Trường Fairy Tail
Bảo Bình mặt mày hằm hằm ...
.
.
.
.
. Sát khí của cô lan tỏa ra .
.
.
.
.
. cả Kim Ngưu còn phải cảm thấy rùng rợn .
.
.
.
.
.
.
Hầu như cả đám ai cũng vậy .
.
.
.
.
.
Mọi người bay thẳng lên lớp tìm Xử Nữ .
.
.
.
.
. nhưng .
.
.
.
- Mình không thấy cậu ấy !
! hình như hôm nay không có đi học – người bạn cạnh bàn Xử Nữ giải thích
- Ơ .
.
.
.
.
. vậy cám ơn cậu – Cự Giải gật đầu chào
Mặt mày mọi người bắt đầu bí xị đi .
.
.
.
.
.
.
Đang lo lắng .
.
.
.
.
.
.
. tự nhiên có cái bóng của ai đó phớt qua .
.
.
.
Cả đám giật mình .
.
.
.
.
.
.
. nhận ra được rằng .
.
.
.
.
.
.
- Thiên Yết, Thiên Yết cậu ra đây – Song Ngư lên tiếng
Theo phản xạ tự nhiên .
.
.
.
.
. Thiên Yết xoay mặt qua .
.
.
. Ngỡ ngàng nhìn dáng vẻ hằm hừ của mọi người .
.
.
.
.
.
. Như muốn ăn tươi nuốt sống anh .
.
.
.
.
.
- Ơ .
.
.
.
.
. có chuyện gì – Thiên Yết thắc mắc
Vừa dứt câu.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. " Phập "
Cả quyển sách dày đập thẳng vào mặt điển trai của Thiên Yết .
.
.
.
.
Anh ngỡ ngàng chẳng biết trời trăng mây đất gì .
.
.
.
.
.
Thiên Yết nhíu mày .
.
.
.
. trừng mắt nhìn kẻ vừa quăng cuốn sách vào mặt anh .
.
.
.
.
.
Nhưng .
.
.
.
.
.
.
Điều làm Thiên Yết muốn té bệt xuống đất là .
.
.
.
. hình ảnh của quyển tạp chí.
.
.
Tay anh rung lẩy bẩy .
.
.
.
.
.
. Há hốc miệng nhìn .
.
.
.
. hơi thở bắt đầu dồn dập hơn .
.
.
.
.
.
.
.
- Cái này !
!
! cái .
.
.
.
.
.
. Cái .
.
.
.
. cái .
.
.
.
.
. - Thiên Yết hoảng sợ đến cà lâm
- Cậu giải thích cho chúng tôi nghe xem – Bảo Bình khoanh tay nhăn mặt
Thiên Bình nhìn anh bằng ánh mắt khinh thường .
.
.
.
.
. thằng bạn của mình lại như vậy .
.
.
.
.
. thật là khốn nạn .
.
.
.
.
. bắt cá hai tay .
.
.
.
.
.
.
- Đây chỉ là tai nạn .
.
.
.
.
. thật sự tôi không muốn !
!
! – Thiên Yết lo lắng
- Thiên Yết này, cậu quá đáng thật đấy .
.
.
.
.
. hôm nay Xử Nữ không đi học .
.
.
.
. cậu nghĩ cô ấy biết tin này chưa .
.
.
.
.
. - Ma Kết giọng căm phẫn
- Tôi .
.
.
.
.
.
.
. tôi .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. tôi – quyển tạp chí trên tay Thiên Yết rơi xuống đất
- Xử Nữ có làm gì nên tội đâu, tại sao cậu lại đối xử với nó như vậy hả ?? .
.
.
. Rốt cuộc tình cảm cậu dành cho nó là bao nhiêu .
.
.
.
. hay chỉ là một hạt cát thoáng qua mà thôi – Song Ngư quá bức xúc
Thiên Yết nói không nên lời .
.
.
.
.
.
.
. anh đã gây ra chuyện gì .
.
.
.
.
.
Chẳng thể chờ đợi thêm giây phút nào nữa .
.
.
.
.
.
. Thiên Yết phóng nhanh đi .
.
.
Cả đám ngơ ngác nhìn hành động của anh .
.
.
.
.
Thiên Yết bay xuống cổng trường .
.
.
.
. chiếc BMW lăn bánh với tốc độ nhanh .
.
.
.
.
-------------------------------------
Công viên .
.
.
.
.
Xử Nữ ngồi trên ghế đá gục đầu .
.
.
.
.
.
.
Cô chẳng muốn nói gì thêm nữa .
.
.
.
.
.
. Nổi đau quá lớn lao .
.
.
.
. cô không thể kìm nén nó hoàn hảo được .
.
.
.
.
.
Đối với cô bây giờ .
.
.
.
.
.
. Xung quanh chỉ toàn là màu đen tối .
.
.
.
. màu đen của tình yêu .
.
.
.
. phản bội .
.
.
.
.
. giả dối .
.
.
.
. đau thương .
.
.
.
.
.
Uất ức trong lòng .
.
.
.
.
.
. Nước mắt cô liên tục rơi .
.
.
.
.
.
Hàng ngàn cây dao đang cứa vào tim .
.
.
.
. đâm nát yêu thương của cô .
.
.
.
. dòng nước mắt hoà trộn máu và đau đớn ở trong lòng đang cuộn chảy khắp cơ thể gầy hao của cô .
.
.
.
.
.
.
Chẳng thể nào giải bày tâm trạng với ai .
.
.
.
.
.
. Ôm nổi đau gánh chịu một mình .
.
.
.
Sự phản bội .
.
.
.
. dối trá trong tình yêu .
.
.
.
.
. là một đau đớn dã man nhất .
.
.
.
.
. đối với Lucy .
.
.
.
.
.
. Cô không hề làm gì nên tội .
.
.
.
. tại sao anh lại đối xử với cô như vậy .
.
.
. Tiếng nấc phát ra càng lớn do khóc .
.
.
.
Cơn gió buổi sáng mong manh thoáng qua .
.
.
.
. đang cố gắng an ủi tấm thân cùng nổi lòng của cô .
.
.
.
.
. nhưng cũng vô hiệu .
.
.
.
.
. bây giờ chẵng có loại thuốc gì có thể chữa trị căn bệnh này cho cô .
.
.
.
.
.
.
Natsu từng nói .
.
.
.
.
.
.
.
. suốt cuộc đời này anh sẽ giữ cô thật chặt .
.
.
.
.
. không bao giờ buông tay cô .
.
.
.
.
.
.
. hai người đã hứa với nhau trong lần xém chết do quả bom mà Loki đặt ra .
.
.
.
.
. Xử Nữ đã đưa hết niềm tin vào lời hứa ấy .
.
.
. Nhưng .
.
.
.
.
.
Cô đã sai lầm .
.
.
.
.
.
.
. hoàn toàn sai .
.
.
.
.
. đáng lẽ cô không nên tin tưởng anh .
.
.
.
.
.
. Và không nên yêu anh .
.
.
.
.
Phải chăng làm bạn gái của Thiên Yết .
.
.
.
.
. là điều bất hạnh nhất cuộc đời cô .
.
.
.
.
.
-Ủa !
! sao cậu lại ở đây
Nghe tiếng nói của ai đó .
.
.
.
.
.
.
. Xử Nữ đau khổ ngước mặt lên .
.
.
.
.
- Cậu .
.
.
.
.
.
.
. cậu .
.
.
.
.
.
.
. cậu sao vậy ???
- aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
- Có gì từ từ nói .
.
.
.
.
.
.
. cậu đừng như vậy
- aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa – Xử Nữ khóc thét lên
Mọi người xung quanh .
.
.
.
. đưa mắt nhìn rồi hiếu kì .
.
.
.
.
. tiếng xì xào vang lên
- Thằng đó với con nhóc .
.
.
.
. haizzzzz.
.
.
. Không biết làm gì mà để nhỏ đó khóc như vậy – dàn bình luận thực tế tại công viên
- Ơ .
.
.
.
. Ơ .
.
.
.
.
. cậu.
.
.
.
.
.
.
. cậu đừng la nữa, chết tôi
Xử Nữ im lặng nghẹn ngào khóc nức nở .
.
.
.
.
.
. Leo đứng đối điện quýnh quáng cả lên .
.
.
.
.
.
.
Đôi mắt Leo đau xót nhìn Xử Nữ .
.
.
.
.
.
.
. chắc xảy ra chuyện gì lớn lắm .
.
.
.
.
.
. Xử Nữ mới khóc thét lên như vậy .
.
.
.
.
.
.
.
Leo ngồi xuống bên cạnh cô .
.
.
.
.
.
.
.
- Nín đi, có chuyện gì ?? kể tôi nghe đi – Leo an ủi
- aaaaaaaaaaaaaaaaaaa
- Ấy khoan đã.
.
.
.
. đừng la nữa .
.
.
.
.
. tôi bảo cậu kể.
.
.
.
. chứ không bảo cậu la
Xử Nữ nói không thành lời .
.
.
.
.
.
. Cơ thể rung bần bật .
.
.
.
.
- Thôi được rồi, chừng nào cậu bình tỉnh lại rồi kể tôi nghe cũng được
Nói hết câu .
.
.
.
.
.
.
.
. Leo lục đục trong túi mình cái gì đó .
.
.
.
.
.
- Nè, nín đi
- Hức .
.
.
.
.
.
.
.
. Hức .
.
.
.
.
. aaaaaaaaa
- Ừ được rồi, nín đi, đừng khóc nữa !
!
! chuyện gì cũng qua thôi !
! khóc không giải quyết được vấn đề đâu !
!
- Hức .
.
.
.
.
.
.
.
. Hức .
.
.
.
.
.
. Hức .
.
.
.
.
. Hức .
.
.
.
.
Leo nhẹ nhàng dùng khăn tay .
.
.
.
.
. lau đi những giọt nước mắt đau khổ trên gương mặt đỏ như trái cà của Xử Nữ .
.
.
- Haizzzzzzz.
.
.
.
.
.
. Có chuyện gì mà cậu lại khóc đến như thế !
! Phải chăng là .
.
.
.
.
.
.
. Thiên Yết .
.
.
.
.
.
.
.
Nhắc đến cái tên " Thiên Yết " .
.
.
.
.
.
. Tim Xử Nữ đau nhói thêm .
.
.
.
. vết thương thấm đẫm máu .
.
.
.
.
.
.
. và khuôn mặt càng xanh xao như người chết .
.
.
.
.
.
- Đừng nói nữa .
.
.
.
.
.
.
. đừng nhắc đến cái tên đó nữa .
.
.
.
.
. aaaaaaaaa – Xử Nữ ôm đầu la hét .
.
.
.
.
- Ừ ừ .
.
.
.
. tôi không nói nữa .
.
.
.
.
.
. Im nè .
.
.
.
.
. khóa miệng lại rồi .
.
.
. – Le o bặm môi
Xử Nữ không nói gì .
.
.
.
. tiếng khóc ngày càng nhỏ dần .
.
.
.
.
.
.
Leo ngồi kế bên .
.
.
.
.
. đã cảm thấy yên lòng được phần nào rồi .
.
.
.
.
.
.
.
Một lúc sau .
.
.
.
.
.
.
.
Tiếng xe in ỏi vang lên .
.
.
.
.
.
.
.
.
Tiếp đó là bóng dáng cao ráo quen thuộc của ngày nào .
.
.
.
.
.
Anh chạy đảo điên xung quanh .
.
.
.
.
.
. Dáo dác bay khắp nơi .
.
.
.
.
.
Trong lòng nôn nao lo lắng .
.
.
.
.
.
- Xử Nữ, cậu có ở đây không ??? – Thiên Yết hoảng sợ la lên
Anh đang rất hy vọng sẽ tìm được Xử Nữ .
.
.
.
.
.
.
Và .
.
.
.
.
.
. Mãi mãi .
.
.
. Anh sẽ không buông tay cô một lần nào nữa .
.
.
.
.
.
.
Đầu óc đang rối bời .
.
.
.
.
.
.
.
.
. Tự nhiên có ai đó gọi tên mình .
.
.
.
.
.
.
.
Xử Nữ ngơ ngác xoay mặt qua .
.
.
.
.
.
.
.
Trừng mắt nhìn .
.
.
.
.
. xém té xuống ghế.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Cô không muốn chịu đau khổ nữa .
.
.
.
.
.
.
. cô phải mạnh mẽ .
.
.
.
.
.
. Quên đi tình yêu mãnh liệt ấy .
.
.
.
.
.
. Phải gạt bỏ nó .
.
.
.
.
.
Trong hoang mang .
.
.
.
.
.
. Xử Nữ gì chặt tay Leo .
.
.
.
.
Tự nhiên có người nắm tay mình .
.
.
.
.
. Leo giật mình nhìn chằm chằm Xử Nữ .
.
.
.
.
.
- Tôi không muốn ở đây nữa !
! cậu đi cùng tôi chứ – Xử Nữ đứng bật dậy
Nói rồi Xử Nữ đưa ánh mắt giận dữ, căm phẫn, hận thù.
.
.
.
.
.
.
. về phía dáng người khuất xa mấy hàng cây .
.
.
.
.
.
Leo ngỡ ngàng .
.
.
.
.
.
. Tại sao cô lại hành độnh như vậy .
.
.
.
.
.
Nhưng chưa kịp nói lời nào thì .
.
.
.
.
.
.
. Leo đã bị Xử Nữ lôi chạy đi .
.
.
.
.
.
Cả 2 băng qua các nẻo đường .
.
.
.
.
.
.
.
. trốn tránh đau thương chất chứa trong lòng .
.
.
.
.
.
.
Thiên Yết hoảng hốt liếc mắt xung quanh .
.
.
.
.
.
. Anh chẳng thấy tình yêu của mình đang ở đâu .
.
.
.
.
.
.
. cửa sổ tâm hồn của anh đang bị bao vây bởi mảng bóng tối dày đặc .
.
.
.
.
. đến khi nào anh mới thoát ra được đây .
.
.
.
.
.
.
Với sự hối hận tột cùng trong lòng .
.
.
.
.
.
.
. Natsu siết chặt tay ngồi bệt xuống đất .
.
.
.
.
.
.
.
. làm ơn .
.
.
.
.
.
.
. làm ơn .
.
.
.
. hãy quay về bên anh .
.
.
.
.
. anh sai rồi .
.
.
.
.
.
.
. anh sai hoàn toàn rồi .
.
.
.
.
.
.
.
.
" Hơi ấm vụt bay trong thoáng chốc .
.
Siết chặt đôi tay để tìm lại .
.
.
.
Hình ảnh ngự trị trong lòng anh .
.
.
.
Con tim tan nát thành từng mảnh .
.
.
.
.
Em đã xa anh mãi mãi rồi .
.
.
.
Hối hận đau thương chất thành đống.
.
.
Từng con dao sắc cứa tâm can .
.
.
Ngậm ngùi sám hối với tình yêu .
.
.
M.
C – M.
H "
Xử Nữ che miệng khóc .
.
.
.
.
.
. Đôi chân chạy càng nhanh .
.
.
.
. phải đi xa cái hình dáng ấy .
.
.
.
.
. phải bỏ lại tất cả .
.
.
.
.
. có như thế .
.
.
.
. hạnh phúc thật sự mới đến với cô .
.
.
.
.
Leo ngoái đầu lại nhìn .
.
.
.
.
.
.
.
. anh trợn mắt há hốc miệng .
.
.
.
. Thiên Yết .
.
.
.
.
.
. Thiên Yết đang ở đó .
.
.
.
.
. cậu ấy ngồi bệt xuống đất .
.
.
.
. đau khổ .
.
.
.
.
.
.
Và .
.
.
.
.
. Leo chợt dừng lại .
.
.
.
.
. anh không muốn người mình yêu phải khổ sở .
.
.
.
. anh biết khi Xử Nữ ở bên anh .
.
.
.
. chẳng có gì được gọi là hạnh phúc .
.
.
.
.
.
. Chỉ ở bên Thiên Yết .
.
.
.
.
.
. Xử Nữ mới sống tốt .
.
.
.
.
. vui vẻ, hoạt bát như thường ngày .
.
.
.
.
.
.
Xử Nữ bất ngờ xoay qua nhìn Leo .
.
.
.
.
.
.
- Tại sao cậu không chạy tiếp – Xử Nữ giọng nghèn nghẹn
- Tôi biết cậu và Thiên Yết xảy ra chuyện .
.
.
.
. nhưng hai người có thể từ từ nói mà .
.
.
.
. đâu cần phải đau khổ đến vậy .
.
.
.
.
.
- Cậu biết cái gì mà nói hả ??? tim tôi đau thế nào cậu biết không ??? Thiên Yết đã không còn như trước nữa .
.
.
.
. cậu ấy giả dối .
.
.
.
. phản bội .
.
.
.
.
. tôi không thể chấp nhận được tình cảnh như thế này .
.
.
.
.
.
- Phản bội ?? .
.
.
.
.
. giả dối ?? .
.
.
.
.
.
. Cậu biết chuyện giữa Thiên Yết và Xà Phu rồi phải không ??
- Đó là lí do tôi đau đến thế !
!
! .
.
.
.
.
.
.
.
.
- Xử Nữ khóc nức nở
- Chỉ là tai nạn mà thôi !
! .
.
.
.
. thật sự Thiên Yết không muốn .
.
.
.
. cậu suy nghĩ kĩ lại đi .
.
.
.
.
. đừng quá đau khổ rồi .
.
.
.
.
.
.
.
. rồi .
.
.
.
.
.
.
.
.
. Rồi .
.
.
.
.
.
. Rồi .
.
.
mù quáng giống tôi .
.
.
.
.
.
- Hức .
.
.
.
.
.
. Hức .
.
.
.
.
. hồi sáng này .
.
.
.
.
.
. Khi nghe tin Xà Phu xảy ra chuyện .
.
.
. Cậu ấy đã buông tay tôi .
.
.
.
.
. để đến bên cô ấy .
.
.
.
.
. thật sự tôi rất tuyệt vọng và hụt hẫng .
.
.
.
.
.
. Chẳng bao giờ tôi nghĩ Thiên Yết là người như vậy ?? .
.
.
. Tôi đã đặt hết lòng tin vào cậu ấy .
.
.
.
.
. yêu cậu ấy bằng cả con tim .
.
.
.
.
. rồi bây giờ .
.
.
.
.
. điều mà tôi nhận được là .
.
.
.
.
. « con số 0 ».
.
.
.
- Cái gì ?? có chuyện đó xảy ra sao ?? .
.
.
.
.
.
. Tôi nghĩ Thiên Yết không phải loại người đó .
.
.
.
.
. cậu ấy yêu cậu mà .
.
.
.
.
. yêu cậu nhiều lắm .
.
.
.
.
- Yêu tôi !
!
! yêu tôi sao ?? yêu tôi mà làm tôi đau khổ như vậy !
!
!
! aaaaaaaaaaaaaaa.
.
.
.
.
. có ai hiểu cho lòng tôi không ??? .
.
.
.
.
.
. Nó đang rất đau .
.
.
.
.
.
.
.
. đau lắm .
.
.
.
.
.
. Từng cơn đau quặng quại .
.
.
.
.
.
. Tôi không thể chịu được nữa .
.
.
.
.
.
.
.
.
- Cậu bình tỉnh lại đi .
.
.
.
.
. tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi .
.
.
.
. giống như sợi dây đang rối .
.
.
.
.
.
. Từ từ rồi cậu cũng sẽ tháo gỡ nó ra được .
.
.
.
.
. đừng đau đớn như vậy.
.
.
.
.
.
.
- Không !
!
!
!
! Không !
!
!
!
! Không !
!
! nó không bao giờ lành lặn lại .
.
.
.
.
.
. Vì sợi dây ấy sắp đứt rồi .
.
.
.
.
.
.
.
. nó sắp đứt rồi .
.
.
.
.
.
.
. không bao giờ liền lại nữa .
.
.
- Nhưng .
.
.
.
.
.
.
- Cậu đừng nói nữa !
! làm ơn hãy thấu hiểu cho tôi !
! dù chỉ một chút thôi cũng được
Vừa dứt câu .
.
.
.
.
.
.
.
Ào .
.
.
.
.
. ào .
.
.
.
.
.
. ào .
.
.
.
.
. rầm .
.
.
.
.
. rầm .
.
.
.
.
.
Trận mưa tơi tả rơi lát đát .
.
.
.
.
.
.
. phải chăng ông trời cũng đang cảm động vì hoàn cảnh của hai người này .
.
.
.
.
.
Xử Nữ nghẹn ngào khóc nức nở .
.
.
.
.
.
. Ngồi bệt xuống đất .
.
.
.
Nước mưa dồn dập .
.
.
.
.
.
.
. từng cơn từng cơn .
.
.
.
.
. hành hạ cơ thể vừa ốm yếu vừa đau khổ .
.
.
.
.
.
.
.
Leo mặt tối sầm lại .
.
.
.
.
.
.
.
.
. Hai tay anh siết chặt .
.
.
.
. người con gái mình yêu .
.
.
.
. tại sao phải chịu dằn vặt như thế ?? .
.
.
.
.
.
. Anh thật sự không muốn .
.
.
.
.
Mọi người chạy nhôn nhao ngoài đường .
.
.
. Tìm chỗ núp mưa .
.
.
.
.
.
.
Chỉ có Xử Nữ và Leo là đứng im tại chỗ .
.
.
.
.
. đau xót .
.
.
.
. đắng cay chứa chan trong lòng .
.
.
.
.
.
.
.
Và một người nữa .
.
.
.
.
.
. Cũng đang ngồi dưới mưa .
.
.
.
.
.
. Cùng hai hàng nước mắt nhạt nhòa .
.
.
.
.
.
.
. Thiên Yết gục đầu xuống .
.
.
.
.
.
. Anh đã mất cô rồi sao .
.
.
.
.
. mất mãi mãi sao .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
anh đã biết lỗi rồi .
.
.
.
.
. tại sao ông trời không trả Xử Nữ lại cho anh ???? .
.
.
.
.
.
. Tại sao ??? .
.
.
.
.
.
. Tại sao ???
Leo ngồi xuống đất .
.
.
.
.
.
.
. đối diện Xử Nữ .
.
.
.
.
.
.
Tâm trí anh bây giờ đang rất rối .
.
.
.
.
. dây thần kinh loạn lạc khắp nơi .
.
.
.
.
.
Leo đưa hai tay ra .
.
.
.
.
. rồi vòng ra sau lưng Xử Nữ .
.
.
.
.
. ôm cô vào lòng .
.
.
.
.
. Leo nhẹ nhàng xoa xoa đầu cô .
.
.
.
.
- Thôi được rồi .
.
.
.
.
. tôi hiểu cậu .
.
.
.
.
.
. Muốn khóc thì hãy khóc hết đi .
.
.
.
.
. hãy mượn cơn mưa này để bày tỏa hết cảm xúc trong lòng .
.
.
.
.
.
.
. khóc đi .
.
.
.
.
.
. Khóc cho hết đau khổ .
.
.
.
. để rồi mạnh mẽ cứng gắng hơn .
.
.
.
.
.
. Tìm lại hạnh phúc vừa vụt mất trong tầm tay .
.
.
.
.
.
. Tôi sẽ luôn bên cậu .
.
.
.
.
. an ủi cậu .
.
.
.
. vì vậy .
.
.
.
.
. đừng lo lắng nữa .
.
.
.
.
.
. Vòm ngực của tôi đủ ấm áp để cậu tựa vào chứ !
!
! .
.
.
.
.
.
.
. hãy khóc và quên hết đau buồn đi .
.
.
.
.
.
. – Leo ôm chặt Xử Nữ , đôi mắt nhắm lại, miệng thốt cả những lời vô cùng ngọt ngào .
Chẳng thể nói thêm gì nữa .
.
.
.
Xử Nữ nắm chặt áo Leo .
.
.
.
.
.
.
.
.
. Khóc to lên trong mưa .
.
.
.
.
.
----------------------------------------------
Sáng hôm sau .
.
.
.
.
.
.
.
Cơn gió mát từ cơn mưa của hôm qua vẫn còn động lại .
.
.
.
.
. rồi nhẹ nhàng khẽ bước vào căn phòng tối tâm .
.
.
.
.
.
Xử Nữ nằm co ro trên giường .
.
.
.
.
. một bên gối ướt nhem .
.
.
.
.
.
.
Tích tắc .
.
.
.
.
. tích tắc .
.
.
.
.
. ( tiếng đồng hồ báo thức )
- Hôm nay là chủ nhật mà, mày làm ơn tha cho tao .
.
.
. Đừng tra tấn cái lỗ tai nữa – Xử Nữ vừa ngủ vừa nói
Rầm .
.
.
.
.
.
.
.
Cái đồng hồ vỡ tung tóe.
.
.
.
. Xử Nữ quá tức giận .
.
.
.
.
. mạnh tay quăng nó bay luôn .
.
.
.
.
. thế là em ấy đã qua đời .
.
.
.
.
.
.
Một lúc sau .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Ring .
.
.
.
.
.
.
. ring .
.
.
.
.
.
. Ring .
.
.
.
.
.
. Ring ( tiếng điện thoại reo )
Xử Nữ thò tay từ cái chăn ra .
.
.
.
.
.
. Mặt hằm hằm .
.
.
.
.
. chuyện gì lại đến nữa đây .
.
.
.
.
.
. Xử Nữ tức giận .
.
.
.
.
. giơ điện thoại lên định quăng xuống thì.
.
.
.
- Ơ .
.
.
.
.
. mà khoan đã – Xử Nữ mở mắt ngồi bật dậy
- Cái này mà hư thì đào đâu ra tiền mà mua .
.
.
.
. haizzzzzzz
Xử Nữ lật đật nhìn màn hình .
.
.
.
.
.
.
. [ Thiên Yết ]
Dòng tên khiến Xử Nữ muốn đập nát điện thoại .
.
.
.
.
.
Cô bấm nút tắt .
.
.
.
.
.
.
. thế là nó nghỉ reo .
.
.
.
.
.
.
. nhưng .
.
.
.
.
.
Ring .
.
.
.
.
. ring .
.
.
.
.
.
. Ring .
.
.
.
.
.
.
. ring .
.
.
.
.
.
.
- aaaaaa, cậu muốn làm tôi đau khổ đến chừng nào đây – Xử Nữ hằm hừ
Nói rồi .
.
.
.
. cô lại bấm nút tắt tiếp .
.
.
.
.
. không thèm nghe máy .
.
.
.
.
.
Một lúc sau .
.
.
.
.
.
.
Ring ring ring .
.
.
. Ring ring .
.
.
.
.
Lần này thì chị Xử Nữ nhà ta sùng máu thiệt rồi đấy .
.
.
.
.
.
Cô nắm điện thoại lên .
.
.
.
. định bấm nút tắt nguồn luôn thì .
.
.
.
.
.
Đôi mắt cô bắt đầu nhíu lại .
.
.
.
.
.
. Không phải số Thiên Yết .
.
.
.
.
.
- Alo, Xử Nữ nghe
[ Tôi là Xà Phu , cô đến gặp tôi ngay chứ ]
- Để làm gì ??
[ Quán café Lue, đến nhanh đi, tôi có chuyện muốn nói ]
- Ơ .
.
.
.
. ừm
Tút tút tút tút
------------------------------
Quán Café Lue .
.
.
.
.
.
.
Xử Nữ đảo mắt nhìn xung quanh .
.
.
.
.
.
Rồi chợt phát hiện ra .
.
.
.
.
.
.
. Xử Nữ rảo bước đi đến chỗ ấy .
.
.
.
.
.
- Cô bảo tôi đến đây làm gì – Xử Nữ nhìn chằm chằm Xà Phu
- Ngồi đi rồi nói – Xà Phu thản nhiên
Lúc bấy giờ .
.
.
.
.
.
. Xử nữ mới để ý .
.
.
.
.
. còn một người ngồi cạnh Xà Phu .
.
.
.
. cũng tham gia cuộc nói chuyện này .
.
.
.
.
.
.
.
.
- Dạ, con chào bác – Xử Nữ lễ phép
- Khỏi chào hỏi gì hết !
!
! cô ngồi đi !
! tôi có chuyện muốn nói !
!
- Dạ
Xử Nữ nhẹ nhàng thùy mị kéo ghế ra .
.
.
. Rồi an tọa
- Tôi là Mẹ của Thiên Yết, không dòng do tam quốc nữa, tôi vào thẳng vấn đền luôn nhé
- Ơ .
.
.
.
.
. dạ.
.
.
.
.
.
.
. con sẽ lắng nghe – Xử Nữ quá ngạc nhiên
Tự nhiên mẹ Thiên Yết chui ở đâu ra ngồi trước mặt cô .
.
.
.
.
.
- Chắc cô cũng biết Xà Phu có tình cảm thấm thiết với Thiên Yết .
.
.
.
.
- Dạ con biết
- Từ nhỏ nó đã rất yêu Thiên Yết rồi .
.
.
. Hai anh em nó lúc nào cũng quấn lấy nhau .
.
.
.
.
.
.
. phải nói là một cặp rất đẹp đôi .
.
.
.
.
.
.
.
- Ơ .
.
.
.
.
.
. Dạ .
.
.
.
.
. - Xử Nữ gục đầu siết chặt tay
- Vì vài việc nhỏ .
.
.
.
.
. Xà Phu phải ra nước ngoài định cư một thời gian .
.
.
.
.
. nhưng lúc đó cô lại xuất hiện .
.
.
.
.
.
.
. cướp đi Thiên Yết .
.
.
.
.
. người nó yêu .
.
.
.
.
.
- .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Bây giờ.
.
.
.
. tôi chỉ xin cô một điều thôi !
!
!
- Dạ.
.
.
.
. bác muốn con giúp gì ạ
- Rời xa Thiên Yết .
.
.
.
.
. ở bên cô Thiên Yết không có tương lai .
.
.
. Tập đoàn họ Ngọc sẽ giúp đỡ chúng tôi gầy dựng nên sự nghiệp to lớn hơn .
.
.
.
.
. vì vậy .
.
.
. Cô đừng đeo bám lấy Thiên Yết .
.
.
.
.
.
. Tôi cũng cho cô biết .
.
.
. Tỉnh cảm Thiên Yết dành cho cô chỉ là mềm lòng thôi .
.
.
.
.
.
.
. chẳng có nghĩa lí gì cả .
.
.
. Thiên Yết và cô không thể ở bên nhau .
.
.
.
.
. cô hiểu chứ
Xử Nữ cúi mặt .
.
.
.
.
. siết chặt tay .
.
.
.
. khóe mắt bắt đầu cay .
.
.
.
. rồi từ từ rơi xuống đôi má hồng ấy .
.
.
.
.
.
- Cô có nghe tôi nói không ??? .
.
.
.
.
.
.
. làm ơn hãy giúp chúng tôi .
.
.
.
.
.
- Ơ .
.
.
.
.
. dạ .
.
.
.
.
.
.
. dạ - Xử Nữ cứng họng chẳng biết nói gì
Mẹ Thiên Yết liếc Xử Nữ một cái .
.
.
.
.
.
.
. rồi đứng dậy .
.
.
.
.
. đi thẳng ra ngoài .
.
.
.
.
.
- Con giải thích với cô ta đi – Bà ấy nhìn vào Xà Phu