Tóm tắt truyện
Tác giả Tang Li vừa cho ra mắt một câu chuyện mới với tựa đề Mị Quân
Nàng là tiểu mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần, chàng là một thái tử tuổi còn non trẻ
Trải qua một giấc mơ vô cùng kì lạ nàng cảm thấy lo sợ, sợ sẽ không được gả cho thái tử, sợ sẽ bị giết hại rồi cảm thấy tâm trạng bất an lại không muốn lấy thái tử nữa
Còn người đàn ông ngôn tình sủng kia liệu sẽ nghĩ sao về việc nàng muốn thoái hôn với mình
Hãy cùng đón đọc và chờ xem nhé
Văn án truyện: Ôn Sắt Sắt dung mạo khuynh quốc khuynh thành, là một tiểu mỹ nhân mềm mại đáng yêu mê hoặc lòng người
Sống ở trong khuê phòng mười sáu năm, nàng chỉ chờ mong Thái Tử biểu đệ sớm trưởng thành rồi gả cho hắn, trở thành Thái Tử Phi
Tất cả nhìn qua thì đều là ấm áp trôi chảy cho đến khi nàng mơ một giấc mộng
Trong mộng, Thái Tử Thẩm Chiêu đem nàng sủng đến tận trời, từ Thái Tử Phi phong lên làm Hoàng Hậu
Còn là vì nàng mà bỏ xó lục cung, không nạp phi tần, xây dựng hành cung xa hoa, Phàm là thứ nàng muốn thì chẳng sợ không có được, còn sẽ lợi dụng hoàng quyền mà mang đến trước mặt cho nàng
Cứ như vậy sủng, sủng, đem nàng sủng hư…… Thẩm Chiêu mấy năm liên tục bên ngoài chinh chiến, Ôn Sắt Sắt không cam lòng trướng khuya tịch mịch, tìm một người giả làm thái giám âm thầm tư thông
Chuyện sớm bị bại lộ, Ôn Sắt Sắt bị Thẩm Chiêu bí mật hồi cung vừa vặn bắt được
Thẩm Chiêu giận tím mặt, đem tên nam nhân giả làm thái giám của nàng ngũ mã phanh thây, lưu đày cả nhà nàng, giết hết toàn bộ cung nhân Chiêu Dương điện, đem Ôn Sắt Sắt giam lỏng lại, trừng phạt nàng…… Ôn Sắt Sắt giật mình một cái, tỉnh mộng
Trước mắt là Thẩm Chiêu tuổi trẻ non nớt đang dùng dao nhỏ cắt quần áo để băng bó miệng vết thương do nàng té ngựa
Ôn Sắt Sắt run run lui về phía sau: “Có chuyện gì từ từ nói, trước hết buông đao xuống đã” Thẩm Chiêu:?? …… Ôn Sắt Sắt: “Ta nghĩ rồi, cưới vợ phải cưới hiền thê
A Chiêu thân phận tôn quý, hẳn là phải chọn thê tử hiền đức, ta không xứng với ngươi
” Thẩm Chiêu sắc mặt đại biến, ấp úng nói: “A tỷ có phải là muốn thoái hôn?” Ôn Sắt Sắt: “…… Ta chỉ đùa một chút thôi
”