Tóm tắt truyện
Bạn đang đọc truyện Vợ! Có Phải Là Nhà của tác giả Nga Trần (Trái Tim Pha Lê)
Bà buông mẹ ra, cùng với cô đi vô nhà
Mình mẹ ở lại thu dọn bãi chiến trường
Lòng mẹ đau và uất nghẹn, hàng xóm bu đông rồi cũng tản ra, họ bất bình đấy, nhưng đèn nhà ai nấy sáng, họ xem chỉ trỏ bàn tán, rồi tản đi như không thấy chuyện gì
Nhìn từng bịch gạo, mắm muối bột ngọt vương vãi dưới đất, bàn ghế gãy gọng, mẹ lặng lẽ thu gom từng đồng vốn của mình đem vứt bỏ, chỉ giữ được vài cái ghế nhựa vẹn nguyên
Gương mặt mẹ bỗng bình thản, nước mắt cũng cạn khô
Sau khi dọn dẹp xong, mẹ tắm rửa cho tôi sạch sẽ, mẹ cũng tắm cho mình thật sạch
Hôm nay mẹ lạ lắm, mẹ chải tóc cho tôi, dặn dò đủ thứ, khi ấy tôi ngây ngô nào hiểu mẹ đang trăn trối cho con
Mẹ hỏi tôi thích mặc gì, mẹ cho tôi mặc áo đầm tôi thích nhất, dặn tôi ra ngoài chơi chờ ba về
Khi tôi đã chạy đi chơi, mẹ cầm lọ thuốc ngủ trên tay cười như ngây dại
Mẹ viết những dòng uất ức cuối cùng trên trang giấy màu vàng nâu gửi lại cho ba
Chỉ có hai tờ giấy đôi, những nét chữ nhòe nhoẹt bởi nước mắt
Rồi mẹ đổ ra từng vốc thuốc viên tròn nhỏ, bỏ vô miệng, uống thêm ít nước
Cứ thế, khi ly cạn nước thì 100 viên thuốc ngủ đã nằm trọn trong bao tử của mẹ
Đột nhiên tôi cảm thấy bồn chồn lạ
Cảm xúc của đứa trẻ 5 - 6 tuổi nhìn mẹ sụt sùi, tôi cũng khóc theo
Tôi ôm mẹ, vùi đầu vào lòng mẹ như thể đó là lần cuối cùng
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tận Cùng Của Tình Yêu hoặc Bình Yên Bên Anh của cùng tác giả