Bẫy Rập (Trap)

Bẫy Rập (Trap)

Cập nhật: 28/12/2024
Tác giả: Sở Từ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 789
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
Truyện Sắc
     
     

Vừa lên xe, khuôn mặt tươi cười của Lý Thước lập tức biến mất, bày ra bộ dáng hỏi tội “Hắn là ai?”

Xuân Vũ chột dạ cúi đầu “Đồng nghiệp.

Lý Thước nhéo cằm làm cô ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau khiến cô không thể trốn được.

Xuân Vũ đột nhiên luống cuống, khuôn mặt nhỏ nhăn lại “Sao anh lại hỏi cái này?”

Cô nhớ rõ, lần say rượu trước, hắn cũng chất vấn như vậy.

Xuân Vũ ra vẻ đáng thương cũng không khiến Lý Thước vơi giận, ngược lại giọng điệu hắn càng kém hơn “Em nói xem?”

Xuân Vũ lúng túng, mi mắt chớp chớp, nhỏ giọng nói “Là đàn em đại học.

Lý Thước bây giờ mới buông cô ra, bộ dáng em còn muốn nói gì nữa không?

Xuân Vũ lại cúi đầu, ấp úng giải thích “Em từng thích hắn…”

“Nhưng chúng em không ở bên nhau!

Xuân Vũ nói xong, mặt lại đỏ lên, tay nhỏ nắm chặt, có chút khó mở miệng “Hắn và bạn thân em ở bên nhau, sau đó lại chia tay, sau đó…”

Xuân Vũ không nói được nữa, thật là mất mặt.

Lý Thước nhìn ra Xuân Vũ không muốn nói, kéo Xuân Vũ vào lòng, ôm lấy thỏ con mềm mại, hôn lên đỉnh đầu cô “Đã biết, anh không tức giận đâu!

“Vậy vì sao anh có thái độ kém như vậy?” Xuân Vũ thẹn quá hóa giận đẩy hắn ra “Em và hắn vốn dĩ không có liên quan gì.

Cái miệng nhỏ tức giân bĩu môi, không nhịn được nói thêm “Hơn nữa, anh không có tư cách chất vấn em, em còn chưa có hỏi tội anh đâu?”

Lý Thước ngay lập tức mỉm cười “Em muốn hỏi cái gì? Hỏi anh từng có mấy người phụ nữ…”

“Không cho nói!

” Không chờ Lý Thước nói xong, Xuân Vũ chen vào cắt ngang.

Cô không muốn nghe đâu!

Có gì hay mà nghe chứ!

Không muốn nghe, không muốn nghe!

Xuân Vũ phát hiện bản thân thật kỳ lạ, rõ ràng trong lòng tò mò muốn chết, lại cố tình khẩu thị tâm phi. Người sau khi yêu đương, đều sẽ biến thành như vậy sao?

Thật kỳ lạ!

Lý Thước nhìn vẻ mặt rối rắm của cô, nụ cười càng thêm rạng rỡ, cũng không nói nhiều, khởi động xe.

--

“Em muốn hương vị gì?”

Đến tầng hầm bãi đỗ xem, Lý Thước đột nhiên hỏi, Xuân Vũ vẻ mặt mờ mịt, suy nghĩ một lúc mới nói: “Muốn ăn cay!

Lý Thước đã đỗ xong xe, cởi dây an toàn, cả người đè lên Xuân Vũ, đôi mắt đen nhìn cô, cười đến ái muội “Khẩu vị thật nặng a!

“Làm gì có áo mưa vị cay”

Xuân Vũ lúc này mới phản ứng lại, khuôn mặt đỏ bừng, tức giận đánh hắn…

--

Lý Thước kiểm soát rất chặt thực đơn ăn uống của mình. Vì vậy khi mang Xuân Vũ đi ăn, hắn gần như đều không động đũa, để cô ăn một mình.

Điều này làm cho Xuân Vũ cảm thấy không được tự nhiên, sau khi ăn xong mới nói “Về sau không muốn đi ăn với anh nữa!

Lý Thước nắm tay cô, cười hỏi “Sao vậy?”

“Anh không ăn, chỉ ngồi nhìn em thì thật kỳ lạ!

“Mà sao hôm nay anh được tan làm sớm vậy?”

Các huấn luyện viên thể hình đều làm từ buổi chiều đến 10h tối, hôm nay lại là thứ sáu, đáng lẽ ra hắn phải bận rộn mới đúng.

Xuân Vũ thật tò mò.

Lý Thước cúi xuống, áp vào tai cô, nhỏ giọng trả lời câu hỏi.

Không biết nói gì lại khiến mặt Xuân Vũ đỏ lên.

Không cho Xuân Vũ có cơ hội từ chối, Lý Thước dẫn theo cô đến siêu thị, sau đó đi về nhà cùng với một túi đầy các loại áo mưa.