Tóm tắt truyện
Tôi đã từng rất hoang mang với thời đại của mình
Thời đại của những con người cô đơn được giấu trong hình hải nhỏ bé
Thời đại huyên náo của đám đông, đầy ắp những cá nhân lặng lẽ
À, cô đơn, hóa ra ai cũng đã từng có cái cảm giác buồn cười như thế: Một mình giữa mọi người
Hoa Linh Lan, được viết vào đầu năm 2008, khi cảm giác lúng túng tìm lối ra trong thời đại ấy, kiểm soát tâm trí tôi - một cô gái ngày ấy mời bước vào tuổi hai mươi, chưa biết làm chủ cuộc đời mình thế nào mới đúng? Đã gần sáu năm trôi qua, tôi - giờ đây đã là một bà mẹ
Không còn thấy thời đại này xa lạ như khi mới bỡ ngỡ bước vào đời
Tôi bắt đầu viết tiếp cái kết cho câu chuyện ấy trong một buổi chiều trưởng thành, sau nhiều năm dang dở
Sáu năm, có nhiểu thứ thay đổi hơn ta tưởng
Suy nghĩ ngày hôm qua, cùng với thời gian, hôm nay, cũng đã khác xưa nhiều
Đọc Hoa Linh Lan và kiên nhẫn với nó, bạn sẽ thấy đâu đó trong những dòng tâm sự, trải nghiệm từng nhận vật: một chút hy vọng, một chút trưởng thành và cả một chút mong manh trong vô vàn cứng rắn
Cảm giác bắt gặp lại mình nơi quá khứ bi thương, nhưng tràn trề hy vọng
Cảm thấy nhắm mắt, có thể với tới trời xanh lạc lõng
Gào/2008 - 2014***Cánh cửa mở ra rồi đóng lại
Chiếc xe đẩy anh vào phòng mổ, mất hút trong hành lang
Tôi vẫn ở đây, chờ anh ấy trở về với tình yêu của tọi, của chúng tôi
Tôi có một niềm tin mãnh liệt rằng, tình yêu sẽ trở thành động lực giúp anh ấy chiến đấu trong từng phút giây sinh tử
Ranh giời giữa sự sống và cái chết đôi khi rất mong manh, được nối với nhau bởi một sợi chỉ mảnh, mang tên: Hy vọng
Cuộc đời rất công bằng phải không? Những nỗi đau mà anh ấy đi qua, chỉ cần vượt qua ngày hôm nay, sẽ trôi xa mãi mãi