Chương 1 - . Sư Phụ, Người Đừng Trách Con Vô Tình (1)
Chương 2 - Sư Phụ, Người Đừng Trách Con Vô Tình (2)
Chương 3 - . Xét Thấy Đôi Mắt Cô, Vừa To Lại Vừa Tròn, Cho Nên Chắc Chắn Phải Là Trẻ Mồ Côi (1)
Chương 4 - Xét Thấy Đôi Mắt Cô, Vừa To Lại Vừa Tròn, Cho Nên Chắc Chắn Phải Là Trẻ Mồ Côi (2)
Chương 5 - Đừng Sốt Ruột Nha, Cô Đợi Tí Là Sẽ Uất Ức Ngay Thôi (1)
Chương 6 - Đừng Sốt Ruột Nha, Cô Đợi Tí Là Sẽ Uất Ức Ngay Thôi (2)
Chương 7 - Cách Triển Khai Không Ai Ngờ Được
Chương 8 - Đây Cũng Đâu Phải Là Trình Độ Của Anh.
Chương 9 - Người Ta Sợ Cậu Tự Ti (1)
Chương 10 - Người Ta Sợ Cậu Tự Ti (2)
Chương 11 - Lòng Ta Thật Lạnh!
Chương 12 - Đây Thật Sự Là Một Câu Chuyện Hết Sức Buồn
Chương 13 - Số Phận Của Trạch Nam Đã Định Trước Bi Kịch Như Vậy Ư? (1)
Chương 14 - Số Phận Của Trạch Nam Đã Định Trước Bi Kịch Như Vậy Ư? (2)
Chương 15 - Chấn Động Internet
Chương 16 - Phương Pháp Tu Luyện Đặc Thù
Chương 17 - Hiển Cái Gì Linh? Phải Tin Tưởng Khoa Học! (1)
Chương 18 - Hiển Cái Gì Linh? Phải Tin Tưởng Khoa Học! (2)
Chương 19 - Vẽ Doreamon Đeo Trên Người, Phù Hộ Mẹ Bệnh Đến Thuốc Trừ
Chương 20 - Lần Phát Trực Tiếp Thứ Hai, Streamer Tới Cọ Nhiệt Độ
Chương 21 - Streamer Này Chắc Chắn Là Tồn Tại Độc Nhất Vô Nhị Toàn App!
Chương 22 - Sao Cô Ấy Làm Được?
Chương 23 - Cảm Thấy Iq Bị Dẫm Bẹp (1)
Chương 24 - Cảm Thấy Iq Bị Dẫm Bẹp (2)
Chương 25 - Không Hổ Là Anh!
Chương 26 - Phương Án Giải Quyết Không Thể Tưởng Tượng Nổi (1)
Chương 27 - Phương Án Giải Quyết Không Thể Tưởng Tượng Nổi (2)
Chương 28 - Gọi Tôi Là Đại Sư Nữa Thì Đá Ra Khỏi Phòng!
Chương 29 - Đây Là Cú Quẹo Cua Khét Lẹt Gì Vậy! Suýt Nữa Thì Làm Tôi Rớt Xuống Mương Luôn Rồi!
Chương 30 - Bác Sĩ Từ, Cậu Nhìn Nhầm Chuyện Của Tôi Rồi Đấy! (1)
Chương 31 - Bác Sĩ Từ, Cậu Nhìn Nhầm Chuyện Của Tôi Rồi Đấy! (2)
Chương 32 - Đề Nghị Này...... Cậu Cmn Là Đang Đùa Tôi Đấy Phỏng?
Chương 33 - Từ Huyền, Tôi Đã Nhìn Thấu Anh Rồi! (1)
Chương 34 - Từ Huyền, Tôi Đã Nhìn Thấu Anh Rồi! (2)
Chương 35 - Mời Bắt Đầu Màn Trình Diễn Của Anh (1)
Chương 36 - Hắn Thật Sự Là Do Công Ty Chúng Ta Bê Tới À? (1)
Chương 37 - Hắn Thật Sự Là Do Công Ty Chúng Ta Bê Tới À? (2)
Chương 38 - Anh Có Chứng Cứ Gì?
Chương 39 - Anh Bịa Chuyện Giỏi Thế, Sao Không Đi Viết Văn Học Mạng Luôn Đi! (1)
Chương 40 - Anh Bịa Chuyện Giỏi Thế, Sao Không Đi Viết Văn Học Mạng Luôn Đi! (2)
Chương 41 - Giằng Co Cực Hạn (1)
Chương 42 - Yêu Đương Không? Cái Kiểu Mà Phải Chết Ấy
Chương 43 - Nếu Như Tôi Là Người Từ Huyền Mời Diễn, Thật Là Tốt Biết Bao
Chương 44 - Muốn Ngả Bài Sao? (1)
Chương 45 - Muốn Ngả Bài Sao? (2)
Chương 46 - Muốn Ngả Bài Sao? (3)
Chương 47 - Tu Vi Tăng Vọt!
Chương 48 - Dùng Huyền Học Theo Một Cách Rất Mới
Chương 49 - Dùng Anh Em Hồ Lô Để Cầu Con Không Phải Rất Hợp Lý Sao? (1)
Chương 101 - Bác Sĩ Này Cũng Tà Môn Quá Đi? (1)
Chương 102 - Bác Sĩ Này Cũng Tà Môn Quá Đi? (1)
Chương 1 - . Sư Phụ, Người Đừng Trách Con Vô Tình (1)
Chương 2 - Sư Phụ, Người Đừng Trách Con Vô Tình (2)
Chương 3 - . Xét Thấy Đôi Mắt Cô, Vừa To Lại Vừa Tròn, Cho Nên Chắc Chắn Phải Là Trẻ Mồ Côi (1)
Chương 4 - Xét Thấy Đôi Mắt Cô, Vừa To Lại Vừa Tròn, Cho Nên Chắc Chắn Phải Là Trẻ Mồ Côi (2)
Chương 5 - Đừng Sốt Ruột Nha, Cô Đợi Tí Là Sẽ Uất Ức Ngay Thôi (1)
Chương 6 - Đừng Sốt Ruột Nha, Cô Đợi Tí Là Sẽ Uất Ức Ngay Thôi (2)
Chương 7 - Cách Triển Khai Không Ai Ngờ Được
Chương 8 - Đây Cũng Đâu Phải Là Trình Độ Của Anh.
Chương 9 - Người Ta Sợ Cậu Tự Ti (1)
Chương 10 - Người Ta Sợ Cậu Tự Ti (2)
Chương 11 - Lòng Ta Thật Lạnh!
Chương 12 - Đây Thật Sự Là Một Câu Chuyện Hết Sức Buồn
Chương 13 - Số Phận Của Trạch Nam Đã Định Trước Bi Kịch Như Vậy Ư? (1)
Chương 14 - Số Phận Của Trạch Nam Đã Định Trước Bi Kịch Như Vậy Ư? (2)
Chương 15 - Chấn Động Internet
Chương 16 - Phương Pháp Tu Luyện Đặc Thù
Chương 17 - Hiển Cái Gì Linh? Phải Tin Tưởng Khoa Học! (1)
Chương 18 - Hiển Cái Gì Linh? Phải Tin Tưởng Khoa Học! (2)
Chương 19 - Vẽ Doreamon Đeo Trên Người, Phù Hộ Mẹ Bệnh Đến Thuốc Trừ
Chương 20 - Lần Phát Trực Tiếp Thứ Hai, Streamer Tới Cọ Nhiệt Độ
Chương 21 - Streamer Này Chắc Chắn Là Tồn Tại Độc Nhất Vô Nhị Toàn App!
Chương 22 - Sao Cô Ấy Làm Được?
Chương 23 - Cảm Thấy Iq Bị Dẫm Bẹp (1)
Chương 24 - Cảm Thấy Iq Bị Dẫm Bẹp (2)
Chương 25 - Không Hổ Là Anh!
Chương 26 - Phương Án Giải Quyết Không Thể Tưởng Tượng Nổi (1)
Chương 27 - Phương Án Giải Quyết Không Thể Tưởng Tượng Nổi (2)
Chương 28 - Gọi Tôi Là Đại Sư Nữa Thì Đá Ra Khỏi Phòng!
Chương 29 - Đây Là Cú Quẹo Cua Khét Lẹt Gì Vậy! Suýt Nữa Thì Làm Tôi Rớt Xuống Mương Luôn Rồi!
Chương 30 - Bác Sĩ Từ, Cậu Nhìn Nhầm Chuyện Của Tôi Rồi Đấy! (1)
Chương 31 - Bác Sĩ Từ, Cậu Nhìn Nhầm Chuyện Của Tôi Rồi Đấy! (2)
Chương 32 - Đề Nghị Này...... Cậu Cmn Là Đang Đùa Tôi Đấy Phỏng?
Chương 33 - Từ Huyền, Tôi Đã Nhìn Thấu Anh Rồi! (1)
Chương 34 - Từ Huyền, Tôi Đã Nhìn Thấu Anh Rồi! (2)
Chương 35 - Mời Bắt Đầu Màn Trình Diễn Của Anh (1)
Chương 36 - Hắn Thật Sự Là Do Công Ty Chúng Ta Bê Tới À? (1)
Chương 37 - Hắn Thật Sự Là Do Công Ty Chúng Ta Bê Tới À? (2)
Chương 38 - Anh Có Chứng Cứ Gì?
Chương 39 - Anh Bịa Chuyện Giỏi Thế, Sao Không Đi Viết Văn Học Mạng Luôn Đi! (1)
Chương 40 - Anh Bịa Chuyện Giỏi Thế, Sao Không Đi Viết Văn Học Mạng Luôn Đi! (2)
Chương 41 - Giằng Co Cực Hạn (1)
Chương 42 - Yêu Đương Không? Cái Kiểu Mà Phải Chết Ấy
Chương 43 - Nếu Như Tôi Là Người Từ Huyền Mời Diễn, Thật Là Tốt Biết Bao
Chương 44 - Muốn Ngả Bài Sao? (1)
Chương 45 - Muốn Ngả Bài Sao? (2)
Chương 46 - Muốn Ngả Bài Sao? (3)
Chương 47 - Tu Vi Tăng Vọt!
Chương 48 - Dùng Huyền Học Theo Một Cách Rất Mới
Chương 49 - Dùng Anh Em Hồ Lô Để Cầu Con Không Phải Rất Hợp Lý Sao? (1)
Chương 101 - Bác Sĩ Này Cũng Tà Môn Quá Đi? (1)
Chương 102 - Bác Sĩ Này Cũng Tà Môn Quá Đi? (1)
Sau đó vị kia sáng lập phái Nội Gia quyền, truyền lưu đến nay.
Không sai, chính là Trương chân nhân của phái Võ Đang.
"Số mệnh!
"
Bằng cách nào đó không rõ, đáy lòng Từ Huyền chợt hiểu ra thứ vừa rồi giúp mình tăng tu vi lên là gì!
Chính là số mệnh mà 'Thiên Cơ Thần Toán' đã nhắc đến!
Hắn thay đổi quỹ tích cuộc đời của Cocacola Thêm Đá và Thích Uống Cocacola, nhận được Thiên Đạo khen thưởng.
Nhảy qua bước tu luyện, trực tiếp thăng tu vi!
"Ha ha.
"
Từ Huyền nở nụ cười tươi rói.
Thời đại này là thời buổi diệt vong của người tu luyện.
Tốc độ tu luyện chậm đến không còn gì để nói!
Nhưng với 'Thiên Cơ Thần Toán' mà nói, hoàn toàn không có khác biệt.
Thậm chí còn vì tốc độ tu luyện của người khác chậm mà làm nổi bật sự mạnh mẽ của nó!
Điều duy nhất khiến Từ Huyền không hiểu chính là…
Rõ ràng tốc độ tăng trưởng tu vi của hắn đã vượt qua phạm vi của 'Thiên Cơ Thần Toán' rồi.
"Sai, không chỉ là số mệnh!
"
"Còn có một sợi công đức Thiên Đạo!
"
Từ Huyền tỉ mỉ cảm nhận một phen.
Lúc trước hắn còn tưởng cả Cocacola Thêm Đá và Thích Uống Cocacola đều tăng số mệnh cho hắn.
Giờ cảm nhận kỹ mới thấy, rõ ràng là hai loại vật chất khác nhau.
Tuy rằng đều là Thiên Đạo tặng cho hắn.
Từ Huyền không cảm nhận được bất cứ tình cảm gì từ ‘số mệnh’, cực kỳ ‘trung lập’, ‘lạnh lùng’.
Mà từ ‘công đức’ có thể cảm nhận rõ bản thân được Thiên Đạo yêu thích, ưu ái.
Quan trọng nhất là, công đức giúp tăng trưởng tu vi ít nhất… gấp mấy chục lần số mệnh!
"Chẳng lẽ vì mình trị bệnh cứu người nên Thiên Đạo ban cho công đức?"
"Không phải, mình cũng có chữa bệnh đâu? Hai người kia hoàn toàn không bị trầm cảm gì cả.
"
"Hay là vì cứu vớt ‘bệnh cuộc đời’ của họ, Thiên Đạo cảm thấy đây cũng tính là chữa bệnh?"
Từ Huyền giật thót cả mình.
Chẳng trách hắn nhất định phải làm một bác sĩ...
.
Nếu thiếu khuyết công đức, tốc độ tăng tu vi kém đến mấy chục lần!
Không làm bác sĩ chính là lãng phí chứ sao nữa!
Từ nay trở đi, ai nói anh không phải bác sĩ, anh cho người ấy biết tay!
Nhưng trong lòng Từ Huyền vẫn còn một nghi vấn.
Trong 'Thiên Cơ Thần Toán' chỉ nói có "Số mệnh" ban xuống thôi.
Trước giờ không nhắc đến công đức.
Cũng không biết pháp tắc Thiên Đạo bây giờ thay đổi rồi.
Hay đây là thiên phú của riêng hắn.
"Không biết thời đại này còn có bao nhiêu đạo hữu.
"
Từ Huyền cảm khái.
Cuối cùng hắn cũng trở thành tu luyện giả đích thực.
Không hiểu sao lại sinh ra cảm giác hơi xa cách với thế giới phàm tục.
Đúng lúc này, bên ngoài chợt có tiếng người vang lên.
"Có ai không?"
Từ Huyền đi tới ngoài cửa, thấy một người phụ nữ trung niên hơn năm mươi tuổi đứng ngoài cửa nhìn quanh.
"Thầy Tiểu Từ đấy à.
"
"Dì vừa nhìn thấy biển báo bên ngoài thay đổi, còn tưởng hai người rời đi rồi chứ.
"
"Đúng rồi, Thầy Liễu đâu?"
Người phụ nữ trung niên này tên là Trương Đan, cũng là khách quen cũ của tiệm.
Gia đình khá là giàu có.
Lúc sư phụ Từ Huyền còn sống, Trương Đan thường xuyên tới tìm sư phụ mua bùa, xem bói.
Dù là chuyển nhà, cưới hỏi và vân vân… không có việc hay có việc đều thích tìm sư phụ của Từ Huyền tính cho một quẻ.
Dù là cho thuê trọ cũng phải đến hỏi sư phụ của Từ Huyền trước, hỏi xem tìm khách trọ nào mới không khắc.
Là loại khách hàng sư phụ Từ Huyền thích nhất.
Từ Huyền thở dài một tiếng: "Sư phụ tôi mới mất không lâu.
"
Trương Đan sửng sốt: "Thầy Liễu… mất rồi?"
"Cháu nén bi thương.
"
Bà cảm khái mấy tiếng, lại nhìn bảng hiệu bên ngoài: "Thầy Tiểu Từ, cháu cho thuê cửa hàng, không định kế nghiệp sư phụ à?"
Từ Huyền gật đầu: "Không cho thuê, tôi mở phòng khám này, hiện tại là bác sĩ tâm lý.
"
"Bác sĩ tâm lý?"
Trương Đan nghe xong thì vẻ mặt kỳ quái.
Đầu năm nay, làm thầy bói không kỳ quái.
Làm bác sĩ tâm lý… cũng không kỳ quái.
Nhưng đệ tử của thầy bói chạy đi làm bác sĩ tâm lý…
Nghe vào tai cứ quái quái thế nào.
Cảm giác như sai sai ở đâu đó, lại không nói rõ ra được.
Trương Đan: "Nếu thế… vậy tôi không quấy rầy thầy Tiểu Từ nữa, chúc cháu làm ăn phát đạt.
"
Từ Huyền mỉm cười: "Khoan hãy đi.
"
"Dì có vấn đề gì thì cứ nói tôi nghe, có khi tôi lại có cách giải quyết thì sao?"
Trương Đan xoắn xuýt ra mặt, lại vẫn gật đầu nói: "Được, dì tin cháu một lần.
"
Nói xong, bà lại nhìn Từ Huyền một cái, đáy mắt phức tạp.
Bà cũng từng gặp Từ Huyền nhiều lần lắm rồi.
Nhưng hôm nay cứ cảm thấy Từ Huyền khác hẳn trong ấn tượng.
Không hiểu sao thoạt nhìn có vẻ rất… "Tiên".
Trương Đan theo Từ Huyền vào trong tiệm.
"Thầy Tiểu Từ, thật ra cũng không có chuyện gì.
"
"Bùa Bình An lần trước sư phụ cháu cho dì quá hạn rồi, dì đến mua một cái khác.
"
"Nói này còn có bùa sư phụ cháu vẽ khi còn sống không?"
Từ Huyền nghe vậy thì buồn cười.
Lời của Trương Đan ám chỉ rất rõ ràng…
Chỉ lấy bùa sư phụ hắn để lại, chứ không lấy bùa Từ Huyền tự tay vẽ.