Tóm tắt truyện
Bạn đang đọc truyện Gấu ơi, giúp anh! của tác giả Lam Tiểu Mị trên website đọc truyện online
Thư Hoán là một cô gái làm nghề thiết kế gấu bông, cô có vóc người nhỏ nhắn, nhìn trông có vẻ yếu ớt nhưng thực chất, vì sống một mình đã lâu nên cũng đã “tiến hóa” trở nên độc lập và dũng cảm
Vì một lần ăn miễn phí beefsteak mà cô đã bị cưỡng ép nhận lời giả làm bạn gái “thiên kim” của Từ Vĩ Trạch, một chàng trai nổi tiếng đào hoa, danh tiếng lẫy lừng, phong lưu đa tình gây ra biết bao nhiêu tai họa, đến nỗi gia đình bất đắc dĩ phải ra lệnh cho anh thu dọn tàn cuộc, kết hôn để tạ tội
Mặt dù gần như đã đến tuổi ổn định, nhưng Từ Vĩ Trạch không hề có ý muốn lập gia đình và để trốn tránh việc đi xem mắt, anh đã vừa dụ dỗ, vừa cưỡng ép Thư Hoán giả làm bạn gái để về ra mắt ra đình
Ngay trong lần thực hiện nhiệm vụ “giả dạng làm bạn gái”, Thư Hoán đã gặp một người làm trái tim cô nghiêng ngả, người đó chính là Từ Vĩ Kính, anh trai của Từ Vĩ Trạch, một người đàn ông lạnh lùng, quy củ, cả gương mặt và giọng nói đều thiếu cảm xúc, nhưng bên ngoài vẻ lạnh lùng ấy là một trái tim nhiệt tình, quan tâm đến người khác và rất mực yêu thương em trai mình
Tuy nhiên, trong khi Thư Hoán đang “hồn xiêu phách lạc” vì Từ Vĩ Kính thì Từ Vĩ Trạch bất ngờ tỏ tình với cô, khiến cô hoàn toàn luống cuống… Trích đoạn “Nếu đùa thì anh cứ thừa nhận đi
Em cũng sẽ không trách anh đã hôn em đâu, chuyện đó bỏ qua, em cũng không tức giận đâu
Anh không cần vì sợ em giận mà phải nói là thích em
” “Được thôi, anh đùa đấy
” Thư Hoán thở phào, toàn thân như nhẹ hẳn, nhất thời như có cảm giác hoảng hốt
“Nếu anh nói thế có thể khiến em thấy nhẹ nhõm hơn
” Thần kinh Thư Hoán lại căng lên, không nói được gì
Từ Vĩ Trạch nhìn cô, vẫn nụ cười dịu dàng quen thuộc, nhưng không hề có chút vui vẻ nào
So với lần gặp trước, rõ ràng anh gầy đi nhiều
“Căn bản là không thể, anh với em…” Thư Hoán hoàn toàn không suy nghĩ được gì, “Chẳng phải anh luôn xem em là con trai hay sao?”
Từ Vĩ Trạch lại cười: “Em đấy, thật không hiểu đàn ông”
“Em có gì tốt đâu
” Thư Hoán khổ sở vô cùng, “Rốt cuộc anh thích em ở điểm nào
Sao tự dưng lại thích em, có phải gần đây trời quá nóng, anh nóng đến độ bất bình thường đúng không?”
Từ Vĩ Trạch cười: “Vậy anh có gì tốt nào? Anh cũng không nghĩ anh có lý do gì để người ta thích anh cả”
“Chí ít… anh rất đẹp trai
” Từ Vĩ Trạch cười to: “Cám ơn em đã khen
Em cũng đẹp mà”
Thư Hoán hoàn toàn lúng túng: “Nhưng, không đúng, anh nghĩ xem, anh đối xử với các cô bạn gái kia rất tốt, suốt ngày tặng quà, mời họ ăn cái này chơi cái kia, sau đó chỉ biết bắt nạt em, ăn vụng đồ ăn của em, căn bản là rất khác nhau…”
Giọng Từ Vĩ Trạch vừa gần vừa xa: “Nên em là đặc biệt
Em chưa bao giờ nhận ra sao?”