Đúng lúc này, phòng đơn ở bên cạnh vang lên tiếng giày cao gót, Tiêu Hàm mở cửa đi ra, vẻ mặt đắc ý nhìn Xuân Vũ.
Xuân Vũ nhìn cô ta một cái, nhớ đến đoạn đối thoại của hai người kia cũng bị cô ta nghe được, xấu hổ muốn rời đi.
Tiêu Hàm đột nhiên nói “Đại G nhiều tra nam, cô cần phải cẩn thận nha ~!
”
“Cô nói cái gì vậy?” Xuân Vũ khó hiểu.
Tiêu Hàm khinh thường hừ một tiếng “Chính cô tự hiểu rõ.
”
Lại không quên nhắc nhở thêm “Đã có kim chủ thì cách xa Lương Việt một chút!
”
Vừa nghe đến tên Lương Việt, sắc mặt Xuân Vũ trắng bệch “Liên quan gì đến hắn? Ta cùng hắn không có chuyện gì!
”
“A? Vậy thì tốt!
” Tiêu Hàm hời hợt đáp lại, nhìn vào gương bắt đầu trang điểm, hoàn toàn không quan tâm đến Xuân Vũ nữa.
Xuân Vũ một bụng nghẹn khí, mím môi không quên nhấn mạnh “Tôi không có kim chủ, các cô cũng đừng có nói bậy!
”
Sau đó xám xịt rời đi.
Tiêu Hàm nhìn, không khỏi cảm thấy buồn cười, trợn mắt nhìn về phía bóng lưng cô.
Xuân Vũ quay về chỗ ngồi, nhớ đến cuộc nói chuyện của đồng nghiệp trong công ty, còn có ánh mắt khinh bỉ của Tiêu Hàm, trong lòng cảm thấy thật uất ức.
Nhưng cô không dám trực tiếp đi tìm Lý Phỉ Nhi chất vấn, chỉ tự cảm thấy bất công cho bản thân.
Mà các đồng nghiệp nam trong bộ phận của cô, hình như vẫn chưa biết về tin đồn kia, đến khi tan tầm chạy đến túm cổ áo cô “Đi ăn nào!
”
Xuân Vũ tâm trạng không tốt, cũng không muốn ăn cái gì, uyển chuyển từ chối “Tôi không đi đâu.
”
“Hôm nay Trần ca mời khách, sao lại không đi?”
“Nhưng là cả bộ phận chúng ta đều đi!
”
Có bài học lần trước, Xuân Vũ không khỏi nhấn mạnh “Tôi…không uống rượu đâu!
”
Địa Trung Hải cười “Đi ăn tiệc buffet, muốn uống cái gì thì uống!
”
Xuân Vũ ngạc nhiên “Tiệc buffet? Vậy không phải rất đắt sao?”
“Trần ca rất giỏi, không biết kiếm đâu ra bốn phiếu giảm giá, cô có đi không?”
“Bốn phiếu giảm giá? Cho nên chỉ có bốn người chúng ta?”
“Tất nhiên!
”
“A A, vậy được!
”
Nghe thấy chỉ có bốn người đi, Xuân Vũ đồng ý rất nhanh.
Nhưng khi tới nơi, cô lại nhìn thấy một vài cô gái streamer đang ngồi chỗ một chỗ, cả Lý Phỉ Nhi và Tiêu Hàm cũng ở đây.
Xuân Vũ cảm thấy thực không tự nhiên, quay sang hỏi Trần Thâm “Anh không phải nói, chỉ có bốn người sao?”
“Đúng vậy, các cô ấy không liên quan đến chúng ta. Người nào ăn của người nấy thôi!
”
Trần Thâm nói xong liền đi tìm chỗ ngồi xuống.
Lúc đang ăn, Địa Trung Hải tò mò hỏi “Lý Phỉ Nhi và Tiêu Hàm không phải có mâu thuẫn sao? Sao có thể ngồi ăn chung cùng nhau được vậy?”
Hắn vừa nói, những đồng nghiệp khác cũng chú ý đến “Nhìn bộ dáng có vẻ nói chuyện rất hợp nhau, không phải giảng hòa rồi chứ?”
“Không biết, nhưng thật kỳ lạ! Không phải Lý Phỉ Nhi nói cô ấy không rảnh, mới đem phiếu tặng cho tôi sao? Như thế nào bây giờ lại đến cùng Tiêu Hàm?”
Trần Thâm đột nhiên nói, khiến đồ uống trong miệng Xuân Vũ suýt phun ra “Cái này là cô ấy cho anh?”
“Đúng vậy, cho bốn phiếu, nói rằng hôm nay sẽ hết hạn. Vừa đẹp bộ phận của chúng ta không phải có bốn người hay sao, liền dẫn theo mọi người đến đây.
”
“Thật sao? Cô ấy tốt như vậy?”
Xuân Vũ cũng thật kinh ngạc, Lý Phỉ Nhi này rốt cuộc có ý gì, truyền ra tin đồn của cô, lại mời cô ăn cơm?
Xuân Vũ nghĩ không ra, không nhịn được nói “Ừm… Có thể cho tôi Wechat của cô ấy không, tôi có chút việc tìm cô ấy.
”
“We chat? Cô ấy không phải đang ở bên cạnh hay sao, cô đến hỏi đi!
”
Xuân Vũ cảm thấy khó xử.
Đôi lời giải thích của tác giả:
Về Xuân Vũ, tính cách nhu nhược không có nghĩa là sức chịu đựng tâm lý của cô ấy kém. Xuân Vũ chính là kiểu người trung thực có kỷ luật, luôn cảm thấy có lỗi khi gây rắc rối cho người khác. Cho nên khi bị Lý Thước cưỡng bách, điều đầu tiên cô ấy nghĩ đến là thực có lỗi với Trương Lệ, đó cũng là một phần lý do khi mang thai cô ấy đã ngay lập tức phá bỏ.
Sau khi phá thai, tâm lý của cô cũng không dễ chịu cho nên mới về quê tự chữa lành vết thương. May mà năng lực thừa nhận của cô rất mạnh, bóng ma cũng mau chóng tan đi.
Nói trắng ra, Xuân Vũ chính là một cô gái đau thương thì chính mình nhận, không muốn làm tổn thương và gây họa đến người khác.
Tiện thể, Xuân Vũ cũng có một chút tính cách thánh mẫu. Điều này được thể hiện rõ qua việc sau khi bị Lý Thước cưỡng bách nhiều lần, cô ấy vẫn thiện lương đến mức tin tưởng hắn không cố ý, cho nên không trách hắn.
Nhưng cô sẽ không dùng tính cách thánh mẫu này mà đi quản chuyện của người khác, không dùng quan điểm của mình để chỉ trích hay buộc tội người khác.
Mình mong là đoạn này sẽ giúp cho mọi người hiểu được rõ hơn về tính cách của Xuân Vũ, từ đó cũng có cái nhìn bao quát về cô ấy trong bộ truyện.