Nó ! đứa con gái đã bị thất tình cách đây 6 năm đã trưởng thành . Lý Tử Kỳ , 23 tuổi , mới tốt nghiệp đại học khoa quản trị kinh doanh với bằng giỏi . Lý do để nó sinh tồn đến lúc này và đạt được những thành tựu như thế quả là đáng bàn đến .
+ Thất tình , bị bỏ rơi , bị chê cười vì ngoại hình ...
.
. mặc kệ !
+ Phải chịu đựng cảnh tay trong tay , mắt nhìn mắt , môi kề.
.
.
. cũng MẶT KỆ
Vì sao à !
?.
. Vì nó nghĩ rằng nhất định nó sẽ giành lại được hắn . Chỉ có 1 cách duy nhất là nó phải hơn được cô gái ấy .
.
. Nguyễn Thảo Yên
Xấu xí + Ngu dốt = bị xa lánh = không ai để ý = kể cả hắn.
.
.
Thế là " đâm đầu vào học ".
.
.
.
. ròng rã suốt 4 năm đại học.
.
. chăm chỉ học.
.
. chăm chỉ làm việc .
.
.
. chăm chỉ giảm cân.
.
.
. Đầu lúc nào cũng nhớ tới " Hắn "dù là không gặp lần nào.
.
. lúc nào cũng nghĩ tới cảnh " huy hoàng " rằng sẽ đứng trước mặt " Hắn ".
.
. Cho hắn thấy 1 con người mới , một người mà từ trước đến giờ hắn đã lãng quên , hắn đã chưa từng chú ý đến.
.
.
. hoàn thiện và tài giỏi thế nào. Để ít nhất 1 lần hắn sẽ quay lại.
.
.
.
và nhìn nó .
Trời trong xanh , ánh nắng chói chang rực rỡ đang chiếu vào tấm bằng tốt nghiệp nó đang cầm trên tay cùng với.
.
.
. 1 hợp đồng làm việc của tập đoàn Idie muốn kí kết với nó.
.
.
- ye ye ye.
.
.
.
.
.
! Cuối cùng mình đã làm được rồi ! .
.
.
.
. mình đã tốt nghiệp.
.
.
. mình đã có 1 công việc tốt thật rồiiiiiiii - nhảy cẩn lên
.
.
.
.
.
Điều đầu tiên nó muốn làm lúc này là.
.
.
. gặp hắn.
.
. gặp tên con trai mà nó đã lẫn trốn suốt 4 năm đại học .
.
.
.
.
Nhìn lại.
.
.
. hình như không ổn lắm !
!
.
.
.
. nó vẫn còn.
.
. " lũng cũng " lắm.
.
.
.
. tóc thì rối rắm.
.
.
. cột theo kiểu " tự do" nhìn rất bù xù.
.
.
.
. trang phục thì.
.
.
. quần jean lỗi mốt , áo thun chỉ đúng 1 kiểu.
.
.
. đôi dép " lê " mất thẫm mĩ trị giá 20k/1 đôi.
.
. Khuôn mặt .
.
. không chút son phấn ( dù sao nó cũng bước qua cái tuổi con gái rồi , giờ là một người phụ nữ đấy chứ !
) .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Tổng thể : Tệ
Đúng là có đầu óc thôi vẫn chưa đủ
Làm gì đây.
.
.
. Làm gì đây chứ !
!
!
.
.
.
. - nó quýnh lên - A!
.
.
. phải thay đổi thôi.
.
.
. đúng rồi.
.
.
. - Chạy lấy túi xách và xuống nhà
" à !
.
.
.
. đợi mình "- Nó tự nói với bản thân
đi mua sắm! đúng ! phải mua đồ mới
.
.
.
. nó tiến vào shop đầu tiên.
.
. 2 con mắt bắt đầu mở to đùng.
.
. " Trời ơi ".
.
. tự thốt lên khi nhìn những kiểu mốt quần áo đang treo trước mắt nó.
.
.
. đúng là " hét " theo kiểu lúa .
.
. Cô nhân viên tiến đến chào hỏi , nó e dè đáp . Sau một số câu nói với ngôn từ " chới với " của nó thì cô tiếp viên cũng " nôm na " hiểu được nó muốn chọn những trang phục có thể " làm thay đổi " con người nó.
+Cái này !
.
.
. -Cô nhân viên
- Ngắn.
.
.
. quá - lắc đầu mạnh
+Còn cái này
-.
.
.
. Sao.
.
sao.
.
không có dây áo.
.
. may bị lỗi ạ !
!
?.
.
.
- Cầm chiếc váy liền không dây dò xét
+Thế cái này ạ !
?
-.
.
.
Trời ơi.
.
. tui có thể nhìn được cô luôn này - giơ bộ đầm lên nhìn xuyên qua cô tiếp viên
+.
.
.
.
( điên thật rồi !
).
.
. Đây ạ.
.
. !
- Xấu
-SẶc sỡ quá
- hở quá
-Rườm rà quá
-Cầu kì
-Bụi quá
-.
.
.
.
.
v.
.
v.
+ ĐỦ RỒIIIIIIIIIIII - nhân viên hét toán lên sau khi mang hàng đóng trang phục cho nó xem
.
.
.
.
.
. Nó cuối mặt.
.
. xin lỗi.
.
. và chạy phắng ra ngoài.
.
. và tình cờ nó nhìn sang quầy ăn .
.
.
.
.
.
. là Thảo Yên .
Nó nhìn chầm chầm không chớp nổi mắt.
.
.
. hình như đang ngưỡng mộ.
.
.
. Thảo Yên.
.
.
. xinh quá !
.
.
.
so với nó thì.
.
. 1 trời 1 vực.
Nó rón rén đến ngồi sau bàn của cô ta .
.
. và .
.
. đã nghe được những gì không nên nghe.
- Tuần sau mình sẽ đám cưới ! -Thảo Yên lên tiếng
-W0a !
.
.
. bất ngờ thật đấy.
.
.
. chú rễ là ai thế ! - 1 cô bạn của Yên
-hì !
.
.
. thì là người cậu đã gặp đấy ! - Yên cười
-À ! có phải.
.
. cái cậu cao ráo đẹp trai lại tài giỏi đấy không.
.
. !
? - cô ta gặng hõi
" CAo ráo.
.
.
đẹp trai.
.
.
. tài giỏi.
.
.
.
. là.
.
.
.
.
. "- Tử Kỳ đang lo sợ
-Hì.
.
. ừ ! là cậu ấy.
. => Yên ngại ngùng
"Chắc.
.
. không đâu.
.
.
. " - Nó đang hoang mang
- Nhưng.
.
. mình quên mất tên cậu ta rồi !
!
.
.
. - ũ rũ
-là.
.
.
. Trung Hiền - Thảo Yên
-À !
!
.
.
.
. - Cười chúc mừng
- Trung Hiền.
.
.
.
.
là.
.
.
. TRung Hiền sao!
.
.
. mình.
.
. đang nghe lầm phải không.
.
. không phải sự thật phải không.
.
.
-nước mắt bất giác rơi , nó thực sự không ngờ tới kết quả này.
.
.
. những gì nó làm từ trước đến giờ sẽ là vô nghĩa.
.
.
tất cả.
.
.
tất cả không còn gì nữa .
.
.
. hết rồi .
.
.
.
XOÃNG.
.
.
-
Tử Kỳ chạy vội đi , chiếc ly trên tay đã vụt ra vả vỡ tan dưới đất.
.
.
.
. đó là 1 cúc sốc.
.
.
. 1 chuyện thật không tưỡng dc
Bạn nghĩ thế nào khi người bạn yêu sẽ lấy 1 cô gái khác.
.
.
. hôn nhân xong thì bạn sẽ mất họ mãi mãi.
.
. mất mãi mãi.
.
.
. không thề nào lấy lại dc .
.
. không bao giờ dc nữa.
.
.
.
.
Nó cứ chạy.
.
. chạy mãi.
.
. chạy mãi về phía trước.
. chạy đến cái đích vốn không tồn tại .
.
. Rồi bỗng nhiên , nó đứng lại.
.
. mắt mở to như không thể to hơn dc nữa.
.
.
. nhìn chầm chầm về phía trước với khuôn mặt ngạc nhiên đến đỗi sững sốt.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. Trung Hiền
- Tử Kỳ !
- hắn lên tiếng
-.
.
. .
.
.
. .
.
.
. .
.
.
. .
.
.
. - đứng lặng người
-haha !
.
.
. rốt cuộc cũng tìm dc bạn này ! - tiến đến nó
-""là Trung Hiền.
.
.
.
. là Trung Hiền đấy.
.
.
. hoàn mĩ thật.
.
. ""- nó nở nụ cười hạnh phúc
- Cậu trốn kĩ thật đấy ! - vỗ vai nó
-nhìn theo bàn tay hắn-.
.
.
.
. tui.
.
.
- nhìn hắn-.
.
.
.
" mình.
.
. mình không nghĩ là sẽ cho hắn thấy bộ dạng này của mình.
.
. "- hoang mang
-Này ! Hiền định gữi cho Kỳ thiệp nhưng cứ lo là không tìm dc.
.
. quá ra Hiền gặp may rồi.
.
. - nở nụ cười với nó
-.
.
. .
.
. thiệp ?.
.
. - nó trân mắt
- Đúng rồi ! Hiền và Thảo Yên.
.
. chúng mình đám cưới - lại nụ cười đó
- Đám cưới.
.
.
. - không dám nhìn , không dám nghe , không dám đối diện với sự thật trước mắt.
.
.
.
-Uhm !
.
.
. tuần sau . - Hắn đưa trước mặt nó tấm thiệp cưới màu trắng.
.
.
.
- nó nhìn tấm thiệp mà cứ như cả bầu trời sấp sụp đỗ - đôi mắt không giấu nỗi ngấn lệ.
.
.
.
. hoang mang.
.
. lo sợ.
.
. lẫn nỗi thất vọng tột cùng.
.
. chỉ biết nhìn.
.
. và.
.
. nước mắt nó rơi
-Sao vậy !
?.
.
. sao cậu khóc -hắn toan lấy tay lau nước cho nó
- Chụp tay hắn và nhìn hắn với đôi mắt thắm dầm nước mắt và cái mũi đang cay cay đỏ ững.
.
.
. - Hãy nói là.
.
. đang đùa đi.
.
. Hiền chỉ muốn chọc Kỳ thôi phải không.
.
. tất cả là trò đùa phải không.
.
. - ánh mắt hi vọng lẫn hoang mang
- Kỳ.
.
. ! - hắn lo lắng nhìn nhỏ , đưa tay vịnh nhỏ lại
- Không phải sự thật đúng không.
.
. Hiền và Thảo Yên vốn sẽ không đám cưới , 2 người không hề có chuyện đó phải không?.
.
. nói đi.
.
.
. - bắt đầu rối rang và lo sợ không khống chế được bản thân
-Chuyện gì vậy .
.
. ? - hắn
- Nói !
!
!
.
.
.
.
.
.
. - Nó tức giận thực sự
-Tụi mình.
.
. sẽ đám cưới -Hắn
BỊCH.
.
.
.
.
.
- nó quỵ xuống con đường
-Kỳ !
.
.
.
. - hắn không nghĩ tới chuyện này
-Không đúng.
.
.
. mình đang mơ.
.
.
. đúng rồi.
.
. đây chỉ là một cơn ác mộng thôi.
.
.
. mình vừa mới bắt đầu thôi.
.
. không thể nào xãy ra việc này dc.
.
.
. chắc chắn là mình đang mơ.
.
.
. phải tĩnh lại thôi.
.
. tĩnh lại.
.
.
.
. - nó lầm bầm và bắt đầu nói sản
-Tỉnh lại.
.
.
. Kỳ.
.
. tĩnh lại đi -lay lay người nó khi nó ngất xĩu trên đường
-.
.
. Đây là đâu.
.
. - nó nhìn xung quanh , nhíu nhíu đôi mắt để nhìn mọi thứ rõ hơn
-Cậu tỉnh rồi à !
.
.
. - hắn mừng rỡ cầm ly nước đến chỗ nó
-Trung Hiền ?.
.
.
.
- vẫn ánh mắt lo lắng ngạc nhiên
- Lúc sáng cậu tự nhiên ngất xĩu.
.
. Hiền không biết làm sao nên sao nên mới đưa cậu đến bệnh viện - đưa nước cho nó
- Ngất xĩu.
.
.
. vậy.
.
. tấm thiệp.
.
. đám cưới.
.
.
. Hiền.
.
.
. Thảo Yên.
.
. - nhìn hắn
- .
.
. phải.
.
. Hiền và Thảo Yên sẽ đám cưới - hắn
-ha .
.
.
. hahahaha.
.
.
.
. - nó cười 1 cách vô ý thức -.
.
. hết rồi.
.
.
. vô ích rồi.
.
.
. không còn gì nữa.
.
.
. -lại khóc.
.
. - cậu.
.
.
. ĐI ĐI- nhìn hắn
-.
.
.
. - ngạc nhiên trước lời nói của nhỏ
-Đi đi .
. tui không cần cậu quan tâm tui.
.
. tui không cần bất cứ sự quan tâm nào từ cậu hết.
Chính vì cậu quan tâm tui mà tui luôn phải mang cái hình ảnh " xấu xa " của cậu trong lòng mình suốt 9 năm đấy .
.
. đừng bao giờ quan tâm tui nữa .
.
.
.
.
.
.
. ĐI ĐIIIIIIIII - nó tức giận quăng gối quăng ly về phía hắn
- Kỳ !
.
.
. cậu .
.
. - hắn bắt đầu lo nghĩ
- TUI THÍCH CẬU ĐẤY ! .
.
.
.
.
. đủ chưa - nó gào lên trong tuyệt vọng
-.
.
. .
.
.
. .
.
. - đứng yên
- Suốt 9 năm qua tui chưa bao giờ ngừng thích cậu.
.
. rồi tự lúc nào tui đã yêu cậu rồi.
.
.
. tui vẫn luôn mong muốn một ngày sẽ hướng về tui.
.
.
. nhưng tui sai rồi.
.
. cậu chưa nhìn tui.
.
. dù chỉ 1 lần.
.
. - Nó đã khóc - Tui thật ngốc mà ! lẫn tránh cậu 4 năm qua, học hành đến nỗi bệnh cũng không dám nghĩ, giảm cân như muốn chết đi sống lại đấy chứ .
Vì gì chứ !
??.
.
. chỉ vì muốn quay lại tìm cậu với một Tử Kỳ mới , 1 Tử Kỳ sẽ phải làm tim cậu rung động ,
1 Tử Kỳ hoàn mĩ hơn cả Thảo Yên.
.
.
. để cậu phải hối hận vì từ trước đến giờ cậu đã lãng quên tui.
.
.
.
đã không bao giờ nhìn tui.
.
. Nhưng.
.
.
. đổi lại là gì đây.
.
. 1 tấm thiệp cưới của 2 người à !
!
.
.
.
.
. - nhìn hắn- tui đáng sao ?- cười vô thức
-Kỳ.
.
.
. thích Hiền ?- hắn
-Không quan trọng nữa.
.
.
. tui đã chậm hơn rồi.
.
. tui đã thất bại thật rồi.
.
.
. haha.
.
.
.
.
hahahahahaha - Cười như điên dại
-Hiền nghỉ Kỳ cần nghĩ ngơi ,
Hiền ra ngoài trước - hắn
-PHẠM TRUNG HIỀN ! - nó
-.
.
.
. - khựng lại
-7 ngày.
.
.
.
. -nó
-.
.
.
. .
.
.
. -quay lại nhìn nhỏ
- Hãy cho Kỳ 7 ngày.
.
.
. - nhìn hắn
-.
.
.
. - im lặng nhìn nó
- Được không ?.
.
.
. cho Kỳ 7 ngày.
.
. 7 ngày làm bạn gái Hiền.
.
.
. sau đó thì Kỳ sẽ không bao giờ nhắc đến bất cứ gì về tình cảm của Kỳ nữa.
.
. mà thật lòng chúc phúc cho Hiền.
.
.
.
. - nụ cười hi vọng
-Cậu nên nghĩ ngơi đi ! - quay đi
- xin cậu đấy !
.
.
.
. 7 ngày thôi.
.
.
. - nhỏ nói như tuyệt vọng
-.
.
. .
.
. - nhìn nó
- Nếu Hiền không đồng ý.
.
. thì- nhỏ cười
-Được ! Hiền đồng ý - hắn nói
- Từ từ quay mặt sang hắn.
.
. như không thể tin dc những gì vừa nghe- Hã ?.
.
.
-Bắt đầu từ mai.
.
. Kỳ là bạn gái Hiền .
.
. nghĩ sớm đi - bước thẳng ra ngoài phòng
- Mình.
.
.
. mình không nghe lầm chứ !
!
?.
.
.
. cậu ấy.
.
. đồng ý.
.
. -Cười - 7 ngày.
.
.
. cũng đủ rồi- mãn nguyện
- Mình .
.
.
. làm đúng hay sai ?- hắn
-Alo, Thái Thư ! Kỳ có chuyện cần nhờ , cậu đến đây đi.
.
. - nó nhanh chóng gọi điện cho đứa bạn thân hiểu và luôn ủng hộ nó trong kế hoạch mà nó ấp ũ bao năm qua.
.
.
Nguyễn Thái Thư đứa bạn thân nhất của nó , cùng học tập tại 1 ngôi trường, là đứa bạn tinh thần mà nó có dc. Luôn giúp đỡ những lúc nó khó khăn nhất.
10 phút sau , đứa bạn chí cốt của nó cũng có mặt . Nó đã kể hết những sự việc trong ngày hôm nay cho nhỏ nghe và Thái Thư nói
- Cậu sẽ buôn xuôi sau 7 ngày à ?!
- nhỏ nói
-Mình không biết sẽ làm dc gì!
! nên mình đang cầu cứu Thư đây.
.
. - ánh mắt hi vọng
-Thư đắng đo 1 hồi rồi đến chổ nó- Giành lấy đi ! - nắm lấy tay nó với vẽ mặt nghiêm túc
-Hã !
?.
.
. giành lấy?.
.
. - nó giật mình
-Cậu thay đỗi như thế , cực khổ suốt thời gian qua như thế không lẽ nào lại trắng tay !
.
.
. - nhỏ
-Nhưng họ sắp đám cưới rồi.
.
. mình không thể phá hỏng mọi chuyện được.
.
. mình không muốn làm cậu ấy khó xữ.
.
.
. Dù sao.
.
.
. 7 ngày tới.
.
. cũng coi như là phần thưởng an ũi cho 1 đứa ngu ngốc như mình - nó ũ rũ
-Tử Kỳ !
! cậu không thể thay đổi cái suy nghĩ nhút nhát đấy dc à.
.
. chưa đám cưới tức là mọi chuyện chưa kết thúc, phải cứng rắn lên chứ !
!
- nhỏ lay lay người Tử Kỳ cho nó thêm tỉnh táo
- Nhưng.
.
. - nó vẫn còn e dè , nhút nhát
-Đi !
.
.
. -kéo tay nó
-Khoan !
.
.
. đi đâu vậy - bị kéo bật xuống giường- Thư à !
.
.
. cậu tính đưa mình đi đâu - bị kéo đi mà không biết làm gì
-Tui muốn làm cho cô ấy một kiểu tóc phù hợp với khuôn mặt , hơn nữa hãy " tỉa " lại những gì không hoàn chỉnh trên khuôn mặt đấyluôn !
.
.
.
Cám ơn - Thư kéo nó ngồi xuống ghế 1 salon và bắt đầu công việc
1 tiếng sau.
.
.
- Ổn !
! đi tiếp nào .
. - kéo nó đi tiếp
-Cái này.
.
.
. cái này.
.
.
.
cái này nữa.
.
.
. lấy hết đóng này. -nhỏ gôm hết đóng quần áo trên giá " Vip" của 1 shop cửa hàng rồi bắt nó thử
1 phúc sau
- Không dc ! lố lăng quá ! - Không - Tiếp đi - Nữa - Cậu tệ thật đấy - không đẹp.
.
.
.
. .
.
.
.
. .
.
.
.
v.
.
.
v.
.
.
v.
.
.
30 phút chóng mặt
- Nhỏ trố mắt ngạc nhiên và thốt lên - OK , Kỳ à cậu xinh thật đấy
Nó cười tươi rồi cả 2 đến shop kế tiếp
- 5.
.
.
. không dc.
.
. 15 vậy.
.
.
. lỡ chậc chân là tiêu luôn.
.
.
. thế thì 10.
.
.
. ừ ! vậy thì 10.
.
.
. - Nhỏ lẩm bẩm
-Cậu.
.
.
. đang nói gì thế.
.
. ? - nó nhìm chầm chầm nhỏ
- Mang vào !
- đưa trước mặt nó hàng loạt loại giầy cao gót.
.
. cao chót vót.
.
. nhưng cũng không kém phần đẹp lung linh
-.
.
.
. không.
.
. không mang có sao không.
.
.
. - nó lùi phắng lại
- Có.
.
. đó.
.
. !
!
! - ánh mắt hù doạ
- Nhìn đẹp đấy , rất hợp với Kỳ.
.
. đi thử xem xem - nhỏ ngồi xuống ghế
-Nuốt nước bọt , đắng đo , do dự nhưng rồi- ừ.
.
.
- 1 bước
RẦM.
.
.
.
.
-Dưới đất có tiền à ! sao cậu lại nằm " quằng quại " dưới đất như thế - nhỏ chọc nó
- Cậu còn giỡn nữa !
!
.
.
.
. giày này khó đi thật đấy.
.
.
. - nó xuýt xoa cái chân
- Trời ơi !
!
! cậu không thích thì bây giờ cũng phải thích thôi !
.
.
. - nói với nhỏ rồi ngó tìm tiếp viên - Chị ơi ! em lấy 3 đôi này
- Hã !
? - nó thốt lên
- hìhì ! - cười tươi với nó - Để cậu tiết tiền mà phải dùng nó .
Cả 2 người đã mua sấm và tân trang " nó " mất gần 6 tiếng .
.
. từ 3h ở bệnh viện và giờ đã hơn 9h tối tại nhà nó.
- Cám ơn cậu nhiều lắm !
! - nó nấm tay nhỏ và nói
-Ngốc thế ! chúng mình là bạn mà - cười tươi với nó
-Ừk !
.
.
. nhưng mình vẫn muốn cám ơn cậu nhiều lắm !
.
.
. nhờ cậu mà mình mới đẹp dc thế này - ôm chầm lấy nhỏ - Cám ơn !
!
!
- Dc rồi dc rồi ! như con nít ấy -vỗ vỗ nó - Đây này , những gì cậu phải làm vào ngày mai đấy - lấy trong giỏ xách nhỏ 1 cuốn sổ
-.
.
. .
.
. !
!
! - nhìn nhỏ
- Cầm đi !
!
.
.
. không phải cậu phải giành lấy hắn sao ! Những gì trong này sẽ giúp ích cho cậu !
- cười -cần gì thì gọi Thư nhé ! ngủ ngon - tạm biệt nhỏ và đi
-.
.
. .
.
. .
.
. - chỉ nhìn theo
- Mình không nghĩ là sẽ giành lại cậu ấy.
.
. mình không có khả năng đó.
.
.
. vốn chỉ muốn cậu ấy nhìn mình.
.
.
. và chỉ cần 1 lần cậu ấy rung động là đủ rồi.
.
.
. - Ôm chiếc gối và nhìn bầu trời đầy sao ngoài cữa sổ - Nhưng !
.
.
.
. mọi chuyện đã đến nước này.
.
.
. 7 ngày.
.
. làm sao có thể chứ !
!
?- nó buồn -.
.
. Thật lòng.
.
. mình cũng muốn dc cậu ấy yêu thương.
.
. muốn dc bảo vệ.
.
.
. muốn dc chăm sóc.
.
. mình đã vất vã quá rồi.
.
. Đúng vậy.
.
. mình phải nhận dc những gì xứng đáng với mình.
.
.
. PHẠM TRUNG HIỀN , Tử Kỳ này sẽ khiến cậu YÊU MÌNH