Đêm hôm đó , nó vẫn chưa ổn định được tinh thần, vẫn còn đang lo lắng cho buổi hẹn ngày mai...
. rồi
- Chết rồi !
!
.
.
.
. không biết số điện thoại.
.
. cũng chẳng biết cậu ấy ở đâu thì làm sao mà hẹn hò.
.
.
. - nó vô cùng tuyệt vọng - trời ơi !
! mình thật hậu đậu mà - nó cầm chiếc điện thoại lên và.
.
.
- Số ai đây !
?.
.
.
- nó bắt đầu tra bằng cách call lại
- Alo ! .
.
. -đầu dây bên kia
- Trung.
.
.
.
. Trung Hiền !
??.
.
.
. -nó giật cả mình và cũng không ngờ tới điều như thế này
-Đã khuya rồi cậu chưa ngủ à ! - hắn
-Ngủ ?.
,
.
.
.
. hã !
?.
.
.
. à.
.
. ừ.
.
. mình.
.
. - lúng túng
-Lúc cậu nằm viện Hiền đã không xin phép mà lấy số điện thoại của Kỳ thật xin lỗi !
-Không !
! không sao hết.
.
. cậu.
.
. cậu vẫn chưa ngủ à !
! - nó rối lên như tơ vò
- Ừ ! chưa.
.
. Kỳ cũng thế đấy thôi !
.
. - cười - Ngủ đi !
- Nhưng !
.
.
.
. - nó
-Chuyện gì nữa !
? - hắn
- Chuyện ở bệnh viện.
.
. nếu cậu không đồng ý.
.
. cũng không sao đâu - nó đang nối dối
- Hiền nói thì sẽ không rút lời.
.
. dù sao thử cảm giác 1 cô bạn thân trở thành bạn gái Hiền sẽ như thế nào cũng không phải là không thể !
! .
.
. chắc thú vị lắm - hắn lại cười
- Nhưng Hiền có nói Hiền sẽ không để bất cứ ngoài Thảo Yên thích Hiền mà.
.
.
. - nó
- Vì Kỳ là bạn thân của Hiền.
.
.
.
-.
.
. .
.
. .
.
. - nó im lặng trước câu trã lời dù vô tình hay cố ý của hắn.
-Được rồi !
.
. ngủ đi , không thì ngày mai Kỳ lại cho Hiền thấy một Tử Kỳ bơ phờ .
.
. thì đừng trách đấy.
- HÃ !
!
.
.
. ừ !
! bye bye -nó úp mặt xuống gối
- ye yeyeyeyeyeye !
!
!
!
!
.
.
.
.
.
.
.
.
. - nó nhãy cẩn lên như thể trúng vé số - Cậu ấy không ghét mình.
.
.
.
. hahahahahaha - chuyễn qua trạng thái cười như điên như dại.
.
.
. - Nhưng mình phải làm gì vào ngày mai chứ !
!
.
.
.
. - khựng lại - Thư !
! đúng rồi quyển sổ !
.
.
.
.
- chạy ra bàn và lật quyển sổ
" Đây là những gì cậu cần làm gì vào ngày mai !
- Hình thức : cậu cần mặc 1 bộ trang phục thật đẹp , cái mình đã để riêng trong giỏ đồ hồi chiều chúng ta mua đấy .
Ngay từ lúc này cậu nên cầm đôi giầy 10 phân ấy ra mà luyện đi , đi sao cho dáng thật chuẩn ấy
Còn nữa phải trang điểm thật đẹp vào sáng mai , nhưng đừng quá đậm.
.
. trang nhã dc rồi.
Nước hoa phải dùng loại có mùi nhẹ nhàng đừng có nòng nặc sẽ gây mất thiện chí nơi đối phương.
-Chiến lược :
.
.
.
. ( bí mật ) "
quá ra là như vậy.
.
.
.
.
. được ! bắt đầu thôi.
.
.
.
ẦM !
!
.
.
.
.
.
. - không sao ! làm lại
ẦM ! XOÃNG !
.
.
.
.
.
-híc ! cái bình bông của mình
ẦM ! ẦM !
ẦM.
.
.
.
. - trỜI ơiiiiiiiiiiiiiii
RENG ! RENG !
.
.
. RENG.
.
.
. - chuông báo thức nó réo in õi khi đồng hồ vừa điểm 6h
-Bắt đầu thôi !
!
!
!
- nó bật dậy với mái tóc đầy những lọn tóc quấn quanh đầu
-TINH TONG !
- chuông cửa
-.
.
. .
.
. .
.
. - đứng như trời tròng
-Kỳ à !
!
.
.
.
. Thư nè - nhỏ la lên
-Á !
!
!
.
.
.
.
.
.
. Kỳ ra liền !
! - chạy mừng vọi ra ngoài mở cửa
-Này !
! phải chĩnh chu lại cậu nhiều đấy .
.
. vì thế ngoan ngoãn mà ngòi yên đi - Nhỏ nói rồi kéo nó xuống ghế và lấy dụng cụ " thẫm mĩ " ra tân trang nó.
.
.
.
.
.
-đẹp chứ !
! - nhỏ lên tiếng
-Nó trợn tròn mắt và phải thốt lên - w0a !
! đẹp thật !
!
-Còn nhìn gì nữa ! thay vào đi !
! -nhỏ đũn nó và thúc giục thay đồ
-Còn bộ hôm qua thì sao !
!
.
.
.
. -nó quay lại hỏi
-Không thích hợp nữa !
!
! nhanh đi - Cười tươi
______15 phút sau
- Này !
! cậu ra được chưa thế !
!
! - nhỏ hối thúc
- .
.
.
.
. ừ !
! đợi tí - nó từ từ trong phòng bước ra
-.
.
.
.
. Oh My God !
!
! bạn tui đây sao !
!
.
.
.
. - Thử thốt lên với khuôn mặt ngạc nhiên lẫn bất ngờ
- Tệ.
.
.
.
. lắm sao !
! - nó lo
- Không không !
! lần này cậu cứ yên tâm đi ! tên đó nhất định sẽ " liu xiu " cho mà coi- nhỏ cười tươi nói
-Thật à!
!
!
.
.
.
. - nó cười
-Trời !
! gần 9h rồi !
!
.
.
.
. cậu hẹn hắn mấy giờ thế !
!
.
.
.
. - nhỏ la lên ghi nhìn đồng hồ
- Mình.
.
.
. mình không biết - nó cuối mặt
-Trời !
!
!
.
.
.
.
-À !
! mình có điện thoại !
!
.
.
. đúng rồi.
.
. phải gọi mới được - chạy đi tới bàn
-Khoan !
-ngăn nó - dù sao mình cũng là con gái.
.
.
. không nên hấp tấp - triết lí
-Nhưng.
.
.
.
-Không nhưng nhị gì hết ! đợi hắn gọi trước kìa.
.
.
.
-Thế thì đợi đến bao giờ.
.
. -nó rầu
TENG.
.
.
TENG.
.
.
.
TEN.
.
.
- chuông điện thoại reo
-Là.
.
.
Trung Hiền - nó nhìn điện thoại
-Thấy chưa !
!
.
.
.
. mau bắt máy đi !
- giục nó
-ò.
.
.
ò !
! - cầm máy lên -alo !
.
.
.
.
- Kỳ chuẩn bị xong chưa !
- hắn lên tiếng
-Tui.
.
.
.
. - nhìn nhỏ - ò.
.
.
. xong.
.
.
xong rồi
- Vậy chúng ta sẽ gặp ở đâu ?
-Ở đâu hã !
?.
.
.
-nhìn nhỏ - tuỳ Hiền thôi
-Vậy hẹn cậu ở công ty idie ! Hiền đang ở đấy.
.
. vì không biết nhà Kỳ nên Hiền không thể đón dc
-Công ty idie !
??? -nó la lên
-Hã !
!
?.
.
.
. - nhỏ cũng la theo
-Ừ !
!
.
.
. vậy nhé ! -cúp máy
-Công ty idie chẳng phải công ty cậu dc nhận việc sao ?.
.
. -nhỏ
-Đúng vậy !
! .
.
. mình cũng không hiểu sao lại hẹn ở chổ đấy nữa !
! - bàn hoàng
-Có khi nào.
.
.
. !
! - nhỏ
-Hã !
??.
.
.
. - nó quay qua
- Hắn cũng làm việc ở đó !
?.
.
.
-Không thể nào !
!
!
.
.
.
. làm sao lại như thế dc !
!
.
.
.
. -nó lắc đầu
-Thôi không nghĩ nữa ! đi nhanh .
.
. trễ rồi .
-kéo nó
- Này !
! sao nhiều người nhìn mình thế !
!
.
.
. - nó e dè ánh mắt của những người xung quanh
-Cậu xinh lắm đấy !
!
.
.
.
. vì thế nên.
.
. nhiều người nhìn cũng đúng thôi ! -nhỏ cười
-.
.
.
. Nhưng từ trước đến giờ chưa bao giờ mình được mọi người chú ý như thế này hết.
.
. thấy sao sao ấy.
.
.
. - nó lấy túi xách che mặt
- Đừng để ý nữa !
.
.
.
. tới rồi kìa - chỉ ra ngoài
- Hả !
! nhanh vậy .
.
.
. - nó
-Tới đây thôi.
.
.
. Thư về trước.
.
.
. cứ làm những gì như Thư đã dặn là dc rồi. - nhỏ cẩn thận căn dặn
-.
.
.
.
ừ !
! tạm biệt .
.
. - nhìn theo hướng nhỏ đi
- Cố lên! Lý Tử Kỳ - nó nói rồi nhanh bước vào trong công ty
-" đôi guốc này.
.
. cao quá.
.
.
. khó đi thật đấy.
.
.
. nhưng đến nước này thì.
.
.
. phải cố thôi !
!
! " - nó nghĩ thầm trong bụng.
.
.
. giương thẳng lưng vào bước đi theo kiểu.
.
.
nó đang là 1 người con gái dịu dàng và trang nhã !
!
ẦM !
!
!
.
.
.
.
.
.
.
. - nó đụng phải 1 người làm người đó bị rơi đóng hồ sơ
-Xin lỗi !
! tui xin lỗi !
.
.
. anh có sao không ạ !
!
.
.
. - nó cúi xuống nhặc đóng hồ sơ và đén gần người " bị hại " xem xét . Vẽ mặt rất đáng thương.
.
. mọi ánh mắt của những người xung quanh đang đổ dồn về phía nó
-Không sao !
!
!
.
.
. - tên đó đứng dậy.
.
.
- " Cao thật.
.
.
. "- nó nghĩ thầm khi ngước nhìn hắn đứng lên
-Cô !
!
.
.
.
. - tên đó
- Tui.
.
.
. tui xin lỗi thật mà.
.
. tui ko cố ý.
.
.
. - nó cuối đầu xin lỗi .
.
.
.
- Cô đang.
. - tính nói thì
-Đã nói tui xin lỗi rồi mà ! anh cũng hay thật đấy.
.
. tui chỉ vô tình đụng trúng anh thôi chứ đâu cố ý gì.
.
. sao lại cứ thích bắt nạt người khác.
.
. bộ anh không dc học cách cư xử hay sao mà lời xin lỗi cũa người khác anh coi như không nghe dậy hã !
?- hình như nó giận lắm.
.
. tuông lời mắng chữi xối xã .
.
. rồi nó nghe
-Giám đốc.
.
.
. ngài có sao không ạ !
! - một nhân viên chạy đến , có vẽ lo lắng cho tên đó
- Mắt mở to.
.
.
.
. mặt ngạc nhiên .
.
. lẫn hoảng hốt - Giám.
.
.
.
giám.
.
.
.
đốc ạ !
?? .
.
. - lấp bắp
- Không sao !
!
.
.
.
.
- nói với ông nhân viên - Cô !
!
.
.
.
- nhìn thẳng nó - chữi hay thật đấy.
.
. tui sẽ nhớ không sót 1 chữ nào những lời mà cô vừa nói đâu !
!
! Hứ - bỏ đi
-Tui.
.
.
.
. tui.
.
.
. " lần này chết chắc rồi.
.
. đó có thể là ông chủ của mình sau này.
.
. mình chỉ vừa mới nhận hợp đồng hôm qua thôi.
.
. mình không muốn bị đuổi việc với lý do như thế dc.
.
.
. trời.
.
. ơi !
!
!
! ".
.
.
- nó đứng bất động tại chỗ
- Sao vẫn chưa tới !
!
.
.
. - Trung Hiền
RENG.
.
. RENG.
.
.
.
-alo- hắn bóc máy
- Cậu.
.
.
đang ở đâu vậy !
!
!
.
.
.
. - nó nói với giọng ĩu xìu
- Lầu 10 !
.
.
. Kỳ đến chưa
- Mình đang ở đại sảnh.
.
.
. đợi tí.
.
. mình lên liền.
.
.
. -cúp máy và tiến đến thang máy.
.
.
.
- Mình quên hồ sơ ở phòng rồi.
.
. đi lấy đã.
.
. chắc quay lại kịp.
.
. - Hắn bước ra khỏi phòng đến ấn nút thang máy
TING TONG.
.
. Cửa than máy.
.
.
mở ra
- Trung.
.
. Hiền.
.
.
. - nó
-.
.
.
. .
.
.
. .
.
.
. - chỉ đứng đó nhìn nó chầm chầm không chớp mắt.
.
.
.
Mình quên hồ sơ ở phòng rồi.
.
. đi lấy đã.
.
. chắc quay lại kịp.
.
. - Hắn bước ra khỏi phòng đến ấn nút thang máy
TING TONG.
.
. Cửa than máy.
.
.
mở ra
- Trung.
.
. Hiền.
.
.
. - nó
-.
.
.
. .
.
.
. .
.
.
. - chỉ đứng đó nhìn nó chầm chầm không chớp mắt.
.
.
.
- Chuyện gì thế ??.
.
. - nó lên tiếng
- Hiền để quên bộ hồ sơ ở phòng trên rồi.
.
. - bình tĩnh ngay lập tức
-.
.
.
ờ.
.
. vậy thì Hiền đi đi , Kỳ.
.
. ở đây đợi.
.
. - nó cười rồi bước ra khỏi thang máy
-Cùng đi đi.
.
. - nắm tay nó lại
- .
.
.
. - nhìn hắn - hã !
?
- Hiền nói.
.
. là cùng đi - buông tay nó ra 1 cách ngại ngùng
- .
.
.
. ờ !
! - bước vào thang máy
- Tầng 20 à ? - nó hỏi khi thấy hắn ấn thang máy
- haha.
.
. -hắn cười ngượng - ừ.
.
. Hiền làm việc ở đó !
-.
.
. " không lẽ.
.
. mình và Hiền sau này sẽ làm cùng 1 công ty ?? "- nó đang nghĩ - .
.
.
. vậy thì.
.
. - khuôn mặt vui mừng
- Chuyện gì vui thế !
! .
.
. - Hắn để ý nó
-Không !
!
.
.
. không có gì.
.
. - rồi tũm tĩm cười
- Hôm nay .
.
. trông Kỳ khác quá !
.
. - hắn nói mà không nhìn mặt nhỏ
-Hã !
!
.
.
.
.
. - như đứng tim - sao.
.
. sao vậy !
!
? .
.
. không ổn à !
!
.
.
.
. - nó hạ giọng nhỏ xíu
-Không !
.
.
. chỉ là khác với những gì Hiền tưởng tượng.
.
.
- Khác à ?!
.
.
. - lo lắng
- Hiền cứ tưởng sẽ là 1 cái thùng phi di động chứ !
! hahaha ! - cười chọc nó
-Azzz !
!
! trời ơi.
.
. - nó nỗi đóa
- Đùa thôi !
! .
.
. trông cũng.
.
. không tệ mà ! - hắn nói .
.
. có vẽ ngại ngùng .
-.
.
.
.
. Không cần an ủi ! - nó giận rồi
- Nói thật đấy.
.
. sao mau giận thế !
!
.
.
.
. - quay qua nhìn nó
- Đủ rồi ! - hất mặt lên nghênh với hắn - Kỳ .
.
.
.
XOẠT .
.
.
. ! Đùng.
.
. thang máy bỗng nhiên có sự cố nhưng rồi vẫn hoạt động .
.
. làm nó không giữ nỗi thăng bằng nên
- Á.
.
.
. - nó loạng choạng vì chiếc giầy cao gót
- Có sao không !
! - hắn tiến đến chỗ nó
-Không !
!
!
.
.
. - quát lên và đứng ngay thẳng lại thay vì tư thế mém chụp ếch .
- .
.
. - hắn cười
- Kỳ.
.
. Kỳ.
.
. - ngượng đỏ mặt , nó tính biện minh cho tư thế lúc nãy mà lời không cất dc thành câu
- Tới rồi ! - bước ra ngoài
- ở đây đợi Hiền , nhanh thôi ! - hắn cười với nó rồi bước tới phòng
-.
.
.
.
.
. Ôi trời ơi !
!
.
.
.
.
.
. - nó xoa xoa cái trán của mình và tự xót xa cho những hành động hủy hoại hình tượng .
CÓ 1 GIỌNG NÓI CẤT LÊN
- Cô quen biết tên đó à ! - giọng nói vọng ra từ đầu dãy hành lang
-" Sao giọng nói này quen thế nhĩ !
? ".
.
.
. - nó ngó xung quanh
- Tui hỏi cô quên tên đó à !
? .
.
. sao không trả lời ! - bước đến chỗ nó .
-Hã !
! - mắt mở to không tưởng tượng nổi .
.
. - Giám.
.
. giám đốc
-Sao !
?.
.
. tui đáng sợ đến thế à - nhìn chầm chầm nó
- Tui.
.
.
. - bậc lùi lại
-Tên trong đó.
.
. bạn trai cô sao ! - cười nhếch mép
- Trong đó.
.
. tui.
.
. tui.
.
.
. cậu ấy.
.
. tui .
.
. -nói lang man không đâu ra đâu rối tung
- Coi ra là vậy rồi !
! - cười - .
.
.
. tên đó cũng có mắt đấy chứ ! - nhìn lại nó
- Tui.
.
.
. - không hiểu gì hết
-Ok ! cứ tiếp tục đi , để xem hắn sẽ làm dc gì .
.
. - Nháy mắt với nó rồi rời khỏi đó
- Vậy là sao !
!
?.
.
. - toát mồ hôi .
.
. tim đập thình thịch
- Kỳ đợi lâu không ?.
.
. Hiền phải tìm nên hơi lâu phải không.
.
. - hắn nở nụ cười rất là.
.
.
.
- Không sao !
!
.
.
.
. không lâu mà - làm nó quên đi cảm giác hồi hộp vừa nãy . Trở về hình tượng " diệu dàng , tài năng "
- Đi thôi ! - bước tới
- Khoan !
!
.
.
.
. - nó níu hắn lại
- Chuyện gì !
? - quay lại nhìn nó
- Có.
.
. có 1 người ở đây.
.
. - nó ấp úng
- Ai ?.
.
. - ngó xung quanh
- Giám đốc.
.
. ở đây.
.
.
. ai là giám đốc.
.
.
. - nó hỏi hắn
- " Không phải cô ấy biết mình là giám đốc đấy chứ !
? ".
.
. Hã !
? - tỏ ra không biết
- Tên đó cao cỡ như Hiền vậy.
.
. mặt bộ vest màu đen.
.
.
. thắc cà vạt sọc màu xanh dương đậm.
.
.
. còn nữa.
.
. hắn còn đeo chiếc bông tai nhỏ ở tai trái nữa !
!
.
.
. - Nhìn hắn
- Thái Phong !
? - Hắn
- Hiền biết hắn à !
?.
.
. - nó tỏ ra quan tâm
-.
.
. Không biết rõ lắm !
.
.
.
- hắn lơ việc đó đi - đừng quan tâm chuyện đó !
.
.
. đi ăn chút gì đi - nắm tay nó và đi
-.
.
.
. " Hiền nắm tay mình.
.
.
. .
.
. đây là thật chứ không phải mơ .
.
.
. là thật rồi !
! .
.
.
. vui thật đấy " - nó cười tủm tỉm .
.
. mắt không rời khỏi bàn tay
Thái Phong : Giám đốc chuyên trách về khâu đối ngoại , phụ trách giao dịch , ngoại giao với cách khách hàng và nhà đầu tư của công ty - là tên đối đầu số 1 với Trung Hiền : Giám đốc Nội vụ : quản lí nhân viên điều hành nội bộ công ty. Về quyền lực cả 2 ngang nhau
-w0a !
!
! xe của Hiền thật đấy à !
!
.
.
. - nó thốt lên vì ngạc nhiên
- Ừ ! lạ lắm sao ? -ngó nó
-Hi hihihihihi.
.
. - cười không ngừng như trúng vé số
-Gì thế !
!
.
.
. bệnh luôn rồi đấy à ? - hắn
- Không ! không !
.
.
. - vẫn cứ tũm tỉm cười
-Thôi ! lên xe đi - hắn mở cửa cho nó
-Khoan ! đi đâu chứ !
? - nó nhíu mày
- Không phải hẹn hò sao ? - cười với nó
-.
.
.
.
. hẹn.
.
.
. hò !
!
? - mở tròn mắt
- Mời ! - Nhìn nó không chóp mắt
-.
.
.
. .
.
.
. .
.
. - chỉ biết làm theo
- Đi.
.
. đi đâu vậy.
.
. - nó hỏi
-Không biết !
!
.
.
. - hắn vẫn tiếp tục lái
- Vậy sao Hiền cứ đi - nó lo
-Thì tới đâu thì tới ! - cười với nó
-Nhưng mà !
!
.
.
. Nhưng mà.
.
. - nó quýnh lên
KÉTTTTT.
.
. - thắng xe đột ngột
- Ây da !
.
.
.
. - nó chúi đầu về phía trước - Gì thế !
!
.
.
. - cáu
-Nghĩ kĩ thì Hiền không biết phải làm gì cho phải !
! - hắn
-.
.
. .
.
. Làm gì là làm gì - nó đang cáu
-Bạn gái ?.
.
. giờ Kỳ là bạn gái của Hiền .
.
. - hắn nhìn nó rất nghiêm túc - Nhưng.
.
. Hiền lại không biết nên làm gì !
- Không cần ! - nó nói
-Hả !
? - - nhìn nó
- Đợi tí !
.
.
. - lấy trong giỏ ra 1 quyển sổ
-.
.
.
.
. .
.
. - ngó nó
- Trung Hiền !
! - nhìn hắn với vẻ mặt hết sức nghiêm túc
- Có ! - bất thần
- Từ trước đến giờ Tử Kỳ này chưa hề có 1 mối tình hay đứa bạn trai nào ! - rất nhập tập
-Rồi sao !
? - trớt quớt
- Azz.
.
.
. - nhấm mắt nuốt cơn giận - Vì thế !
!
.
.
. Mình muốn thử cảm giác được Theo đuổi là như thế nào !
- Theo đuổi !
!
? - tự thốt lên - Sao trẻ con thế , chẳng phải đã là bạn gái rồi sao ? - lắc đầu cười nó
- Không nói nhiều ! Đây là những gì Hiền phải làm - lấy ra 1 tời giấy đầy chữ đưa cho hắn
- Gì thế !
!
.
.
.
.
-ngó xuống -Kịch bản !
!
?.
.
. - ngó trừng trừng vào tờ giấy
- Đúng vậy ! làm y trong ấy đấy - xếp ra lệnh cho nhân viên
-ha !
.
. hahahaha Cười chết quá !
!
.
.
. kịch bản gì thế này !
.
.
. thật là.
.
.
. - ôm bụng cười không ngớt
-Grrr !
!
.
.
.
. - tức giận - Không làm thì chết với tui !
! - dùng chân.
.
.
.
.
BỐP.
.
.
. - đạp chân hắn
- Áaaaa !
!
!
.
.
.
. trơi ơi ! chân tui !
.
.
.
. - co chân lên xoa xoa - Kỳ .
.
.
. Kỳ.
.
.
. - tức mà không nói dc vì quá đau
- Nhớ đó ! ! - răng đe hắn rồi mở cửa bước xuống xe
-Này !
!
.
.
. này .
.
. Hiền không thể làm theo thật mà ! - kêu nó
- .
. .
.
.
. .
.
. - không quay lại và bước đến phía trước đón xe bus
- Thật là.
.
.
. - nhìn nó -.
.
.
. hahaha hahaha - cười khi thấy nó đi loạn choạng với chiếc giầy cao gót 10 phân - Kịch bản !
.
.
. cũng tốt , dù sao mình cũng không biết phải làm gì mà .
.
.
. - ngó sơ qua - trời ơi !
.
.
.
- Thư hã !
?.
.
. Kỳ làm y những gì Thư nói đấy ! .
.
. xong rồi .
.
. nhưng mà .
.
. cậu ấy có vẽ không thích lắm .
.
. ừ ! hi vọng như Thư nói.
.
. À ! tờ giấy màu xanh hã !
?.
.
. ừ mình đưa tờ giấy màu.
.
.
. MÀU XANH ? .
.
. Chết rồi mình đưa nhầm tờ màu HỒNG rồi !
.
.
.
. sao giờ !
.
.
.
. sao giờ .
.
.
. .
.
. - nó rối tung lên vì lo lắng - Hiz hiz ! ừ ! gọi cho cậu ấy.
.
. đúng rồi.
.
. cúp máy nha !
- Hèn gì lúc nãy cậu ấy cười quá trời !
!
.
.
.
.
. - xấu hổ
Tờ giấy màu xanh là kịch bản dành riêng cho Trung Hiền - tờ giấy màu hồng là tờ kịch bản dành riêng cho Tử Kỳ - Nội dung cả 2 tờ kịch bản này là những gì cần thực hiện trong buổi tối hôm đó bao gồm .
.
.
. " mặc đồ gì , trang điểm như thế nào.
.
.
. , hành động gì.
.
. lời thoại gì.
.
.
. để ăn khớp với nhau => 1 cuộc tỏ tình dễ thương của Hiền dành cho Kỳ để nó đồng ý làm BẠN GÁI .
"
- Sao không nhấc máy !
!
.
.
. mở máy đi mà.
.
.
. nhanh nhanh - rối lên vì điện thoại không liên lạc dc - .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. Ông trời ơi ! đừng trêu đùa con chứ !
! .
.
. - nó sụt sịt
( kịch bản ghi chú : Không liên lạc với nhau từ lúc nhận kịch bản )
- Tiểu Võ !
! - hắn gọi nhân viên của mình
-Dạ ! Giám đốc gọi tui - chạy hòng học từ ngoài vào
- .
.
.
. .
.
.
. đi.
.
. mua những thứ này.
.
. cho tui ! - nói nhỏ với nhân viên
- Dạ.
.
. Váy.
.
. - đang kiểm nghiệm lại những thứ ghi trên tờ giấy
- Xuỵt !
! nhỏ thôi ! muốn chết à - hắn nạt
- Dạ em xin lỗi !
! - cuối đầu
- Đây ! - lấy tấm card đưa cho tên đó - dùng nó tính tiền . Nhớ ! tuyệt đối không cho ai biết chuyện này ! - căn dặn nhân viên
- Ok !
! giám đốc ! em xin phép - nhận dc lệnh
-Phù !
.
.
.
. - thở phào - .
.
. Azz ! mình đang làm cái quái gì thế này !
.
.
. sao lại.
.
. - xoa trán
- Phải bí mật nếu không .
.
. - nhân viên lắm la lắm lét ngó trước ngó sau thực hiện nhiệm vụ của Trung Hiền
ẦM.
.
.
. va phải.
.
.
- .
.
.
.
.
. xin lỗi ! xin lỗi giám đốc Chung ( Chung Thái Phong ) - cuối đầu xin lỗi
-.
.
. .
.
.
. .
.
. - ngó tên đó và phát hiện ra tờ giấy
- Dzạ !
.
.
. xin phép ngài tui đi trước.
.
.
. - giực lấy tờ giấy và tính đi
- Đứng lại !
.
.
. - Thái Phong lên tiếng
- d.
.
.
dạ !
.
.
. - hoảng hốt
- đưa tờ giấy đấy cho tôi ! - ra lệnh
- dạ.
.
.
. dạ.
.
. chỉ là tờ giấy rác thôi.
.
. tui sẽ vứt nó ngay.
.
.
.
-Đưa đây !
!
.
.
. .
.
. - nặng lời hơn
- Dạ.
.
.
.
. .
.
.
.
. dạ.
.
.
.
. - run nhưng vẫn chưa bán đứng ông chủ
- Tôi nói cậu không nghe sao !
?.
.
. - Thái Phong
- Không cần !
.
.
. - Trung Hiền
-Ô !
.
.
. thì ra là giám đốc Phạm ( Phạm Trung Hiền ) .
.
. - nhìn đối phương
-Cậu đi trước đi !
.
.
. - ra lệnh cho tiểu Võ - Giám đốc Chung cũng rãnh rỗi quá ! công việc dạo này nhàn hạ lắm sao !
.
.
. - châm chọc lại
- .
.
Cũng không nhiều lắm.
.
. đủ để không đứng đó lo chuyện bao đồng như giám đốc Phạm ! Phải không ?.
.
. - cười
- Thế sao ?!
.
.
. vậy thì cứ từ từ mà làm đi !
.
.
. tui đi lo chuyện bao đồng đây !
.
.
.
. - bước đi ngang qua Thái Phong
- Nhất định.
.
. là có chuyện gi đó .
.
. - nhìn Trung Hiền
1 tiếng sau
- Giám đốc ! những gì ngài bảo tui làm tui đã làm xong - đưa túi đồ cho Giám đốc Phạm
- Tốt !
.
.
. cậu ra ngoài đi ! vất vã cho cậu rồi !
.
.
. - nhìn túi đồ
- Vâng ! - lui ra đóng cửa lại
- Azzz !
!
.
.
. - Cuối mặt thất vọng.
. - Thật là.
.
.
. - cầm tờ kịch bản - Sao lại là mình vậy trời !
!
.
.
.
. Tử Kỳ !
!
.
.
. Azz - ôm gói đồ than thân trách phận !
- Phải mặt thật sao !
!
!
.
.
. Cũng may là địa điểm không phải là nơi đông đảo gì.
.
.
. nếu không thì mặt mũi mình không biết đặc ở đâu đây ! - cầm kịch bản lên ngồi học - Dù sao mình cũng nên hoàn thành " tâm nguyện " cho cô ấy .
.
. chỉ biết trách sao mình quá đẹp trai nên không tránh khỏi họa đào hoa !
!
.
.
.
.
- Thư ơi !
!
.
.
. làm sao bây giờ mình không liên lạc dc !
.
.
.
. Hã !
??.
.
. cách gì.
.
.
. đỗi kế hoạch á.
.
.
. giờ sao !
?.
.
.
. không lẽ mình học kịch bản này luôn sao.
.
. vậy là.
.
.
. thành ra mình đi tỏ tình à.
.
.
. !
!
.
.
. - quýnh lên -.
.
.
. ờ.
.
. ờ.
.
. hiz hiz.
.
. dc rồi.
.
. có gì sẽ gọi cho cậu.
.
.
. bye bye
- Trời ơi !
.
.
.
. đồ !
.
.
.
. giầy.
.
.
. hoa !
.
.
. thiệp.
.
.
. trời ơi.
.
.
. mình phải là người dc nhận chứ sao thành ra thế này chứ !
!
.
.
. - nó rầu hơn trái dưa hấu