Tóm tắt truyện
Bắc Tinh Nhiên vốn là tiểu thiếu gia vô ưu vô lo, ai ngờ nhà đột nhiên bị phá sản, cha mẹ ly hôn, trở thành tiểu đáng thương không ai muốn
Khi cậu vô gia cư, người hàng xóm lớn tuổi Du Gia Xuyên luôn nhìn không vừa mắt tìm đến cậu
Du Gia Xuyên: Cậu đã không ai muốn, vậy không bằng gả cho tôi đi, tôi vừa lúc thiếu một người vợ
Bắc Tinh Nhiên: Bệnh tâm thần, tôi không cần sự đáng thương của anh
Du Gia Xuyên: Là hiệp ước kết hôn, chờ sau này thời cơ thích hợp, chúng ta lại ly hôn, về sau ai cũng không quấy rầy ai
Anh cười: Nhà tôi em cũng quen thuộc, đến nhà tôi sinh hoạt, dù sao cũng tốt hơn lưu lạc đầu đường
Bắc Tinh Nhiên: Hình như quả thật không chịu thiệt?Bắc Tinh Nhiên vì thế liền kết hôn với Du Gia Xuyên
Sau khi kết hôn, Du Gia Xuyên: Chúng ta bây giờ là vợ chồng, ra ngoài ngay cả thắt lưng cũng được không ôm em không thấy kỳ cục sao?Bắc Tinh Nhiên: Được rồi
Ôm eo đi
Du Gia Xuyên: Bạn tôi tới rồi, không thể để cậu ấy thấy chúng tôi chia phòng ngủ chứ?Bắc Tinh Nhiên: Được rồi, nhưng ngươi không được chạm vào tôi!Chồng giả một thời gian sau, một ngày nào đó Du Gia Xuyên có việc đi công tác, không ở nhà
Bắc Tinh Nhiên:
Ngủ không được
Trong chốc lát, Du Gia Xuyên gửi tin nhắn cho cậu: Sao nửa đêm rồi mà em còn đăng bài lên nhóm bạn bè, ngoan, mau đi ngủ
Bắc Tinh Nhiên hừ hừ chít, đỏ mặt viết: Du Gia Xuyên anh khi nào thì trở về? Em nhớ anh
Bắc Tinh Nhiên vẫn cho rằng, Du Gia Xuyên đề nghị kết hôn với cậu, là bởi vì đồng tình với cảnh ngộ của cậu, chờ hai năm sau hiệp ước hết hạn, liền tự động ly hôn, không nợ nhau
Nhưng cậu không biết, từ khi Du Gia Xuyên vô tình nhìn thấy cậu lúc còn thiếu niên, đã nổi lên tâm tư không thể cho ai biết