Tóm tắt truyện
Bạn đang đọc truyện Tham Niệm của tác giả Thất Nguyệt
Bốn năm qua cứ dây dưa không dứt với Chu Cẩn Nhiên, cũng là năm ấy gia đình tôi rơi vào cảnh túng quẫn
Vào năm thứ tư dây dưa với Chu Cẩn Nhiên, gia đình chúng tôi phá sản
Cô gái là ánh trăng sáng trong lòng hắn chêm vào, khuyên hắn nên để tôi nếm chút cực khổ, để tôi trầm tĩnh hơn, bớt giận dỗi cáu kỉnh đi
Chu Cẩn Nhiên nghe lời cô ta và bỏ tôi lại trên đường phố nơi xứ người
Bốn tháng sau, tôi trở lại Bắc Kinh với cơ thể đầy sẹo
Mọi người đều cho rằng tôi sẽ không buông mà tiếp tục quấy rầy Chu Cẩn Nhiên
Nhưng tôi đã chủ động tránh mặt và trả lại quà hắn tặng
Hoàn toàn vạch rõ ranh giới với hắn
Chu Cẩn Nhiên nói đùa với bạn hắn: "Cuối cùng thì tao cũng thoát khỏi thứ thuốc dán da c h ó này rồi"
Nhưng ngày tôi rời thành phố, hắn như hồn bay phách lạc mà chạy theo tới sân bay, run rẩy cầu xin tôi:"Sơ Niệm, em ở lại đi, chúng ta vẫn giống như trước có được không?"
Tôi cong mắt cười, chỉ vào cái bụng hơi nhô lên của mình: “Chu Cẩn Nhiên, anh nhìn xem, làm sao chúng ta có thể giống như trước được nhỉ?”
Bạn cũng có thể đọc truyện cùng thể loại như: Cô Gái Nhỏ Bị Cầm Tù hay Giọng Ai Ngọt Ngào