Tóm tắt truyện
Năm em học lớp 10, do hoàn cảnh đưa đẩy nên bị tống về quê học
Còn cả gia đình em thì vẫn ở ngoài thủ đô sinh sống
Ở quê, nhà em còn có căn nhà 2 tầng mới xây năm ngoái, nên em về đấy ở luôn
Nhà em cũng bình thường, gọi là có “của ăn, của để”
Họ hàng ở quê em cũng chẳng còn ai, gia đình cô, dì, chú, bác em ra Hà Nội sinh sống cũng lâu rồi nên bây giờ ở quê còn mỗi cái nhà thờ họ thôi các bác ạ
Nói thế để các bác biết là một thằng trẻ trâu như em “ăn chưa no, lo chưa tới”, đã phải sống tự lập rồi, híhí
Trường cấp 3 ở đây trừ thằng hàng xóm ra thì em chẳng quen đứa nào cả, mà khổ nỗi nó lại học khác lớp mới buồn
Ngày đầu tiên nhập học, nhìn quanh lớp cũng tạm ổn, lớp 46 đứa thì, 32 gái 14 trai
Gái nhìn tạm ổn, 3 – 4 ẻm chân dài, mà đặc biệt em để ý, có 1 đứa theo thẩm mỹ quan của em là “ok” nhất
Mặt có nét, V – line, má núm, răng khểnh
Nói chung là: Chuẩn không cần chỉnh (lúc viết những dòng này, em nghĩ lại khuôn mặt đấy mà run vãi ra, huhu)
Lớp chia làm 4 dãy, mỗi dãy 6 bàn
Em ngồi bàn thứ 5 dãy đầu tiên từ cửa đi vào, chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào mà giáo viên chủ nhiệm sắp chỗ cho ẻm kia ngồi ngay bàn trên (bàn 4, ngồi chéo chỗ em)
Trời ơi, cô giết em đi còn hơn, thế này thì học hành gì?