Xà Phu gật đầu mỉm cười ...
.
.
.
.
.
Cô ngồi chéo chân .
.
.
.
.
.
.
. nhìn Xử Nữ đường cong trên miệng cô nhấp nháy .
.
.
.
.
.
. Vẻ mặt đắc ý hiện lên rất rõ .
.
- Chị nghe rõ chưa !
!
! .
.
.
.
.
.
. Đừng mong chờ gì ở Thiên Yết .
.
.
.
.
. anh ấy không yêu chị đâu .
.
.
.
.
. người anh ấy yêu là em .
.
.
.
. haizzzzz.
.
. chị đừng để anh ta gạt .
.
.
.
.
.
.
. anh ấy chỉ xem chị là đồ bỏ đi thôi .
.
.
.
.
.
.
Đầu óc Xử Nữ càng thêm rối bời .
.
.
.
.
.
.
. những gì Xà Phu nói là đúng sao .
.
.
- Chị à .
.
.
.
.
.
. Em xin chị đó .
.
.
.
.
. tình cảm em dành cho anh Thiên Yết là thật lòng .
.
.
. Từ nhỏ em đã rất yêu anh ấy .
.
.
.
.
.
.
. bây giờ cũng vậy .
.
.
.
.
.
. Vì thế .
.
.
.
. chị hãy nhường anh ấy lại cho em .
.
.
.
.
. em hứa sẽ chăm sóc anh ấy tốt mà
- .
.
.
.
.
.
.
- Cuộc sống của em sẽ trở nên mịt mờ khi thiếu anh Natsu .
.
.
.
.
.
. Thật sự em sẽ rất đau .
.
.
.
.
. có lẽ em sẽ chết mất .
.
.
.
.
.
. Làm ơn đi chị .
.
.
.
.
. hãy để anh ấy quay về bên em .
.
.
.
.
Nói rồi nước mắt Xà Phhu lăn dài trên má .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Đó là tình yêu đầu của em .
.
.
.
.
.
. Trên đời này .
.
.
.
.
. em chỉ yêu duy nhất một mình anh Thiên Yết .
.
.
.
. làm ơn .
.
.
.
.
.
.
. làm ơn .
.
.
.
.
.
.
.
. em xin chị .
.
.
.
.
.
. Em xin chị .
.
.
. Hãy trả anh ấy lại cho em – Xà Phu nghẹn ngào
Từng khuc ruột trong lòng Xử Nữ quặng đau từng cơn .
.
.
.
.
. rốt cuộc cô phải quyết định sao đây .
.
.
.
.
.
.
. bỏ đi tình yêu mãnh liệt từ bấy lâu .
.
.
.
.
.
. Hay nắm chặt và mãi mãi ở bên nó .
.
.
.
.
Nhưng Thiên Yết đã phản bội cô một lần rồi .
.
.
.
.
.
. Rồi sẽ có lần sau .
.
.
.
.
.
. Nếu chuyện như vậy xảy ra .
.
.
.
.
.
. Có lẽ cô không còn sức chống chọi lại nữa .
.
.
.
- Nhưng .
.
.
.
.
.
.
.
.
. – Xử Nữ khó xử
- Thật sự là em rất yêu anh Thiên Yết .
.
.
.
.
.
. Em sẽ không sống nổi khi thiếu anh ấy .
.
.
.
. em .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. em .
.
.
.
.
.
. Em – Xà Phu chưa nói hết câu thì đã khóc nức nở rồi
- Chị .
.
.
.
.
.
. Nhưng .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Em .
.
.
.
.
.
.
. em .
.
.
.
.
.
. Em .
.
.
.
.
.
.
.
. em xin chị đó !
!
! .
.
.
.
. hãy để anh Thiên Yết về bên em
- Ờ thì .
.
.
.
.
.
.
. chị .
.
.
.
.
.
.
.
- Cuộc đời em không thể vắng bóng anh Thiên Yết .
.
.
.
. chị hãy rũ lòng thương cho em .
.
.
.
.
. em xin chị đó !
!
! .
.
.
.
.
.
.
. em hứa sẽ làm cho anh ấy hạnh phúc mà
Xử Nữ co rúc người lại .
.
.
.
.
.
.
.
.
. Chưa bao giờ cô thấy khó xử đến thế .
.
.
.
.
. trong lòng cứ đăng cay làm sao .
.
.
.
.
.
.
. Xử Nữ cảm nhận được cơ thể của mình đang vỡ vụn .
.
.
.
. mọi thứ chao chảo .
.
.
.
.
.
.
. quay mòng mòng .
.
.
.
.
- Chị có thể không ??? .
.
.
.
.
.
. Em .
.
.
.
. em .
.
.
.
.
. em xin chị đó – Xà Phu khóc lớn lên
Xử Nữ cúi đầu xuống .
.
.
.
.
.
. Tim đập thình thịch .
.
.
.
.
. cô phải quyết định làm sao đây .
.
.
.
.
.
. Nếu thật sự giống như Xà Phu nói .
.
.
.
.
.
Thiên Yết không hề yêu cô .
.
.
. Vậy thì níu kéo làm gì cái tình yêu không có kết quả này .
.
.
. Xử Nữ bơ vơ trong suy nghĩ .
.
.
.
.
.
Xà Phu mon men nắm chặt tay Xử Nữ .
.
.
.
.
. rồi xoa xoa .
.
.
.
.
- Em hứa sẽ cho anh ấy hạnh phúc .
.
.
.
.
.
. Vì vậy chị yên tâm đi .
.
.
.
.
. chị có thể tìm tình yêu khác mà .
.
.
.
.
.
Trong cơn mơ màng .
.
.
.
.
.
.
. Xử Nữ chẳng biết đi đường nào mới đúng đây .
.
.
.
.
. có lẽ tình cảm giữa cô và Thiên Yết đã chấm dứt hoàn toàn rồi .
.
.
.
.
. không thể liền gắn lại nữa .
.
.
.
.
.
Xử Nữ uất ức trong lòng .
.
.
.
.
.
.
.
. tiếng nấc vang lên .
.
.
.
.
.
.
Và điều mà làm Xà Phu mừng xém chết là .
.
.
.
.
.
.
.
Xử Nữ nhẹ nhàng gật đầu một cái.
.
.
.
.
.
.
. nhưng nó miễn cưỡng lắm .
.
.
.
.
- Em cám ơn chị !
!
! .
.
.
.
.
.
.
.
. em cám ơn chị !
!
!
.
.
.
.
.
.
.
. – Xà Phu mừng rối rít
Xử Nữ không nói gì .
.
.
.
.
.
. Để mái tóc lòa xòa trước mắt .
.
.
.
. kìm nén nổi đau phát tán .
.
.
.
.
.
- Thôi em về đây – Xà Phu đứng dậy
Nói rồi cô rảo bước đi ra ngoài .
.
.
.
.
.
. Xử Nữ vẫn ngồi im lại chỗ .
.
.
.
.
Xà Phu đứng trước cửa .
.
.
.
.
.
. Quay lưng về phía Xử Nữ .
.
.
.
- Chỉ là một ít nước mắt thôi, công hiệu thiệt – Xà Phu tặng Xử Nữ một nụ cười đắc ý
-----------------------------------------------
Xử Nữ mon men qua các con đường .
.
.
.
.
. cúi gằm mặt .
.
.
.
.
. chẳng thèm để ý đến ai .
.
.
.
.
- AAA – ai đó chợt la lên
Xử Nữ ngước mặt nhìn .
.
.
.
.
. nhưng không tỏ ra cảm xúc nào cả .
.
.
.
.
- Xử Nữ, cậu đi đâu vậy ??? – Song Ngư hốt hoảng khi nhìn thấy thân xác tiều tụy của Xử Nữ
Ma Kết ngỡ ngàng đứng kế bên .
.
.
.
.
.
.
.
.
Xử Nữ không trả lời .
.
.
.
.
. bước đi tiếp .
.
.
.
.
.
Song Ngư mở to mắt nhìn .
.
.
.
.
.
.
. tại sao Xử Nữ lại như vậy .
.
.
.
.
.
.
Nhưng .
.
.
.
.
. khi đi được vài bước thì.
.
.
.
.
.
.
Phậpppppp
Song Ngư hốt hoảng ngơ ngác nhìn .
.
.
.
.
.
.
.
- Xử Nữ – Song Ngư hét lên
Nói rồi hai người bay thẳng đến chỗ Xử Nữ .
.
.
.
.
.
.
.
Cô đã nằm trèo veo dưới đất .
.
.
.
.
.
.
.
. bất tỉnh hoàn toàn .
.
.
.
.
Nhưng khóe mắt vẫn động lại một ít giọt lệ đau khổ .
.
.
.
.
.
- Xử Nữ, Xử Nữ , Xử Nữ cậu sao vậy – Song Ngư sốc mạnh cô lên .
.
.
Cả Ma Kết cũng quýnh quáng chẳng biết giải quyết làm sao .
.
.
.
Mọi người ngang qua đường rồi xúm lại xem phim vui .
.
.
.
- Ma Kết, cậu bế Xử Nữ lên đi – Song Ngư mở miệng nhờ vả
- Ừm ừm .
.
.
.
.
.
.
Nói rồi Ma Kết nhẹ nhàng bế Xử Nữ .
.
.
.
.
.
.
. Song Ngư chạy theo .
.
.
----------------------------------------------
Nhà Song Ngư
Hai phụ huynh ngơ ngác nhìn 3 người họ .
.
.
.
.
.
.
Ma Kết để Xử Nữ nằm trên giường Song Ngư .
.
.
.
.
.
Anh lau mồ hôi trán rồi thở dài một cái .
.
.
.
.
.
.
.
Song Ngư lục đục .
.
.
.
.
.
.
.
đi giặt khăn .
.
.
.
.
. chuẩn bị vài thứ cần thiết .
.
.
.
.
Một lúc sau .
.
.
.
.
.
.
Đang thiếp trong giất ngủ thì .
.
.
.
.
.
.
" Tôi đang ở đâu đây .
.
.
.
.
.
.
.
. lang thang .
.
.
.
.
.
. Bước chân tôi đang trùng dần .
.
.
.
.
.
.
. thật sự tôi rất mệt mỏi .
.
.
.
.
.
. Cơ thể tôi không thể trụ nổi nữa .
.
.
.
Mắt tôi bắt đầu mù mờ đi .
.
.
.
.
.
.
.
. từ phía xa xăm .
.
.
.
.
.
.
Bóng dáng ai đó đang tiến gần tôi .
.
.
.
.
.
.
. dáng vẻ cao ráo .
.
.
.
. phong độ .
.
. nhìn tôi mỉm cười .
.
.
.
.
.
.
.
Tôi nhìn chằm chằm cậu ấy .
.
.
.
.
. rồi mất hết sức sống ngồi bệt xuống đất .
.
.
Đôi chân tôi hoàn toàn mất hết cảm giác .
.
.
.
.
. nó đã tê liệt hoàn toàn .
.
.
.
Cậu đưa tay trước mặt tôi .
.
.
.
.
.
.
. vẻ mặt lạnh ngắt nhưng tôi cảm thấy hạnh phúc của mình đang ở chỗ cậu ấy .
.
.
.
.
.
Tôi nắm lấy tay cậu ấy .
.
.
.
.
.
.
.
.
Nhưng .
.
.
.
.
.
.
.
Bóng đen chợt bao trùm lấy tôi .
.
.
.
.
Đâu rồi .
.
.
.
.
.
.
.
. mọi thứ đâu hết rồi .
.
.
.
.
.
.
.
. cậu ấy đã biến mất .
.
.
.
.
.
Ánh mắt tôi dao dác nhìn xung quanh .
.
.
.
.
.
Hơi thở chuyển sang dồn dập .
.
.
.
.
.
. Bàn tay tôi vươn vấn sự ấm áp của ai đó .
.
Tôi đã cố nắm chặt nó .
.
.
.
.
.
. Nhưng tại sao ?? .
.
.
.
.
.
. Tại sao ?? .
.
.
.
.
. nó vẫn vùng vằng rời xa tôi .
.
.
.
.
.
Vết thương lòng ngày càng ấn sâu .
.
.
.
.
.
.
.
. tôi ôm nổi đau một mình trong mảng đen dày đặc .
.
.
.
.
Cuộc đời tôi .
.
.
.
.
.
. Tương lai tôi .
.
.
.
.
. sẽ như thế nào .
.
.
.
.
. khi .
.
.
.
.
.
Thiếu vắng hình bóng của cậu .
.
.
.
.
.
.
. "
- aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa – Xử Nữ đang nằm trên giường bất chợt la lên
Theo phản tự nhiên.
.
.
.
.
.
.
. Ma Kết và Song Ngư từ ngoài chạy vào .
.
.
.
.
.
- Xử Nữ, Xử Nữ, cậu tỉnh dậy đi.
.
.
.
.
.
. Xử Nữ.
.
.
. Xử Nữ – Song Ngư nắm chặt tay cô
Đang dạo bước trong bóng tối .
.
.
.
.
.
.
. bỗng nhiên có người gọi tên mình .
.
.
.
. Xử Nữ dáo dác nhìn khắp nơi .
.
.
.
.
.
.
.
Hai hàng mi bắt đầu gương dậy .
.
.
.
.
.
.
. khuôn mặt xanh xao, đổ nhiều mồ hôi, môi trắng bệch trông rất đáng thương .
.
.
.
.
- Cậu không sao chứ - Song Ngư nhìn Xử Nữ với ánh mắt quan tâm
Xử Nữ đảo mắt nhìn xung quanh .
.
.
.
.
.
. Rồi ngồi bật dậy .
.
.
.
.
. vòng tay ôm chầm lấy Song Ngư .
.
.
.
.
.
.
. vỡ òa khóc lên .
.
.
.
.
.
.
.
Chẳng nói gì hơn .
.
.
.
. Song Ngư xoa xoa lưng Xử Nữ .
.
.
.
.
.
. An ủi người bạn tôi nghiệp này .
.
.
.
.
.
.
.
.
Ánh nắng mặt trời thoáng qua .
.
.
.
.
. rồi mỉm cười ghé thăm .
.
.
.
.
.
. Xoa dịu nổi đau trong lòng Xử Nữ .
.
.
.
.
.
.
Tiếng khóc nghẹn ngào nức nở .
.
.
.
.
.
. Chứa đầy đau đớn vang lớn dần lên .
.
.
Ma Kết đút hai tay vào túi quần dựa tường .
.
.
.
.
. đưa ánh mắt thật xót xa về phía hai cô bạn đang ôm chầm lấy nhau .
.
.
.
.
.
.
- Nè, đừng khóc nữa.
.
.
.
.
. mắt cậu sưng hết rồi – Song Ngư ôm mặt Xử Nữ
- Hức .
.
.
.
.
.
.
.
.
. Hức .
.
.
.
.
.
. Hức .
.
.
.
.
.
- Thôi được rồi .
.
.
.
.
. nín đi .
.
.
.
.
- .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Cậu có thể nói hết những gì trong lòng cho bọn mình nghe .
.
.
.
.
. như thế cậu sẽ cảm thấy thoải mái hơn .
.
.
.
.
.
-.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Hm, cứ cất giữ trong lòng .
.
.
. Sau này nó phát tán ra rồi cậu sẽ đau khổ nhiều hơn đấy .
.
.
-.
.
.
.
.
.
.
.
- Haizzzzzz.
.
.
.
.
. nếu không muốn nói thì thôi.
.
. mình không ép cậu đâu .
.
. mạnh mẽ lên .
.
.
.
- Ơ .
.
.
.
.
.
.
. cám ơn cậu – Xử Nữ cúi gằm mặt
- Mình có những lời muốn nói .
.
.
.
.
.
. Có thể cậu không muốn nghe .
.
.
.
. nhưng mình vẫn phải nói .
.
.
. Để cậu hiểu .
.
.
.
. để cậu không lạc bước .
.
- .
.
.
.
.
.
- Cậu cũng biết đấy .
.
.
.
. đôi khi người ngoài cuộc .
.
. có suy nghĩ sáng suốt hơn người trong cuộc .
.
.
.
. theo cách nhìn nhận của mình thì .
.
.
. Thiên Yết và cậu nên trở lại bên nhau .
.
.
.
.
. cả 2 đều đau khổ .
.
.
.
. vì vậy đừng gánh chịu như thế nữa .
.
.
.
.
- Nhưng .
.
.
.
.
. còn Xà Phu .
.
.
.
.
. mình không thể bỏ mặc em ấy
- Xà Phi ??? con nhỏ đó mình không thích tí nào !
! nó giả tạo lắm.
.
. cậu đừng tin lời nó .
.
.
.
. sai lầm hoàn toàn đấy .
.
.
.
.
- Không !
! em ấy cũng rất đáng thương .
.
.
.
.
- Cậu đúng là .
.
.
.
.
. haizzzz.
.
.
. Ngu ngốc vừa thôi .
.
.
. Đừng tin lời nó .
.
. làm theo lí trí và con tim mình á.
.
.
. Và cũng đừng lòng thù hận chi phối cảm xúc
- Mình .
.
.
. Mình .
.
.
.
mình .
.
.
không thể .
.
.
.
.
.
- Bạn tôi ơi .
.
.
.
.
.
. Làm ơn suy nghĩ thông suốt dùm cái .
.
.
.
. cậu có thể .
. giành lại người mình yêu mà
- Cậu để mình yên đi .
.
.
.
.
.
.
. mình không muốn nghe nữa
Nói rồi Xử Nữ nằm xuống .
.
.
.
. đắp chăn kín từ đầu tới chân .
.
.
.
Song Ngư bực mình .
.
.
.
.
.
.
. lắc đầu thở dài .
.
.
.
.
- Tự làm khổ bản thân mình đi .
.
.
.
.
.
.
. cậu muốn làm gì thì làm .
.
.
.
. mình không quan tâm nữa – Song Ngư mắng một trận rồi kéo Ma Kết ra ngoài
----------------------------------------------
Sáng hôm sau .
.
.
.
.
Trường Fairy Tail .
.
.
.
.
Không khi vẫn tấp nập như ngày nào .
.
.
.
.
.
. Xử Nữ mang bộ mặt cú mèo rảo bước trong sân .
.
.
.
.
.
Mọi người đi phía sau .
.
.
.
.
.
.
. nhìn chằm chằm vào cô .
.
.
.
. có cần hạnh hạ bản thân mình đến như vậy không .
.
.
.
.
.
- Nè, Xử Nữ .
.
.
.
.
. cậu đừng như vậy được không ?? – Cự Giải thấy khó chịu
- Haizzzzz.
.
.
.
.
.
.
. mặc kệ cậu ấy đi .
.
.
.
. khuyên can bao nhiêu lần không nghe – Song Ngư vẫn còn bực mình chuyện hôm qua
Song Ngư chỉ muốn tốt cho Xử Nữ .
.
.
.
.
. vậy mà cô không nghe .
.
.
. Còn mắng Song Ngư nữa .
.
.
.
- Cậu đừng nói vậy mà – Bảo Bình vịn vai Song Ngư
- Các cậu làm ơn để mình yên – Xử Nữ hét lên
Nói rồi Xử Nữ ôm đầu chạy đi .
.
.
.
.
.
.
.
Mọi người càng thêm tức giận với tính tình bất cần của cô .
.
.
.
.
.
------------------------------------------------
reng .
. reng .
.
.
. Reng ( giờ ra chơi )
Mọi người cùng vài tiếng cười nói ồ ạt chạy ra ngoài .
.
.
.
.
.
.
Xử Nữ ngán ngẫm .
.
.
.
. gục đầu nhìn xuống mui chân của mình .
.
.
.
.
.
Cô muốn yên tỉnh .
.
.
.
.
.
. Nhưng tại sao nó lại ồn ào đến vậy .
.
.
.
.
.
Xử Nữ tức giận .
.
.
.
.
.
. Đứng bật dậy .
.
.
. Chẳng thèm để ý đến ai .
.
.
Đôi chân nhỏ nhắn thoăn thoắt chạy thật thanh .
.
.
.
.
.
.
----- Vườn hoa hướng dương -----
Xử Nữ gục đầu .
.
.
.
.
.
.
.
. co người .
.
.
.
.
. ngồi dưới đám hoa đang khoe sắc cùng ánh mặt trời .
.
.
.
Cô không muốn ở lại thế giới đau thương .
.
.
. Không có tình yêu này nữa .
.
.
.
.
. bỏ trốn là giải pháp tốt nhất .
.
.
.
.
.
.
.
. chạy mãi .
.
.
.
.
. chạy mãi .
.
.
.
.
.
. Chôn vùi kí ức ấy .
.
.
.
.
.
.
. để trái tim không còn thắt lại .
.
.
.
.
.
. Để tìm được yêu thương thật sự .
.
.
.
.
.
.
Những làn gió ghé thoáng qua .
.
.
.
.
.
. Xử Nữ đã chịu đến giới hạn .
.
.
.
.
.
. Tiếng khóc nghẹn ngào và nức nở bắt đầu vang lên .
.
.
.
.
.
. Hạnh phúc mà cô nắm giữ bấy lâu nay .
.
.
.
.
.
. Đã không còn nữa rồi .
.
.
.
.
.
.
.
Anh chàng rảo bước trên các dãy hành lang .
.
.
.
.
.
. Vẻ mặt thờ ơ lạnh ngắt .
.
.
.
.
. đôi mắt dao dác tìm lại tình yêu của trái tim .
.
.
.
.
.
Hai tay siết chặt .
.
.
.
. vươn vấn hơi ấm của quá khứ .
.
.
.
.
.
Tiếng bước chân đột ngột vang lên rồi chợt dừng lại .
.
.
.
Với đôi mắt long lanh .
.
.
.
.
. chứa nhiều nổi u sần hối hận .
.
.
.
.
Xử Nữ vẫn ngồi gục đầu mặc cho nước mắt tuông rơi .
.
.
.
.
Phút chốc .
.
.
.
.
.
.
. một vòng tay từ đâu xuất hiện .
.
.
. Ôm chầm lấy cơ thể ôm yếu đau khổ của cô .
.
.
.
.
.
Xử Nữ ngơ ngác với hai hàng nước mắt ngước mặt lên .
.
.
.
.
.
Và .
.
.
.
.
.
. Chẳng thể nào giải bày sự ngạc nhiên này hơn nữa .
.
.
.
.
.
Thiên Yết đang ở trước mặt cô .
.
.
.
.
. đang ôm chầm lấy cô .
.
.
.
.
.
.
. đây có phải sự thật không ??? .
.
.
.
.
Hơi thở của cô bắt đầu dồn dập hơn .
.
.
.
.
. đôi mắt mở to hết cỡ nhưng .
.
.
.
.
. chợt nhẹ nhàng khép lại .
.
.
.
.
.
Hai tay rung cầm cập động đậy .
.
.
.
.
.
. Và điều làm Thiên Yết xém òa khóc lên .
.
.
.
.
.
Xử Nữ đẩy mạnh anh ra .
.
.
.
.
.
. Rồi đứng bật dậy .
.
.
.
.
.
.
- Cậu định làm tôi đau khổ đến bao giờ đây – Thiên Yết mất hết sức sống
Xử Nữ siết chặt tay .
.
.
.
.
. quay lưng đi .
.
.
.
.
.
.
. che lấp khuôn mặt miễn cưỡng sắp thốt ra những lời làm đắng cay lòng người .
.
.
.
.
.
Con tim và lí trí của cô .
.
.
.
.
. đang mách bảo cô rằng.
.
.
.
.
.
. hãy đến bên người mình yêu .
.
.
.
.
.
.
. đừng làm hại bản thân thêm giây phút nào nữa .
.
.
.
.
.
. Hãy tin tưởng vào cậu ấy .
.
.
.
. con đường tương lai của cô sẽ sáng tỏa hơn .
.
.
. Nhưng.
.
{ Cuộc sống của em sẽ trở nên mịt mờ khi thiếu anh Thiên Yết .
.
.
.
.
.
. Thật sự em sẽ rất đau .
.
.
.
.
. có lẽ em sẽ chết mất .
.
.
.
.
.
. Làm ơn đi chị .
.
.
.
.
. hãy để anh ấy quay về bên em .
.
.
.
.
Cuộc đời em không thể vắng bóng anh Thiên Yết .
.
.
.
. chị hãy rũ lòng thương cho em .
.
.
.
.
. em xin chị đó !
!
! .
.
.
.
.
.
.
. em hứa sẽ làm cho anh ấy hạnh phúc mà }
Những lời nói van xin đau khổ của Xà Phu chợt ùa về bên tai cô .
.
.
.
.
.
đã đến lúc cô phải mạnh mẽ .
.
.
.
.
. cứng gắng hơn .
.
.
.
. gạt bỏ tình cảm này mãi mãi .
.
.
Cơ thể Xử Nữ rung cầm cập .
.
.
.
.
.
.
. đầu cúi thấp xuống.
.
.
.
.
.
.
.
- Xin lỗi, cậu đừng tìm tôi nữa .
.
.
.
.
. chúng ta không thể ở bên nhau .
.
.
.
. hãy quên hết đi .
.
.
.
.
. quên hết quá khứ ngọt ngào ấy .
.
.
.
.
. tôi sẽ rời xa cậu – Xử Nữ nuốt nước mắt vào lòng
- Tại sao tôi phải quên .
.
.
.
.
. khi tôi rất yêu cậu .
.
.
.
.
. tôi biết mình đã sai .
.
.
. Nhưng cậu có cần đối xử với tôi như vậy không ???
- Tôi nhận ra được rằng .
.
.
.
.
. ở bên cậu tôi không có hạnh phúc .
.
.
.
.
.
. Tôi không còn đủ sức để chịu đựng cái tình yêu không đâu vào đâu như vậy .
.
.
.
. thật sự tôi đã mệt mỏi lắm rồi .
.
.
.
. tôi không muốn ở bên cậu nữa .
.
.
. Tôi muốn được tự do đi tìm sự yêu thương khác .
.
.
.
.
. vì vậy .
.
. hãy .
.
.
. Hãy .
.
. hãy .
.
. quên tôi đi .
.
.
- Đây là những lời nói thật lòng của cậu sao ?? .
.
.
.
.
.
- Phải .
.
.
.
.
.
. Lời thì thầm từ tận đáy lòng của tôi .
.
.
.
. hãy từ bỏ tình cảm đau thương này đi .
.
.
.
. rồi cậu cũng sẽ tìm được người thay thế tôt hơn tôi thôi .
.
.
Thiên Yết không nói gì .
.
.
.
. đứng chôn chân tại chỗ .
.
.
. Anh đã hoàn toàn gục chết rồi chăng .
.
.
.
.
Nổi đau trong lòng lại cào xé tâm can .
.
.
.
. anh không muốn đau khổ .
.
.
. Anh không muốn từ bỏ tình cảm này .
.
.
.
.
. điều anh cần là .
.
.
.
.
. ở bên Xử Nữ hết suốt cuộc đời này .
.
.
.
.
.
.
Đôi tay anh bắt đầu rung rẩy .
.
.
.
.
.
. Tiếng bước chấn ngày càng tiến gần Xử Nữ .
.
.
.
.
.
.
.
Anh muốn gạt bỏ cái bóng tối đang bao quanh mình .
.
.
.
.
. nhưng chỉ có một người mới có thể làm như thế và đem lại ánh sáng thiên thần cho cuộc đời anh .
.
.
.
Thiên Yết với mái tóc lòa xòa trước mặt .
.
.
.
.
. đứng phía sau Xử Nữ .
.
.
.
Rồi vòng tay ra trước .
.
.
.
.
. ôm chặt cô vào lòng .
.
.
.
. nhưng .
.
.
.
.
.
- Đến bao giờ cậu mới hiểu cho tôi đây .
.
.
.
.
.
. Làm ơn .
.
.
.
.
.
. Tôi xin cậu .
.
.
.
.
. đừng rời xa tôi – giọng Thiên Yết nhẹ nhàng tha thiết van xin
Xử Nữ im lặng không nói gì .
.
.
.
.
. nhưng hơi thở cô hỗn loạn khắp nơi .
.
.
.
. tim đập với tốc độ cực nhanh và đau nhói hơn bao giờ hết.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Tôi không còn yêu cậu nữa .
.
.
.
.
.
. Tình cảm của tôi đối với cậu đã phai nhòa rồi .
.
.
.
. mãi mãi nó cũng không trở lại .
.
.
.
. đừng bảo tôi về bên cậu .
.
.
.
. – Xử Nữ rung bần bật
Thiên Yết đau buồn .
.
.
.
.
.
. Siết chặt vòng tay hơn .
.
.
.
.
.
.
- Cậu không còn yêu tôi .
.
.
.
.
. nhưng tôi yêu cậu .
.
.
.
. người tôi yêu mãi mãi là cậu .
.
.
.
.
. vì vậy cậu đừng hòng rời xa tôi .
.
.
.
.
.
. – Thiên Yết tuyên bố
- Tôi không bao giờ về quên cậu nữa – Xử Nữ hét lên
Nói rồi cô vùng vằng với sức lực mạnh .
.
.
.
.
.
. Đẩy Thiên Yết ra một lần nữa .
.
.
.
.
Chỉ một hành động nhỏ nhoi như vậy thôi .
.
.
.
.
.
. Cũng đủ làm một con dao sắc bén đâm thẳng vào tim Thiên Yết .
.
.
.
.
. nổi đau vô cùng dã man đang tàn sát con người anh .
.
.
.
.
.
.
. vết thương trong lòng anh chợt đẫm máu nhiều hơn .
.
.
.
. tim anh hoàn toàn gục chết .
.
.
.
.
.
.
.
. nó đã chết .
.
.
.
.
. và mãi mãi .
.
.
.
. sẽ không bao giờ sống lại nữa .
.
.
.
.
. trừ khi .
.
.
.
. Xử Nữ chịu quay về bên anh .
.
.
.
.
. nhưng tình cảnh như thế thì .
.
.
.
.
.
.
. điều đó .
.
.
. Chỉ là niềm tin mà thôi .
.
.
.
.
- Cậu tàn nhẫn đến vậy sao ?? – Miệng Thiên Yêt nhẹ nhàng thốt ra
- Phải .
.
.
. Tôi tàn nhẫn .
.
.
.
. tôi không phải con người .
.
.
.
. tôi không có máu không nước mắt .
.
.
. Trái tim tôi là sắt đá .
.
.
.
.
.
.
- .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Cậu làm tôi đau nhiều lắm .
.
.
.
.
.
. Vì vậy .
.
.
.
.
.
.
. tôi sẽ không bao giờ yêu cậu .
.
.
.
. không bao giờ quay về bên cậu .
.
.
.
.
.
.
. tôi hận cậu .
.
.
.
.
. - Xử Nữ khóc thét lên
- .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Tôi hận cậu .
.
.
.
.
.
.
.
. căm thù cậu .
.
.
.
.
. mãi mãi .
.
.
.
.
. - Xử Nữ siết chặt tay hét lên
Nói rồi cô ôm nổi đau dằn vặt trong lòng .
.
.
.
.
.
. Chạy đi .
.
.
.
.
.
Khóe mắt tràn trề rồi lăn dài xuống má .
.
.
.
.
. Xử Nữ cắn chặt môi đến rỉ máu .
.
.
.
. cô rất muốn quay lại nhưng .
.
.
. Mọi thứ đang ngăn cản cô .
.
.
.
.
Xử Nữ chạy thật nhanh .
.
.
.
.
.
. Đôi chân dường như mất hết cảm giác .
.
.
. Nó cứ chạy mãi .
.
.
.
.
. chạy mãi .
.
.
.
.
.
.
. đến hết con đường đau thương này .
.
.
.
.
.
Không gian vắng lặng đi .
.
.
.
.
. chỉ còn bóng người cao ráo .
.
.
. Cúi mặt xuống .
.
.
Thiên Yết chợt ngã khụy hoàn toàn .
.
.
.
.
. trong vô vàn đau đớn .
.
.
.
.
. Thiên Yết cảm nhận được .
.
.
.
. con tim mình đã chết .
.
.
.
.
. có ai đã đâm nát nó rồi .
.
.
. Yêu thương dần tàn úa .
.
.
.
.
.
.
Chẳng còn gì cả .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. chẳng còn gì cả .
.
.
.
.
.
.
.
. đau đớn đang dồn dập đến bao vây anh .
.
.
.
.
.
. Một bên mắt Thiên Yết ương ướt rồi lăn dài .
.
.
.
.
.
Hết rồi .
.
.
.
. tình cảm của cô và anh .
.
.
.
.
. đến đây là chấm dứt .
.
.
.
.
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA