Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Khoảng Cách Quá Xa
Chương 58 - Anh Bị Tai Nạn
Chương 59 - Ôn Lại Kỉ Niệm Xưa
Chương 60 - Kết Thúc
Chương 61 - Chương Ngoại Truyện 1
Chương 62 - Tập Hợp
Chương 63 - Giấc Mơ Không Có Thực
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Khoảng Cách Quá Xa
Chương 58 - Anh Bị Tai Nạn
Chương 59 - Ôn Lại Kỉ Niệm Xưa
Chương 60 - Kết Thúc
Chương 61 - Chương Ngoại Truyện 1
Chương 62 - Tập Hợp
Chương 63 - Giấc Mơ Không Có Thực
Thư ký kiên giật mình:- Vâng.
,
thưa cậu chủ.
Thư ký đứng yên trong căn phòng đó,
gọi điện cho cận vệ:
- chuẩn bị xe cho cậu chủ.
- Vâng-đầu dây bên kia gật đầu
Gọi điện xong,
thư ký lấy quyển sổ viết một loạt tên,
sau đó ra dấu mũi tên:một món quà.
***
Hạo Phong lao như bay đến trường với tốc độ khủg khiếp.
Anh thật sự không muốn cô có xảy ra chuyện gì.
Đến nơi,
anh lao ra sân trường sau thì thấy một người con trai bế một người con gái nhằm vào hướng phòng y tế mà đi.
Anh đứng dựa người vào tường,
hai mắt nhắm nghiền.
Bỗng có tiếng chuông điện thoại reo,
anh cầm máy lên,
ấn nút nghe mà không trả lời:
- Thưa cậu chủ,
chuyện cậu giao tôi đã làm xong rồi ạk.
Tất cả bọn họ đều đã đk tặng một món quà.
- được rồi.
-anh nói xong liền cúp máy.
***
Bảo Nam đưa Minh Anh tới phòng y tế,
trên đường đi,
Minh Anh hỏi:
- Sao cậu lại ở đó vậy.
Bảo nam định nói ra chơi sẽ xin lỗi cô chuyện hôm trước nên đi tìm cô.
Không thấy cô nên cậu rất lo lắng, dii ra sau trường thì nhìn thấy cảnh tượng đó...
.
- àk không.
Mình chỉ đi ngang qua đó thôi.
Mà chuyện hôm bữa.
.
.
- Minh Anh giọng trầm xuống:
- cậu đừng nhắc lại nữa có được không?
- Xin lỗi,
chuyện hôm trước chỉ là mình tức Hạo Phong nên lây qua cậu.
Mình thật sự xin lỗi,
mình rất hối hận.
Minh Anh cười tươi:
-Không sao đâu,
bữa đó mk cũng không đúng mà,
tự nhiên xen vào.
.
.
thế hai chúng ta huề nhá!
Bảo Nam cười:
- Ừk thì huề
Nói rồi cả hai cùng cười.