Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Khoảng Cách Quá Xa
Chương 58 - Anh Bị Tai Nạn
Chương 59 - Ôn Lại Kỉ Niệm Xưa
Chương 60 - Kết Thúc
Chương 61 - Chương Ngoại Truyện 1
Chương 62 - Tập Hợp
Chương 63 - Giấc Mơ Không Có Thực
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Khoảng Cách Quá Xa
Chương 58 - Anh Bị Tai Nạn
Chương 59 - Ôn Lại Kỉ Niệm Xưa
Chương 60 - Kết Thúc
Chương 61 - Chương Ngoại Truyện 1
Chương 62 - Tập Hợp
Chương 63 - Giấc Mơ Không Có Thực
Đến phòng y tế,
Bảo Nam dặn cô y tá chăm sóc cho cô rồi vội đi ra ngoài nghe điện thoại:
- Sao rồi?- giọng cậu lãnh đạm
- Thưa cậu,
bọn chúng đã được thanh toán hết thảy cách đây mấy phút...
.
Bảo Nam ngạc nhiên:
- Cậu bảo sao cơ?
Đầu dây bên kia đáp lại:
- Tất cả bọn chúng,
không sót một ai,
tất cả đều bị đuổi học,
gia đình phá sản.
Bây giờ,
bọn chúng không có nhà để về,
giống một lũ ăn xin vậy.
Bảo Nam bình tĩnh trở lại:
- được rồi.
- nói rồi cậu tắt máy.
Đi trở lại phòng,
nhìn thấy bộ dạng cô ngủ ngon lành,
giống như chư từng có chuyện gì xảy ra,
lòng cậu trở nên ấm áp.
Ngồi thêm một lúc nữa,
cậu mới rời đi.
Bóng dáng cậu vừa biến mất thì cũng là lúc một bóng dáng cao lớn,
tuấn tú xuất hiện,
đó là Hạo Phong.
Anh nhìn phòng y tế một lượt rồi dừng lại trước khuôn mặt ngây thơ đang ngủ kia.
Anh Nhìn cô:
- Xin lỗi,
để em phải chịu khổ rồi.
Nói rồi anh định bước đi thì giọng một bàn tay đã giữ lấy anh.
Anh nhíu mày nhìn cô gái bé nhỏ trán đã lấm tấm mồ hôi kia.
Minh Anh thổn thức:
- Anh Phong.
.
.
anh đừng đi.
Ở lại với em đi.
.
.
em sợ lắm.
.
.
ở đây rất tối.
.
.
ơi.
.
.
ơi.
.
.
anh hai.
.
.
cứu em.
.
.
!
Anh cứ nghĩ cô vì chuyện ban nãy mà sock,
chưa thể bình tĩnh lại ngay được.
Anh bỏ tay cô ra rồi quay đầu bước đi.
Nhưng anh đâu biết rằng,
trong lúc mơ màng,
cô đã khóc,
không phải vì hiện tại,
mà là vì quá khứ của 8 năm trước đang ám ảnh giấc ngủ của cô.
.
.
Cơn ác mộng
***
Trong một căn biệt thự với những giàn hoa nở rộ cả một vùng.
Trong một căn phòng,
cụ thể hơn là trong phòng đọc sách,
có hai con người đang nói chuyện.
.
.