Mười Năm Sau Khi Cô Mất, Đại Lão Vẫn Không Thể Quên

Mười Năm Sau Khi Cô Mất, Đại Lão Vẫn Không Thể Quên

Cập nhật: 01/12/2024
Tác giả: Vân Sí
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 5
Đánh giá:                      

Tóm tắt truyện

Văn án:Khi mở mắt ra lần nữa, cô thấy mình đang ở một con phố nhỏ hẹp xa lạ

Trời đang đổ cơn mưa như trút nước, cuối con phố có một chiếc Maybach đang đỗ

Một người đàn ông thân hình cao ráo, khí chất phi phàm bước xuống từ xe, trên người mặc một bộ vest đen càng làm nổi bật thêm khí chất lạnh lùng cao quý, trên tay cầm một chiếc ô cùng màu, nhìn như đang đi viếng tang vậy

Ánh mắt sâu thẳm  của anh dừng lại trên người cô

Lý Phàm Linh nghiêng đầu nhìn anh, ngập ngừng hỏi: "Anh là anh trai của Phó Ứng Trình à? Nhưng Phó Ứng Trình không có anh trai mà nhỉ? Mà sao anh cứ nhìn tôi mãi vậy?"Trời ạ, biến thái à?Cô đợi một lúc, người đàn ông trước mắt vẫn giữ im lặng, môi mỏng mím lại, nước mưa trôi theo viền ô rơi xuống tí tách, che đi ánh mắt gần như đang mất lý trí

Cô bắt đầu mất kiên nhẫn, quay người bỏ đi: "Đồ thần kinh!"Hai người lướt qua nhau

Anh không dám gọi tên cô

— Mười năm ấy mỗi khi gọi tên cô trong mỗi mơ, cô đều biến mất

Tập đoàn Phó thị từng thất thế trầm trọng nay chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã mạnh mẽ vực dậy

Mà Phó Ứng Trình chính là người đứng đầu, còn được mệnh danh là ông trùm của giới kinh doanh với phong cách làm việc quyết đoán, tàn nhẫn, luôn công tư phân minh và không nể nang ai

Bất ngờ là, gần đây bên cạnh anh lại xuất hiện một bóng hồng

Dùng xe của anh, quẹt thẻ của anh, tự do ra vào văn phòng mà ngay cả đối tác làm ăn muốn cũng khó vào, thậm chí còn gọi thẳng tên

Chuyện này dấy lên sự bàn tán xôn xao về mối quan hệ của họ

“Biết gì chưa? Lần trước Phó tổng kêu cô ấy nên học cấp ba ấy, xong cô ấy còn mắng lại Phó tổng là đồ ngu ngốc cơ

”“Gì? Đi học á? Cổ bao tuổi thế? Chả lẽ là bồ nhí được bao nuôi bên ngoài?”"Phó tổng không phải loại người vậy đâu, có khi nào là cháu gái của anh ấy không?""Dù là cháu gái thì cũng không thể gọi trống không như vậy được, mất dạy quá

"Nào ngờ cô gái đẩy cửa bước vào, nhướng mày, cười như có như không:"Mất dạy?”"Nói ra thì, tôi đây còn lớn hơn đấy

”Cô chậm rãi nói: "Tính ra Phó tổng còn phải gọi tôi là

chị

"Mọi người há hốc nhìn gương mặt non choẹt của cô gái trước mặt, nhìn kiểu gì cũng cùng lắm là 18 tuổi kia

Chị, chị á?Từng có một lần, Phó Ứng Trình, người luôn lý trí lại say đến mức mất tự chủ

Bạn bè dìu anh về phòng, nhìn thấy đầu giường trong phòng ngủ của anh dán một tấm ảnh thẻ 3x4

Cô gái trong ảnh mặc đồng phục học sinh màu xanh nhạt, tóc buộc kiểu đuôi ngựa, hàm răng trắng đều, đôi mắt sáng lấp lánh

Phó Ứng Trình đến đi cũng không vững, nhưng vẫn cố chấp đặt chiếc bánh kem được anh nâng niu suốt dọc đường lên đầu giường, giọng khàn khàn thốt ra một câu, đầy đau đớn và cay đắng hoà cùng men rượu: "Sinh nhật vui vẻ

"Người bạn kinh ngạc hỏi: "Ai vậy?"“

Vợ cũ

"