Tóm tắt truyện
Tôi là tài xế xe bus số 13 chuyên chạy chuyến chót chét trong ngày
Mỗi đếm lúc 11 giờ tôi phải chạy một cuốc ra ngoại ô
Đây là Tuyến Xe Cuối Ngày Mang Số 13 của tác giả Lão già tám mươiCâu truyện huyền huyễn này là thuốc phiện, nhào vô đừng trách sao lại nghiện!Trích đoạn hay:Cuối cùng tôi vẫn cố nhét bao thuốc cho lão Đường
Xã hội bây giờ mà, không dám cầu gì khác, chỉ cần người ta có thể nói thật lòng với mình thì có thể xem họ là bạn bè tốt rồi
Ăn xong, tôi giận đùng đùng đi tìm lão Ngô tính sổ, nhưng lão lại không ở đó
Tôi nằm trằn trọc trong kí túc xá đến 10 giờ rưỡi, xoắn xuýt một hồi cuối cùng cũng ngồi lên con xe 13 mang biển số 2386
Nắm vô-lăng quen thuộc nhưng lòng bàn tay lại đổ đầy mồ hôi
Tôi cắn răng, thầm nghĩ, anh đây chẳng việc gì phải sợ, anh đây vẫn còn là trai tân đấy
Nghĩ xong tôi khởi động xe
Lúc chạy qua cổng bảo vệ, tôi vô tình liếc vào trong một cái
Cái liếc nhìn này dọa tôi hết vía
Có một ông lão có gương mặt cực kì đáng sợ đang đứng cạnh cửa sổ trừng mắt nhìn tôi!-------Đi theo từng con chữ, các thím có thể phát hiện vài điều kiểu:1
Mấy thánh xưa giờ đoán tình tiết bách phát bách trúng, thế nào cũng sẽ liên tiếp bị vả mồm
2
Vừa đọc vừa hoang mang "Chuyện gì xảy ra thế này?" Nhưng đừng vì thế mà nghi ngờ cuộc đời, cứ tiếp tục xem nữa đi