Tóm tắt truyện
Khương Diệp chống cằm tựa ở trên bàn, khuôn mặt đỏ hồng quan sát Bùi Chinh dọn dẹp bàn ăn, cô còn chưa say, nhưng không quá muốn cử động thân thể, tay chân bị rượu đỏ thấm vào nhũn mềm ủ rũ như sắp rã cả ra
"Say rồi?" Bùi Chinh lau sạch tay, cúi đầu nhìn cô một cái, thấy dáng vẻ say rượu hai mắt đong đầy nước xuân của cô, bèn hơi cúi người bế cô lên
"Còn chưa say
" Cô tựa bên cổ anh, thanh âm có chút mơ hồ không rõ bởi men rượu, "Nhưng mà
""Cái gì?" Bùi Chinh không nghe rõ
Khương Diệp nhắc lại một lần, âm thanh mềm đến mức không thể tưởng tượng nổi: "Muốn anh ôm em
"Trái tim Bùi Chinh như bị một bàn tay vô hình bóp một cái
**Lời tác giả: Viết bậy viết bạ, không tam quan, không đạo đức, xin đừng bắt chước