Tóm tắt truyện
Khương Yên nằm hấp hối trong đám người sống sót
Nhưng nàng biết nàng không thể chống đỡ thêm nữa
Sự đau đớn trên thân xác cũng không cách nào sánh bằng với nỗi tuyệt vọng trong lòng
Khương Yên đã tin tưởng Bùi Lẫm như thế, hắn là trời là đất của nàng
Đến nỗi, nàng tự động bỏ qua hết vẻ mặt lạnh lùng và thái độ thờ ơ của hắn trong suốt mười năm qua
Thậm chí, nàng còn tự huyễn hoặc bản thân rằng, chỉ cần hắn đối xử tốt với nàng, coi nàng là thê tử của hắn, là Hầu phủ phu nhân của hắn, trong trái tim của Bùi Lẫm không có nàng cũng không sao
Nhưng lừa mình dối người được bao lâu nữa đây, khi trước toàn thể mọi người, hắn công khai vứt bỏ nàng cho đám thổ phỉ, bế người kia lên ngựa chạy về Hoàng thành
Phải, người trong lòng Bùi Lẫm bao nhiêu năm qua chính là tiểu thư của nàng, Thẩm Thiên Nhược
Nhưng Thẩm Thiên Nhược là ai cơ chứ, nàng chính là hoàng hậu của Đại Cơ, là thê tử của đương kim thánh thượng cũng chính là chủ tử của Bùi Lẫm
Khương Yên nằm đó, xung quanh là xác chết chất la liệt, lặng lẽ nghe trái tim mình đập chậm lại từng nhịp
Tầm mắt nàng mờ dần, khoang mũi cũng không còn ngửi thấy mùi hôi thối nữa, thân thể đã bị dòi bọ bu kín, từng lớp thịt trên người bắt đầu rơi ra
Khương Yên đã chết
Năm ấy nàng mới bước qua tuổi 25
Nếu có kiếp sau, Khương Yên nguyện cắt đứt tơ tình, mãn kiếp không qua lại với nam nhân tên là Bùi Lẫm ấy