Minh Phong đặt tay lên vai tôi , tôi nhìn anh khẽ mỉm cười nhẹ . Lúc này , một cô gái xinh đẹp bước tới :- Chào cô ! Quả đúng như lời đồn , giám đốc tập đoàn H&H rất xinh đẹp !
- Cô quá khen , chẳng phải cô cũng không thua kém sao , thưa cô Hana Joyce ! - tôi mỉm cười nhẹ
- Tin tức rất nhanh ! Tôi khá thú vị về cô đấy ! - Hana mỉm cười
- Còn tôi thì chả hứng thú với cô đâu !
Tôi quay người bỏ đi . Minh Hàn dựa lưng vào tường nhìn theo hướng Hana , môi khẽ nhếch lên ...
.
.
- Minh Hàn về thôi ! - Tôi nhìn cậu nhóc
- Bữa tiệc này .
. Con rất thích ! - Minh Hàn mỉm cười nhẹ
- Thích là được rồi ! - tôi nắm lấy tay cậu đi vào thang máy
Cánh cửa thang máy mở ra , tôi nắm tay Minh Hàn đi ra thì .
.
. Hơi ấm đó , cảm giác này .
. Tôi nhìn xung quanh .
.
. Anh ấy đang ở đây sao ? .
.
.
- Có chuyện gì vậy mẹ ? - Minh Hàn nhìn tôi
- Không .
.
. Không có gì , mẹ nhìn lầm ! - tôi mỉm cười rồi nắm tay cậu đi ra xe
Lúc này Khắc Hàn đi ra từ nhà vệ sinh nam , anh ngước mắt nhìn theo bóng lưng hai mẹ con tôi .
.
. Khắc Hàn nhíu mày , cô gái đó .
.
. Là ai chứ ?
Tôi đưa Minh Hàn về nhà liền kêu cậu về phòng ngủ . Bước vào căn phòng , tôi thay chiếc váy thành bộ đồ ngủ mà .
. anh đã tặng cho tôi .
. Khẽ mỉm cười , tôi nhìn vào khung ảnh hình cưới .
. Nụ cười đó .
. Chân thành biết bao nhiêu .
. Nước mắt là thứ khiến tôi căm ghét nhất .
. Vì tôi không thể nào kiềm chế nó lại được .
. Tay chạm vào khuôn mặt anh :
- Khắc Hàn .
.
. Anh đang ở đâu vậy ? .
. Mẹ con em đang chờ anh đấy !
Lúc này , tim Khắc Hàn nhói lại . Anh cúi người thở gấp , Hana bước tới quan tâm :
- Anh sao vậy ? Mệt sao ?
- Tôi muốn về nhà ! - Khắc Hàn bỏ đi
- Ren .
. Đợi em ! - Hana chạy theo
Tâm trí Khắc Hàn đang nhớ về hình ảnh đó .
. Cô gái đó là ai ? Sao mình lại muốn gần cô ta .
. Còn cậu nhóc đó , sao có thể giống mình như thế ? .
.
. Rốt cuộc chuyện này là sao ?
--- Ngày hôm sau ----
Tôi thức dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cho Minh Hàn .
. Cậu nhóc này rất kén ăn nên cái gì cũng muốn tôi làm cho nó . Đang loay hoay dưới bếp thì Minh Hàn mang cặp đi vào :
- Mẹ !
- Ừ , con ngồi chờ đi mẹ mang ra ngay ! - tôi mỉm cười nhẹ
- Vâng ! - Minh Hàn gật đầu ngồi vào bàn
Tôi bưng cho cậu nhóc một dĩa ốp la . Minh Hàn ngước mặt nhìn tôi :
- Cả buổi sáng mà mẹ làm được vậy thôi à !
- Kén quá đấy ! Mẹ làm như thế là tốt lắm đấy nhá ! - tôi mỉm cười
Minh Hàn lắc đầu rồi ăn phần ăn của mình . Tôi cũng lấy phần ăn ra dùng .
- Hôm nay , đến trường phải hoà đồng đấy nhé ! - tôi nhìn cậu
- Tuỳ hứng thôi ! - Minh Hàn nói lạnh
Tôi lắc đầu bó tay với cậu nhóc , những ngày bên Mỹ , cậu không hoà đồng với ai cả khiến cho cô cũng phải lo lắng nhưng với khuôn mặt như vậy .
. Minh Hàn có nhiều bạn yêu mến .
Tôi khẽ mỉm cười nhẹ . Cả hai chúng tôi cũng nhanh chóng đến trường Star , tôi nắm tay cậu đi đến phòng hiệu trưởng :
- Chào cô ! - tôi cúi chào
- Chào em ! Tôi có thể giúp gì ? - cô hiệu trưởng nhìn
- Đây là Minh Hàn , em đã làm hồ sơ cho bé nhập học ! Hôm nay em đến để cho bé gặp cô , sẵn tiện em đến thăm trường cũ ạ ! - tôi cúi đầu với cô
- Em là cựu học sinh à !
- Vâng , em tên là Bách Minh Hạ ạ !
- Thế sao ? Cô không nhận ra em luôn đấy , cô là chủ nhiệm của em lớp 3 này ! - cô hiệu trưởng vui mừng
- Vâng ! Hôm nay em có việc , đến dịp em sẽ mời cô đi ăn tối được không ạ ?
- Cô rất sẵn lòng đấy !
Tôi mỉm cười , ngồi xuống cạnh Minh Hàn nói nhẹ :
- Đừng có làm cái khí thế đó , người ta sợ đấy !
- Con không quan tâm ! - Minh Hàn quay mặt
- Thằng nhóc này ! Hôm nay mà không có bạn là mẹ sẽ nấu món con yêu nhất đấy !
- Ok , con sẽ có một tốp luôn ! Mẹ mau đi làm đi kìa ! - Minh Hàn giật mình
Tôi mỉm cười nhẹ rồi xoa đầu nhóc . Nhìn theo bóng lưng cậu theo cô giáo , tôi thở phào nhẹ nhỏm . Lái xe đi đến công ty , tôi bước vào liền có đội quân hùng hậu chào đón :
- Giám Đốc .
.
. Chào mừng cô đến công ty ! - tất cả nhân viên cúi đầu
- Khắc Anh .
.
. Anh làm trò gì thế ? - tôi lắc đầu nhìn anh
- Tiểu Hạ .
.
. Làm vợ anh nhé ! - Khắc Anh quỳ xuống trước tôi , nâng tay đưa chiếc nhẫn lên
- Đừng có nhảm nữa .
.
. Mọi người quay về việc chính đi ! - tôi hô to giải tán rồi bước đi
Khắc anh cầm hoa đưa cho cô thư ký rồi chạy theo tôi vào thang máy :
- Em không cảm động sao ?
- Anh thừa biết mà ! - tôi quay sang nhìn anh , đã 7 năm nay anh cứ làm việc này khiến cho tôi cứ lầm tưởng .
.
. Tôi không có tâm trí đó !
- 7 năm anh chờ được , vài năm nữa có sao ? Anh sẽ theo em đến cùng ! - Khắc Anh mỉm cười toả nắng
- Hay vì theo em thì anh nên nhìn phía sau .
.
. Cô ấy theo anh đến bây giờ rồi đó !
- Nhưng anh không thích cô ta !
- Vậy thì em cũng không có hứng thú với anh !
Cửa thang máy mở ra , tôi đi vào phòng làm việc . Gian phòng này không khác gì so với của Khắc Hàn .
. Tôi muốn những thứ của tôi giống anh .
. Cách anh xây sự nghiệp , cách anh làm chủ mọi người .
.
- Anh về đi ! Em còn phải làm việc ! - tôi ngồi vào ghế
- Được rồi ! Anh về đây !
Khắc Anh bước đi , tôi im lặng nhìn vào các sấp hồ sơ . Lúc này , cô thư ký đi vào :
- Giám đốc , đây là tư liệu 7 năm qua về công ty Trương Thị và công ty Liên .
.
. Công ty L&A ạ ! - cô thư ký cúi đầu
- Đúng vậy ! Công ty L&A .
.
. Cô ta dám cướp thứ của tôi thì cái giá trả lại không nhẹ đâu .
.
! - tôi nói lạnh lùng
- Giám đốc , chúng ta có cần phải tấn công nhanh gọn không ?
- Cô vội vàng quá đấy , Anna à ! Mọi thứ cô có thể học được nhưng còn thứ cô khó làm đó chính là cần bình tĩnh trước con mồi .
. Sao chúng ta không cho chúng vui vẻ một chút trước khi chết ? - tôi dựa vào ghế nhìn cô
- Giám đốc , chả phải chúng ta nên lấy hết của cô ta rồi từ từ chơi đùa à ! - Anna nói lạnh
- Lấy hết thì còn gì vui ! Cứ để cô ta nuôi hi vọng đi ! - tôi cười lạnh
- Vâng !
- Được rồi , cô mau làm nhiệm vụ của mình đi ! - tôi lấy tư liệu xem
- Vâng , tôi sẽ cho người đi tìm xung quanh các quần đảo ! Tôi xin phép !
Anna đi ra ngoài , tôi cầm tư liệu trong tay .
. Tập đoàn Trương thị .
.
. Tập đoàn Liên thị sao ? .
.
. To gan lắm ! .
.
. Dám đổi cả tên công ty của tôi , các người không biết chết là gì ? .
.