Tóm tắt truyện
Mất một lúc lâu, tôi như vớ lại được hồn đang bay bổng trên mây, nhìn vào người con trai trước mặt, đôi mắt Minh Viễn đen thẫm như chất chứa ngàn điều muốn nói với tôi
Minh Viễn nắm chặt lấy tay tôi mặc kệ việc tôi phong thấp sẽ rất dễ đổ mồ hôi có thể làm anh cảm thấy có chút dơ bẩn
-Tiểu Nhiễm, cho tôi bước vào thế giới của em đi
Ánh mắt ấy như đang khẩn thiết cầu xin với Phật điều gì đó lớn lao
Mong rằng anh ấy đã cầu xin được ở bên tôi trọn đời
Chưa đợi tôi đáp lại lời vừa nãy, anh nói thêm:-Chính tôi sẽ chữa lành tất cả vết thương của em