Bẫy Rập (Trap)

Bẫy Rập (Trap)

Cập nhật: 28/12/2024
Tác giả: Sở Từ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 789
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
Truyện Sắc
     
     

Tim Xuân Vũ run lên, ngước mắt nhìn hắn.

Bốn mắt chạm nhau, Lý Thước lại ôm chặt hơn chút, hạ thể cứng rắn dán lên đùi Xuân Vũ, giọng điệu khó nhịn “Làm sao bây giờ, vẫn còn cứng!

Xuân Vũ do dự, nhưng vẫn đặt nguyên tắc lên hàng đầu, chỉ có thể nhẫn tâm đẩy hắn ra “Không được, em không thể lại làm phẫu thuật!

Vẻ mặt Lý Thước kinh ngạc “Xuân Vũ, chúng ta đã ở bên nhau!

“Nếu có, liền sinh thôi!

“Không được, em không thể chưa kết hôn đã có thai, mẹ sẽ đánh chết em!

Lý Thước cười “Bé ngốc, hiện tại đã là thời đại nào, anh cũng không phải không chịu trách nhiệm!

“Tóm lại là không được!

” Xuân Vũ ngượng ngùng, vẻ mặt tuyệt đối không đồng ý.

Lý Thước thở dài thật sâu, cố ý dùng côn thịt đỉnh đỉnh, nói “Nhưng làm sao bây giờ, anh khó chịu quá!

Xuân Vũ cũng rối rắm, đôi mắt to ngập nước nhìn Lý Thước, bộ dáng không biết phải làm sao.

Lý Thước cụp mắt, duỗi tay sờ lên cái miệng anh đào nhỏ, hai mắt tỏa sáng “Không thì dùng cái này?”

Xuân Vũ nghĩ đến lần khẩu giao trước, vật to lớn ấy đi vào khiến cô thở không nổi, cau mày “Anh…to quá!

Lý Thước cười tươi hớn hở hai tiếng, xoa cặp tuyết lê đầu đặn của Xuân Vũ, ép chặt chúng vào với nhau “Vậy dùng chỗ này đi.

Thân thể Xuân Vũ nhỏ nhắn nhưng cặp ngực rất đầy đặn tròn trịa. Lý Thước đè ép côn thịt cắm vào giữa khe hở, quy đầu rất nhanh lộ ra.

Xuân Vũ cảm nhận vật cứng ở trước ngực ma sát, trừng hắn “anh... quá đáng!

Lý Thước vẫn cười vui vẻ, vẻ mặt sung sướng, lấy một ít dâm dịch của con thỏ nhỏ bôi lên trên ngực cô làm chất bôi trơn, thở dài nói “Sướng quá, thật muốn thao toàn thân em, phải làm sao giờ?”

“Đừng nói nữa!

” Con thỏ nhỏ xấu hổ không chịu được, cầm gối che mặt mình, cảm thụ côn thịt đỉnh lộng trên người,

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Xuân Vũ phải đi làm

Lý Thước lại ôm cô từ phía sau, vừa hôn vừa cắn, lại cắm bên trong tiểu bức một lúc, bắn ra tinh dịch lên khắp người cô rồi mới buông tha, âm thanh khàn khàn thở dốc nói “Anh đưa em đi!

“Không cần, còn không nhanh bằng tàu điện ngầm!

” Xuân Vũ ghét bỏ đẩy hắn ra, vội vàng vọt vào phòng tắm.

Lý Thước nhìn bóng dáng của Xuân Vũ, nở một nụ cười rực rỡ, ôm lấy cái gối thỏ con vừa gối đầu, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

Xuân Vũ mặc xong quần áo đi ra, phát hiện cái người kia lại nằm ở chỗ cô đã ngủ qua, mặt đỏ lên, xấu hổ đi ra ngoài cửa, sau đó thật cẩn thận đóng cửa lại…

Các giải đấu thể thao điện tử sắp bắt đầu.

Công việc của Xuân Vũ bắt đầu bận rộn hơn, tới giữa trưa ăn cơm cùng mọi người lại nhanh chóng quay về làm việc.

Tăng ca đến 7 giờ, Xuân Vũ mới rời khỏi công ty, vừa hay gặp mặt đám người Lương Việt đang đi ăn cơm, hắn túm lấy cô

“Tôi có chuyện muốn nói!

Sắc mặt Lương Việt có vẻ không tốt, Xuân Vũ cho rằng hắn thi đấu mệt mỏi, cũng không nghĩ nhiều chỉ uyển chuyển cự tuyệt “Tôi phải về nhà, đã muộn!

Nói xong liền đi.

Lương Việt lập tức bước lên giữ chặt cô “Không ăn cơm tối sao? Tôi đưa chị đi!

Ngay khi hắn muốn kéo cô đi, một bóng đen đột nhiên chen vào giữa hai người, kéo cả người Xuân Vũ lại.

“Em đã tan tầm rồi sao? Vợ ơi!

” Lý Thước khoát tay lên vai Xuân Vũ, đem cô hoàn toàn ôm vào trong ngực, ánh mắt nhìn tràn đầy thâm tình.

Xuân Vũ bị hắn nhìn đến đỏ bừng mặt, muốn quay người đi, lại bị Lý Thước chế trụ “Nhìn cái gì vậy? Chồng em đang ở đây!

Xuân Vũ ngượng ngùng đánh vào người hắn, lại đập vào lồng ngực cứng như sắt, ngược lại khiến cô có chút đau tay.

“Đồng nghiệp của em ở đây, anh có thể khiêm tốn chút hay không?”

“Khiêm tốn? Sao phải khiêm tốn?” Lý Thước nói xong liền ôm Xuân Vũ đi.

Xuân Vũ không thể phản kháng Lý Thước, tùy ý để hắn ôm đi.

Lưu lại phía sau một đám người ánh mặt hâm mộ “Mẹ kiếp, ăn cơm chó rồi!

Đương nhiên còn có vẻ mặt tối sầm lại của Lương Việt, ánh mắt gắt gao trừng Lý Thước.