Tóm tắt truyện
Lúc mặt trời lên cao, mặt sông được phủ một lớp ánh sáng vàng nhàn nhạt
Phía xa xa, những con tàu và xà lan chạy đi chạy lại dưới thân cầu
Sương mù từ từ tan biến, trên không trung, một đàn chim bay vụt qua, thành phố dần lộ ra đường nét, như con thú khổng lồ trỗi mình trong ánh ban mai
Tháng Tám ở thành phố Giang là thời điểm nóng bức của mùa hè
Bạch Cẩm Hi cảm thấy mình đang ở nơi nóng nhất trong thành phố bởi cô đang bị “nướng” trong chiếc xe cóc thô sơ ngột ngạt đỗ ở ngõ sau hộp đêm Tố Sắc suốt một ngày trời
Cô bực bội vuốt mái tóc nhơm nhớp bởi mồ hôi, không cho chúng dính vào cổ
Châu Tiểu Triện ngồi bên cạnh nhìn cô bằng ánh mắt không tán thành: “Đã không tiện thì đừng để tóc dài nữa
Lão đại, việc gì chị phải cố chấp vào chuyện cỏn con vô vị như thế?”Bạch Cẩm Hi không trả lời, chỉ nở nụ cười nhàn nhạt
Cô nghĩ bụng: Cậu mới cố chấp thì có! Tốt xấu gì chị đây cũng là hoa khôi của chi cục, từng được lên truyền hình
Hình tượng rất quan trọng, cậu hiểu cái gì chứ