơn ai đó ?- Dĩ nhiên là tôi rồi