Bẫy Rập (Trap)

Bẫy Rập (Trap)

Cập nhật: 28/12/2024
Tác giả: Sở Từ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 783
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
Truyện Sắc
     
     

“Nhưng tôi muốn!

Giọng điệu Lý Thước càng không tốt, Xuân Vũ không nhịn được, mở chăn ra nhìn hắn nói “Vậy anh muốn như thế nào?”

Lý Thước lộ ra vẻ ngượng ngùng của thiếu niên “Muốn làm bạn trai của em!

Xuân Vũ sửng sốt, lập tức phản đối “Không được, anh là bạn trai của Trương Lệ, làm sao tôi có thể?”

Sắc mặt Lý Thước tối sầm nhanh chóng khôi phục lại phong thái nên có ở độ tuổi của hắn “Xuân Vũ, Trương Lệ chính là một kẻ lừa đảo, vậy mà em vẫn còn nhớ đến cô ta?”

“Cô ta lừa cả hai chúng ta, là cô ta có lỗi trước, chúng ta không có lỗi gì!

“Nhưng...

. tôi và anh trước đây.

.

.

” Xuân Vũ cúi đầu, hàng mi dài run rẩy.

Lý Thước không kìm được tiến đến ôm lấy cô, hơi thở dịu dàng phả bên tai cô thì thầm “Xuân Vũ, em cũng có cảm giác đối với tôi.

“Bằng không, em cũng sẽ không chủ động ôm tôi, hôn tôi, quyến rũ tôi, thậm chí còn liếm cho tôi.

.

.

Xuân Vũ bị hắn nói đến lỗ tai đỏ bừng, trong đầu tràn ngập những hình ảnh đêm qua.

Cô thật sự đã làm nhiều như vậy sao?

Nhìn Xuân Vũ lâm vào trầm tư, tâm trạng Lý Thước nháy mắt tốt lên,

cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, môi ngậm lấy vành tai, thấp giọng nói “Em còn nhớ không?”

“Lúc em ngậm lấy anh, tiểu huyệt vừa chặt lại vừa dâm, nước chảy muốn thành sông rồi, hoàn toàn không cho anh rút ra.

“Anh.

.

.

anh nói bậy!

” Lời nói càng ngày càng quá phận, Xuân Vũ nghe không nổi, lớn tiếng phản bác.

Lý Thước thở dài “Xuân Vũ.

Xuân Vũ vội vàng che đôi tai lại, lắc lắc đầu, giọng điệu hung dữ “Anh im miệng! Đi ra ngoài!

Lý Thước thấy vậy, chỉ có thể đi ra ngoài, trước khi rời đi còn không quên nói thêm một câu “Đừng né tránh nữa, Xuân Vũ! Em có cảm giác đối với tôi!

Nói bậy!

Đánh rắm!

Sao có thể!

Xuân Vũ cảm thấy khó chịu trong lòng, sau khi Lý thước rời đi, cầm lấy gối đầu hướng bên ngoài mà ném.

Cô làm sao có thể thích hắn, rõ ràng là không có.

Nằm ở trên giường, Xuân Vũ nhớ đến chuyện ngày hôm qua, bên tai văng vẳng lời Lý Thước nói.

Cô cầm lấy đồ vật kia của hắn, chủ động ngồi lên.

Lúc cô chưa thỏa mãn dục vọng, muốn hắn vươn đầu lưỡi liếm.

Cảm giác kia.

.

. cực kỳ thoải mái và sung sướng.

Tiểu huyệt, hình như lại ướt rồi!

Cô đã bị dạy hư rồi, ô ô!

Xuân Vũ ngồi trên đầu giường, hai lỗ tai đỏ bừng, nhịn không được kẹp chặt hai chân.

.

.

“Cô biết không, biên tập viên mới tới, có kim chủ bao nuôi đó!

Trong nhà WC của công ty, Xuân Vũ đang đi WC bên trong thì nghe thấy tiếng người bên ngoài đang nhỏ giọng thì thầm, vậy mà câu chuyện lại liên quan đến mình.

“Biên tập viên mới tới? Quý Xuân Vũ?”

“Đúng đúng đúng, chính là cô ta!

“Không thể nào, nhìn cô ấy rất ngây thơ mà.

“Cô gái ngây thơ, không phải là được yêu thích nhất sao?”

“Cô làm sao mà biết?”

“Phỉ Nhi nói với tôi, nói là hôm đó còn vài người khác cũng nhìn thấy. Lái xe đại G*, sống ở tiểu khu Hương Uyển, lớn lên còn cực kỳ đẹp trai!

(*mình sẽ gọi G63 là đại G cho vần nha)

“Lý Phỉ Nhi? Cô ta có tư cách gì nói người khác? Không phải cô ta cũng bị bao hay sao!

“Ai nha, cô ta là streamer, trong giới này có kim chủ cũng là chuyện thường tình. Nhưng Quý Xuân Vũ kia chỉ là một tiểu biên tập thế nhưng cũng.

.

.

Chậc chậc!

“Đừng quan tâm nữa,

cũng không phải là chúng ta làm loại chuyện này.

“Cũng đúng!

Hai người nói chuyện xong liền đi ra khỏi nhà WC.

Sau khi xác định bên ngoài đã không còn người, Xuân Vũ mới đi ra, giận không chịu nổi.

Lý Phỉ Nhi?

Xuân Vũ nhớ, bữa tiệc hôm đó cô ta cũng ở, nhưng là chỉ lẳng lặng đứng đằng sau, cũng không nói gì mà?

Nhưng thật ra lúc đó mấy vị chị em của Tiêu Hàm có nói, cô là thổ* còn Lý Thước là kim chủ.

(* nhà nông, nông thôn ám chỉ cô gái thôn quê)

Xuân Vũ từng nghĩ có thể sẽ bị mấy vị chị em của Tiêu Hàm lan truyền, nhưng không ngờ rằng tin đồn lại được truyền từ một người mà cô không quen biết.

Thật kỳ lạ!

Cái cô Lý Phỉ Nhi kia rốt cuộc có thù oán gì với minhf?

Không thể hiểu nổi!

Xuân Vũ thật sự rất khó chịu, tức giận ném giấy vệ sinh đi, suy nghĩ xem nên làm cái gì.