Tóm tắt truyện
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Trở Về Từ Trò Chơi Vô Hạn của tác giả Thời Kim
Luôn có những người tựa như vai chính trong tiểu thuyết hay phim ảnh, luôn có thể thoát khỏi nguy hiểm, sau đó cùng với đồng bạn lẩn tránh tại một nơi bình thường, trong một gia đình bình thường
Và gia đình có những người bình thường kia rất hiền hoà, lương thiện, giúp đỡ họ, cho họ một nơi an toàn ấm áp để trú ngụ
Ở đây, nhân vật chính cũng như thế, sẽ thoát ra từ một trò chơi kinh dị, trên vai mang trách nhiệm cứu vớt thế giới, xử lý những quái vật đã trốn thoát ra ngoài, cũng chính thế mà họ đã tá túc tại nhà của những thị dân bình thường, mang vẻ ngoài tựa như học sinh cấp ba, vừa sinh hoạt như bình thường, vừa âm thầm đánh quái thăng cấp, Mà gia đình và thị dân bình thường kia, tại thế giới này chính là Giang Vu Tận, có điều hình mẫu này có phần…tiêu cực hơn chút
Mở ra một doanh nghiệp đang trên bờ vực phá sản với một cuộc sống lôi thôi, ăn ngủ chờ chết
Ban ngày nhân vật chính đến trường, tan học đi đánh quái, buổi tối về nhà còn phải giặt quần áo và nấu cơm cho cậu
Nhưng dù có là cá mặn cũng phải học cách trở mình, tài chính thiếu hụt, Giang Vu Tận phải đi kiếm việc vặt làm
Nhân vật chính đại chiến với quái vật, cậu tìm mèo giùm người ta
Nhân vật chính cố gắng bảo vệ trường học dưới bàn tay của quái vật, cậu thì bàn chuyện tình yêu ở đội điều tra dị chủng (?)
Nhân vật chính tìm manh mối về trùm quái vật đứng sau mọi chuyện, cậu xách váy giả làm con gái trong buổi hẹn hò trực tuyến
Nhân vật chính và đồng đội đại chiến với trùm quái, cậu
cậu thức đêm chơi mạt chược rồi nằm vật vã trước cửa nhà
Nhân vật chính gặp nguy
Thi thể nằm trước cửa biến mất
Bên cạnh thi thể của con quái vật khổng lồ, đón nhận ánh nhìn của đám nhân vật chính, người đàn ông với mái tóc trắng hất ngược ra sau, thanh đao trong tay như tuyết, vết máu uốn lượn trên đó
Bầu không khí yên lặng, công dân bình thường – Giang Vu Tận rũ mắt, cầm đao chậm rãi cúi người: "Ọe
"Quả nhiên, đánh mạt chược xong không nên uống hai ngụm rượu kia
Đám nhân vật chính: "
"Từ Đồng Quy là đội trưởng đội điều tra dị chủng đặc biệt, là Diêm Vương sống trong mắt mọi người, là kẻ điên chỉ biết đến công việc
Tất cả mọi người cho rằng anh sẽ một mình cả đời và cả thành viên trong đội điều tra đặc biệt cũng nghĩ thế
Mãi đến một ngày, bọn họ nhìn thấy đội trưởng bế một người tóc tai bù xù không thấy nổi mặt lên xe, nghiến răng nghiến lợi nhẹ giọng hỏi đối phương: "Sao lại uống rượu?"Anh vươn bàn tay to vén mái tóc che nửa khuôn mặt cậu lên, cậu trai bị ấn trên xe ánh mắt tránh né liếc sang một bên
Hôm đó, các thành viên đội điều tra đặc biệt hiểu hai điều:Một là đừng xem thường một người thoạt nhìn lôi thôi nhếch nhác
Hai là ánh mắt của đội trưởng quá con mẹ nó đỉnh
Bạn cũng có thể đọc truyện cùng thể loại như: Nhiễm Phải Pheromone Của Em hay Đừng Vờ Ngoan Ngoãn