Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Hoạ Thuỷ
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 33,961,773
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
     
     

Thân mình Thải Nghiên vẫn đang run run, có chút không thể tin được. Nếu hắn là thật, vậy hắn có tình cảm với cô, không thể nói là không nhiều! Cô nhất định không được làm hỏng, cô phải nắm bắt cơ hội này, mấy ngày này cô phải chuộc lỗi toàn bộ mọi chuyện đã làm! Để mấy người cười cô, về sau sẽ cười không nổi!

~~~

Thời gian bữa tối, có đài truyển hình phát tin tức địa phương: “…….

Đinh Thải Nghiên bị tạm giam vài ngày, rốt cuộc đã được tự do! Buổi sáng hôm nay, khi cô rời khỏi nơi tạm giam, ngoài cửa cũng đụng phải Mục Thiên Dương chờ đợi, hai người chẳng những không có xung đột vũ trang, Mục thiên Dương còn tự mình đưa cô và mẹ cô về nhà…………”

Lúc người dẫn chương thông báo, bên cạnh còn ảnh minh họa, là tấm ảnh ngay lúc đó, bất quá là tải xuống từ trên internet, hẳn là chó săn chụp.

Quản Vận Phương và Quàn Hạo Nhiên trầm mặc, nhìn về phía Từ Khả Vi và Uyển Tình.

Từ Khả Vi nói: “Loại tin như vậy, ai biết sao lại thế này? Dù sao bọn họ cũng không có khả năng hòa hợp! Yên tâm đi, cho dù hòa hợp, các cô lần này đã học được điều tốt, cũng không dám đến khi dễ các người nữa.

“Con người đần độn tự nhiên có hành vi đần độn!

” Quản Vận Phương nói, “Đến lúc đó nói không chừng càng làm trầm trọng thêm, các người phải cẩn thận.

Uyển Tình ở một bên giúp đỡ Quản Hạo Nhiên thu dọn chén đũa, thủy chung không nói gì.

Sau khi tan việc về nhà, Từ Khả Vi thấy cô rầu rĩ không vui, khuyên cô: “Loại sự việc như vậy con không nên để trong lòng! Mẹ trước kia thấy quua không ít, không có khả năng còn có cơ hội quay lại!

“Mẹ khẳng định?” Uyển Tình ngẩng đầu.

Từ Khả Vi sửng sốt, thở dài: “Được rồi, mẹ cũng không thể khẳng định.

Theo tình huống bình thường, họ Mục kia không nên xen vào việc của cô ta nữa. Bất quá, lần này lại còn có thể giúp cô ta như vậy, lại không sợ lời đồn đãi đưa cô ta về nhà ……... Thật đúng là đáng để suy nghĩ. Tuy rằng nói người đàn ông như vậy không có khả năng có tình cảm thật sự, phàm mọi chuyện đều có ngoại lệ. Nếu hắn thật tình thích Thải Nghiên, những đều này đều không nói được, rất có khả năng hợp lại. Nhưng mà, Thải Nghiên trải qua giáo huấn, khẳng định không dám xằng bậy.

Uyển Tình ngẫm lại cũng đúng. Nhưng ngoài sáng không dám xằng bậy, khẳng định sẽ làm trong tối. Thải Nghiên hận không thể giết cô, làm sao lại có thể vì chuyện này mà nén giận? Hơn nữa chuyên này còn làm cô ta thiếu chút nữa mất đi tất cả, cô ta nhất định sẽ càng hận cô!

Uyển Tình nhịn không được chà xát cánh tay, có chút sợ hãi không biết.

Về nhà, mở tivi, chuyển đến tiết mục hài của thành phố A.

Tiết mục này rất thú vị, hai người cơ hồ mỗi ngày đều xem, xem xong đúng giờ ngủ.

Khi đến giờ, một người đàn ông thật gầy ngồi trước màn hình, bắt đầu nói nhăng nói cuội gây cười, tán gẫu bát quái. Kết quả, hôm nay hắn nói tới trên người Mục Thiên Dương! Nói trước đó có tin phát ra, còn bình luận một chút: “ Tin tức này không phải trùng hợp! Nghe nói Đinh Thải Nghiên lần này có thể an toàn, toàn đựa vào vị hôn phu trước kia hổ trợ! Có người đoán, bảy tờ báo nói, viết trăm ngàn bài, cuối cùng khả năng chỉ là một trò cười…….

.

Uyển Tình nhớ tới lời thề son sắc ngày đó của Mục Thiên Dương, đột nhiên có cảm giác bị lừa, trong lòng nổi lên cơn giận.

Sau đó, cô cảm thấy mình điên rồi!

Cô dựa vào cái gì mà giận hắn? Cô bất quá là tặng phẩm kèm theo trong một vụ làm ăn của hắn mà thôi! Cô chỉ là người làm ấm giường cho hắn, giải tỏa dục vọng của hắn, dựa vào cái gì mà hy vọng xa vời rằng hắn sẽ làm việc vì cô? Chính là bởi vì hắn ngẫu nhiên biểu hiện tốt, khiến cho cô quên đi bổn phận của mình sao?

Chuyện này tốt, bất quá là hắn nhất thời nảy lòng tham, cô trăm ngàn lần không thể hiểu lầm! Hắn cao cao tại thượng, tự nhiên muốn làm cái gì thì làm, tốt với cô, là vì hắn cao hứng, không có nghĩa là gì cả….

Không có nghĩa là gì cả…….

Uyển Tình xem tivi xong, rốt cuộc nghĩ thông suốt, tắm rửa xong phải đi ngủ. Nằm nằm, mạc danh kỳ diệu liền khóc lên.

Cô ở đây thương tâm cái gì? Cô muốn ảo não. Hắn lừa cô thì thế nào? Cô có thân phận gì, trông cậy cái gì? Hắn vĩnh viễn sẽ không vì cô làm chuyện gì, lại sẽ vì Đinh Thải Nghiên làm hết mọi chuyện. Đây chính là sự khác nhau giữa cô và Đinh Thải Nghiên, khác nhau một trời một vực….

.

Ngày hôm sau, mắt Uyển Tình có chút sưng. Từ Khả Vi hoảng sợ: “Con làm sao vậy?”

“Không có việc gì…Ngủ không ngon.

” Uyển Tình khó xử nói, “Mẹ, hôm nay con không đến cửa hàng bán hoa.

“Sao không đi?”

“Ăn không phải trả tiền như vậy không tốt! Tay con nay cũng tốt lắm, có thể tự mình chiếu cố mình.

“Con…….

” Từ Khả Vi muốn nói, Quản Vận Phương sẽ không để ý việc con ăn uống không phải trả tiền, ngược lại người bị chiếu cố làm bỏ chạy mới không tốt. Bất quá, Uyển Tình muốn cho là như vậy, cũng không sai……

“Con muốn đến trường thì phải dọn dẹp một chút gì đó mang theo.

” Uyển Tình nói, “Bằng không sắp đến lúc đó mới thu dọn, thiếu gì đó, phiền phức!

“Cũng đúng.

” Từ Khả Vi nói, “Mấy ngày nay con hãy từ từ thu dọn đi. Dì Phương con nói là muốn gọi người, phỏng chừng hai ngày này sẽ đến, mẹ phải chuyên tâm dạy dì. Đưa con tới trường học phải mất hai ngày, là thời điểm bận nhất tháng này, không dạy tốt, đến lúc đó gấp rút không kịp! Ai, con nói sao mua được vé ngày 28? Ngày 31 thật tốt nha, chỉ là 30 cũng được nha…”

Uyển Tình nói: “Muốn ngày hôm sau mới tới thành phố C sao! Vé ngày 31, là 1 ngày đến, ngày đó vé xe bán hết rồi, càng đi gần ngày đó, càng không có, có thể mua được ngày 28 đã không tệ!

Đáy lòng cô nhịn không được nghi hoặc, ngày 28 tuy rằng sớm hai ngày, nhưng có cái gì đó không giống sao?

Đối với cô mà nói là có chút không giống với --- hắn nói ngày 30 muốn thấy cô! Nếu ngày 30 không thể đến, hắn không thể gặp, cũng chỉ có thể gặp ở thành phố A, cô sẽ nghĩ biện pháp trốn ra…………

Uyển Tình ở nhà thu dọn nữa ngày, còn không nhiều lắm. Tivi không hấp dẫn, phải đi tới cửa hàng thuê hai cuốn tiểu thuyết---- sau tốt nghiệp, cô đã nghe Thiên Tuyết nói qua. Bất quá cô không trầm mê như Thiên Tuyết, ngẫu nhiên đọc giết thời gian cũng tốt. Hơn nữa, tình yêu của cô đã bị bóp chết ở trong…….

Không! Tình yêu của cô, căn bản chưa từng có, cũng vĩnh viễn không có được. Bắt đầu gặp Mục Thiên Dương, tình yêu của cô nhất định khộng sinh không nở được!

Cho nên, chỉ có thể đọc sách, hiểu biết ngàn vạn trạng thái yêu, cảm nhận chua xót và ngọt ngào này. Mà chính cô, vĩnh viễn không có khả năng chạm vào….

.

Hai ngày sau, cô đọc sách được một nửa, đột nhiên ngẩng đầu, gọi điện thoại cho Thiên Tuyết.

“Làm sao làm sao?” Thiên Tuyết đứng lên hưng phấn nhận điện thoại, “Cậu biết tớ đến thành phố C sao? Tớ nói cho cậu nghe, tớ đang xem phòng trọ, cậu nói cánh xa trường học tốt không?”

“Tùy tiện.

“Cậu muốn thể loại như thế nào? Ấm áp một chút, hay mới một chút?”

Uyển Tình ngẩn người, nói: “Tớ không hiểu.

“À….

vậy tớ nhìn theo cảm giác vậy! À, cậu có chuyện gì sao?”

“Ách …….

”Uyển Tình nhìn nhìn sách trên tay, “Tớ đang xem một cuốn sách, người con trai và người nữ, rõ ràng từng rất tốt, nhưng về sau hắn ngại người nữ càng ngày càng quấn người, chậm rãi không thích cô …….