Biệt Thự Hoàng Tử

Biệt Thự Hoàng Tử

Cập nhật: 05/04/2024
Tác giả: chirikamo
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 261,343
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Truyện Teen
     
     

Bảo lan man tản bộ một lát rồi về tới Biệt thự hoàng tử. Hắn suy nghĩ nhiều , nghĩ đến việc đổ oan cho Thoại My thì Bảo lại thấy muốn tát cho Châu mấy tát , nhưng khi hắn nghĩ đến hình ảnh cứu hắn của Châu thì hắn lại mềm như bún .

Bảo phân vân nhiều , chẳng hiểu làm sao nên tốt nhất thì cứ nói chuyện này với Vũ và Hoàng . Sau đó sẽ nghĩ tiếp.

-Tôi có chuyện cần thông báo với 2 cậu đây !

! – Vừa bước vào cánh cửa , Bảo đã nói bằng giọng nghiêm nghị .

Vũ cười khì , đôi mắt vô cùng gian xảo :

-Sao…?? Nghe “giang hồ” đồn thổi là trưa nay cậu hẹn hò với nhỏ Châu à …??

Bảo khẽ thốt lên “trời” rồi sau đó ngồi xuống ghế :

- Đây chẳng phải là lúc đùa đâu à nghen... lúc nãy tôi đi gặp Châu là để làm rõ một chuyện và đã có kết quả rồi đây…!

!

-Chuyện gì vậy ?- Hoàng cất tiếng hỏi , tay vẫn chưa rời tờ báo ( dường như sách và báo chí là cuộc đời của hắn ta vậy )

-Liên quan đến vụ việc của con nhỏ Thoại My ! – Bảo chép miệng đáp.

Vũ suy nghĩ một lát rồi nói , hắn vô cùng sốt ruột :

-Cậu mau nói đi… là chuyện gì ??

-Tôi thấy có rất nhiều nghi vấn trong việc “ Qủa cầu thủy tinh” vừa rồi…!

! Tôi đã rút được nhiều vấn đề , ví dụ như là ngày bị mất quả cầu thì xuất hiện Châu và quan trọng hơn là ngày hôm trước tôi đã từng thấy Châu thập thò trước phòng Thiên Vũ . Và lại càng khó tin hơn khi con bé ấy lại dễ dàng quay lưng với Thoại My như vậy …

Vũ đăm chiêu nhìn Bảo :

-Vậy tức ý của cậu là…

Chưa để Vũ nói hết câu , Bảo đã đáp :

-Đúng thế… Ngọc Châu là người đã làm tất cả .

.

!

! Trưa nay tôi đã đi đối chiếu…tất cả đúng như suy nghĩ của tôi…!

!

Hoàng bất ngờ vội vàng hỏi :

-Động cơ của Châu là gì ?

Vũ bật cười :

-Không ngờ cậu lại đần đến thế đấy Minh Hoàng . Còn gì khác ngoài lí do về Nhất Bảo ??

Bảo gãi đầu :

-Cậu có vẻ hiểu chuyện rồi đấy Thiên Vũ… Ác liệt hơn là tôi đã mắng con bé rất nhiều .

. Và sau đó.

. con bé lại xả thân để cứu tôi khỏi bị xe đụng nữa… Cũng may là bình an vô sự…

Vũ thở dài . “ Thì ra không phải là do Thoại My… thời gian qua mình đã nghi ngờ con nhỏ một cách tội nghiệp.

.

!

! Con nhỏ không dối trá .

. con nhỏ trong sạch…!

!

Rồi Bảo nói tiếp – Bảo luôn là người tìm cách phá tan bầu không khí im ắng .

-Mấy ngày qua thật tội nghiệp cho Thoại My… bị hiểu lầm và bị fan của chúng ta công kích dữ dội như thế không hiểu cô ta thế nào…!

!

-Uh…!

! Nhắc đến tôi lại muốn ăn Mi-xi-xup.

. !

!

- Vũ thật thà .

Hoàng mỉm cười chua xót , không hiểu vì lí do gì mà nụ cười đó lại hiện diện trên khuôn mặt Hoàng vào lúc này.

.

!

?

-Tôi cũng vậy !

! – Bảo đáp lời , ánh mắt xa xăm.

Mỗi người một suy nghĩ . Lại im lặng , cũng chẳng có gì là lạ . Cả 3 bọn hắn vẫn thường xuyên nhìn nhau và yên ắng như thế mà.

__________________________

Châu thở dài , tim nhói lên từng cơn . Khẽ khàng nhìn ra cửa sổ , Châu ngẫm nghĩ lại những việc mình đã làm .

“ My à… bây giờ tớ hối hận quá… Có lẽ khi biết tin tớ rắp tâm hại cậu thì bộ 3 sẽ ghét tớ lắm… Nhưng , tớ cũng cam My à… ! Việc bây giờ tớ muốn nhất đó là cậu tha thứ cho tớ… Để tớ và cậu lại như những ngày xưa , thật vui vẻ…!

! Nhưng có lẽ là khó cho cậu rồi , tớ hiểu việc đó là không thể mà… làm sao mà có thể tha thứ cho một đứa bạn ,

à ko .

. bây giờ cậu đâu có còn coi tớ là bạn nữa đâu , phải ko My .

.

??”

Châu đang buồn , buồn nhiều lắm !

! Niềm ăn năn hối hận đang dâng tràn trong con bé. Cảm giác này thật khó chịu làm sao…!

!

______________________

Quay lại Biệt thự hoàng tử .

-Tôi có ý kiến này , không biết có nên nói ko… - Vũ đánh liều nói.

-Cậu nói đi.

. từ bao giờ cậu có điệu bộ bày đặt hỏi thế…?? – Bảo uống một ngụm trà rồi lên tiếng.

- Tôi nghĩ là cần minh oan cho Thoại My… ko nên để con nhỏ bị kì thị như thế .

.

!

!

-Tất nhiên rồi.

.

!

! – Minh Hoàng đáp một cách hiển nhiên.

Vũ thở phào nhẹ nhõm “ Cũng may là đồng ý”

-Còn tôi lại đang nghĩ … - Bảo nói nửa chừng rồi ấp úng ko nói.

-nghĩ gì cơ.

.

??

-Có nên để Thoại My về lại Biệt thự của chúng ta không ?? Vì dù gì thì sự ra đi của con nhỏ là vì hiểu lầm mà.

. cộng thêm con nhỏ cũng đã phải chịu nhiều thiệt thòi trong mấy ngày qua nữa… - Bảo nói bằng giọng vô cùng triết lí.

-Nên…!

! – Vũ và Hoàng đồng thanh , sau đó 2 ánh mắt vô tình chạm nhau trong 3 giây rồi lại quay đi . Chính xác là cả hai đang sợ ánh mắt của nhau ?

-Nhưng… minh oan thì còn dễ , còn kêu cô nhỏ trở lại thì hơi……

Vũ liền tiếp lời :

-Hơi mất thể diện …

-Uh… Nhưng thôi , lần này coi như chúng ta chuộc lỗi với Thoại My… ok chứ…?? Hạ mình , chỉ 1 lần này thôi… - Bảo nói .

-Thế cũng được.

.

! – Hoàng đáp . Xem ra nãy giờ hắn chưa phản bác ý kiến nào có lợi cho nó cả mà ko phải chỉ riêng hắn , mà cả Vũ và Bảo đều vậy.

-Rồi ! Quyết định thế nhé…!

!

__________________________________________

-Sáng nay Thoại My không đến trường à…?? – Vũ như hét lên trong điện thoại.

Bảo lắc đầu :

-Không !

! Tôi tới lớp của con nhỏ rồi.

. không có.

.

!

! Nghe mấy pé trong lớp bảo là hôm nay My nghỉ học… ko rõ lí do….

!

!

!

-Vậy giờ sao…??? – Vũ hỏi dồn , hắn đang rất nóng lòng .

-Nghe nói là nhỏ My sống ở gần trường , vì có nhiều người đã từng thấy con nhỏ bước ra từ quán ăn Pinky mà lâu lâu 3 bọn mình vẫn hay đi đấy…! Rồi thấy nhỏ bước vào trong 1 nhà trọ đối diện quán đó luôn…

-Hành động ngay chứ ?! - Vũ sốt sắng.

-Ok.

.

!

! Sáng nay trốn nhé….

!

!

! Cậu phone cho Hoàng đi.

. tôi sẽ lo khoảng nghỉ học.

.

!

!

-Ok.

.

!

!

Vũ cười tươi rói khẽ nắm chặt tay “ Yeah!

___________________________

Nhanh chóng , bộ 3 hot-warm-cold boy đã cùng nhau bước đến gần nơi nó ở.

-Giờ sao đây ?? – Bảo hỏi .

-Chẳng lẽ giờ xông vào trong nhà trọ đó luôn hả…?? – Vũ nhăn trán , đôi mắt liên láo xung quanh.

-A ! Có cách…. – Bảo chợt reo lên rồi kéo cả bọn vào quán Pinky.

-Em.

.

!

! Lại anh nhờ…!

! – Cả ba ngồi vào bạn rồi vẫy cô bé phục vụ.

-Dạ…em.

.

em chào 3 anh…. Em hâm mộ 3 anh lắm ý ạ !

! – Con bé run rẩy cúi chào.

-Cảm ơn em.

. bọn anh có chuyện cần hỏi… Em có thể cho bọn anh biết là cái cô gái mới dọn đến cái nhà trọ phía trước đó , có hay đến quán này ăn ko em ??

Sau một hồi dò hỏi đừ điếc… Cả bọn cũng thu nhặt được nhiều thông tin quý báu : Nó thường xuyên tới ăn ở đây vào buổi chiều và vào buổi tối ! Chính vì vậy bọn hắn cũng có thể gặp nó ở đây vào 2 giờ đó được . Nhưng chiều nay có cuộc họp mặt hội học sinh nên việc gặp nó vào buổi chiều là ko thể .

Vũ gật gù :

-Vậy quyết định là tối nay nhé…!

! Tối nay sẽ hành động .

.

.

!

! Bây giờ chúng ta là người đi chuộc tội nên phải làm chu đáo một chút… dù gì thì con nhỏ cũng chịu quá nhiều thiệt thòi rồi mà…

-Uhm.

. nhất định lần này phải đưa con nhỏ về Biệt thự….

.

!

! Tôi muốn ăn Mi-xi-xup lắm rồi….

!

!

! – Bảo thật thà nói khiến cả bọn cười phá lên .

Rồi Hoàng lắc đầu , nãy giờ hắn ko tham gia ý kiến gì cả . Chỉ lặng yên , lắng nghe và suy nghĩ . “ You will come back soon !

____________________________________

Tối hôm đó , bộ 3 đã bàn bạc và dành một sự bất ngờ đáng yêu cho riêng nó.

Như thường lệ , 7h30 nó bước ra khỏi nhà trọ , ghé vào quán ăn .

Vừa bước vào , chưa tới cửa thì con bé phục vụ mọi hôm ghét nó ra mặt nay lại niềm nở một cách lạ thường :

-Chị ơi.

.

!

! Chị lên phòng trên nhé.

. có người đặt cho chị ở phòng ăn B2 !

!

-Em.

.

em có nhầm không vậy ?? – Nó ngạc nhiên hỏi lại .

-Dạ ko ạ.

.

!

! Đúng là chị mà.

. chị mau lên đi ạ…!

!

Nó thở dài bước lên phòng B2 , lòng thầm nghĩ : “ Hay là trò của bọn fan của Vũ , Bảo , Hoàng ?”

Lạ kì , nó mở cửa tách , ánh mắt run run lo sợ . Nhưng chẳng có ai cả . Chỉ thấy bàn ăn thịnh soạn và trên tường có dòng chữ : “ For Thoại My Turtle” Nó không giỏi tiếng anh nên chẳng hiểu “Turtle” là gì ( là Rùa ) .

Nó ngồi vào bàn . Bỗng tiếng nhạc từ đâu vang tới…. Bản nhạc nhẹ nhàng , sâu lắng .

. Rồi đèn màu được bật lên , lung rinh và rực rỡ . Nó ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì xảy ra .

Chợt…

“ Hello Thoại My Turtle ! Xin chào Rùa Thoại My !

!

Đó không phải là ai khác , chắc chắn là bộ 3 . Nó thầm nghĩ , ngó nghiêng xung quanh .

Rồi nhìn về phía trước .

Đôi mắt nó ko nhìn thấy bộ 3 . Mà lại nhìn thấy 3 con rùa khổng lồ xinh xắn từ từ tiến về phía nó .

Nó nghệt mặt ra , nó vốn ngốc mà . Mãi mà chẳng hiểu.

.

!

!

Vũ , Bảo , Hoàng ko nghe phản ứng gì từ nó liền gỡ “đầu rùa” ra .

Nó giật mình hét toáng lên :

-Á….

!

! Các anh….

.

?

-Heheheh.

. ngạc nhiên lắm phải ko??? – Cả 3 cười toe toét – hiếm khi thấy cả 3 cùng cười một nụ cười dễ mến đến vậy.

Nó đã ko hiểu , nay lại càng rối hơn :

-Các anh…. Đang làm…làm cái gì vậy ??

Bảo cười ấm áp , ngồi xuống giải thích :

-Là thế này.

. hôm nay , tụi tui làm việc này là để….

-Chuộc tội với cô !

! – Cả 3 đồng thanh.

-bọn tui đã hiểu lầm cô chuyện quả cầu…sorry… ! – Vũ gãi đầu đáp , sau đó cũng kéo Hoàng ngồi xuống .

Đến lúc này đầu óc nó mới thông suốt hơn một xí :

-Vậy là các anh đã biết là tui ko làm chuyện đó đúng hôk ??

Cả 3 gật đầu .

Nó sung sướng reo lên : “ Yeah.

.

!

!

” rồi chợt nghiêm mặt lại :

-Nhưng là ai làm chuyện đó.

. tại sao quả cầu lại có mặt ở phòng tui…?

Rồi Bảo tiếp tục giải thích từng vấn đề cho nó .

Nghe chuyện , nó lại cảm thấy se lòng lại .

Thì ra tất cả là do Châu , người bạn mà nó vô cùng quý mến . Châu đã rắp tâm làm chuyện đó . Thảo nào mà khi nó gặp chuyện , Châu lại quay phắt 180 độ với nó như thế .

Nó không hiểu có nên tha thứ cho Châu hay không . Nó giận Châu , rất giận . Vì Châu mà nó phải chịu đựng sự khinh miệt từ mọi người trong trường . Nhưng , tha thứ cũng là một việc nên làm ?!

Nó phải làm sao…??

Không gian chùng xuống , chỉ còn tiếng nhạc du dương , êm ái .

Rồi Vũ cười nói :

-Thôi… cô ăn đi… !

! Rồi còn dọn về nhà nữa chứ.

.

!

! Cô tính ở nhà trọ miết sao.

.

??

-nhà…?

-Về biệt thự hoàng tử .

. chẳng phải vì tụi tui hiểu lầm cô nên cô mới phải ra đây ở sao…??

-Tui được phép trở về hả…?? – Nó hỏi , giọng ngốc nghếch .

-uh !

! Còn nói nữa là tui đổi ý bây giờ….

!

! – Vũ quát lên. Tính hắn vẫn ko đổi mà _ __!

Hoàng vẫn cứ im lặng , một lát sau , hắn mới lên tiếng :

-Mấy ngày qua cô sống bằng gì .

.

??

-Cơm.

.

!

! – Nó thản nhiên đáp.

-Ý tôi là về tiền bạc cơ….

!

-à… bộ anh nghĩ tôi ko có tiền chắc…?? - Nó lại vênh mặt lên mặc dù thì đúng là nó bấn túng lắm.

-Chẳng phải sau đợt Lucky Star nên cô đã….

. hay sao…?? – Hoàng nói , ánh mắt vẫn lạnh băng .

Nó gãi đầu nhìn cả 3 , ngượng chết :

-Hic… thực ra thì chẳng còn xu nào cả.

. thế nên tui phải đi cầm sợi dây chuyền… cũng may là được 2 triệu ^^ nên cũng ko khó khăn lắm….

!

! Mà sợi dây đó tui ko nghĩ là được 2 triệu luôn đó… tưởng mấy trăm nghìn là cùng à nha.

.

!

! Lần sau mà có cầm đồ , tui khuyên mấy anh nên đến tiệm ông đó… tiệm gì nhỉ…? À… cái gì mà QQ ấy.

.

!

!

Vũ lắc đầu , hắn “pó tay” với cái câu nói vừa rồi của nó . Bộ 3 mà lại có ngày phải đi cầm đồ sao ???

Rồi nó lại lăm le , chỉ chỉ tay về phía bức tường :

-Cái chữ Tu-rờ-tờ-le ( Turtle ) là cái gì vậy ???

- Ngốc đúng là ngốc mà.

.

!

! Là Rùa đấy cô nhỏ ạ…!

! Trình tiếng anh kém đến thế là cùng !

! – Vũ bĩu môi nói.

Nó dồn cục tức xuống , quyết định trả đũa :

-Này. tôi hỏi này.

. các anh.

. kiếm đâu ra mấy bộ rùa ở đâu mà ngố vậy .

.

?? Mà coi bộ hợp zới mấy anh à nha…!

!

-Ngố giống cô đấy !

! Bọn tui cố tình lựa sao cho giống cô mà , đồ con rùa…!

! – Cả 3 cùng đồng thanh nói , lúc này thì nó trở mặt liền :

-Nhưng cũng dễ thương y tui phải hok ?? _ Nó nói , không quên chớp chớp mắt .

Bộ 3 cúi gằm mặt xuống , miệng méo xệch chào thua .

__________________________________

Ăn xong , nó cùng bộ 3 về nhà trọ dọn đồ . Thế là tối nay nó lại được ngủ ở Biệt thự hoàng tử rồi.

.

! Vui quá… !

! Vậy mà nó đã từng nghĩ là sẽ không bao giờ được bước chân vào đó nữa cơ…

Từ ngày mai , nó sẽ trở lại quỹ đạo , sẽ được minh oan và sẽ vui tươi như trước. Yeah !

_________________________________

Cùng lúc đó , tại nhà Châu – Tú .

-Cái gì…!

! Bộ 3 đã biết hết rồi sao ???? – Tú hét lên , cô ko tin vào những gì mà Châu vừa nói . Điều đó thật tồi tệ !

!

!

-Vâng… !

! – Châu thản nhiên đáp với thái độ vô thường .

-Sao mà hắn ta biết….

?? – Tú ôm đầu , răng nghiến ken két , lúc ở nhà Tú ít khi sống với cái danh “ nữ sinh thanh lịch” mà.

-Hắn đã nghi ngờ sau đó tra khảo em… và… thế là bại lộ…!

! Nhưng ko sao , việc đó khiến em thấy nhẹ nhõm hơn.

.

!

!

- Châu mỉm cười rồi…. “ Bốp” – Châu nhận được một cái tát từ Tú.

-Ngu xuẩn !

! Lộ chuyện này , liệu Bảo còn có thể có tình cảm với em được nữa hay không ??? – Tú lại bắt đầu nhử Châu bằng cách lôi tình yêu của con bé ra .

Châu siết chặt đôi bàn tay , lấy hết can đảm ra mà trút :

-Thôi đi.

.

!

! Chị nói em như thế nhưng thực ra chị là cái gì chứ… đồ hèn nhát…!

! Cái gì khó khăn , nguy hiểm chị đều đùn đẩy hết cho em .

. để sau đó chị hưởng lợi…!

! Thôi ngay cái sự đểu giả đó đi.

. em chịu hết nỗi rồi…!

!

Tú gằn lên đến đáng sợ :

-Câm ngay !

! Mày cũng chẳng tốt đẹp gì đâu , Châu ạ ! Đừng có lên mặt mà dạy khôn chị mày .

. Mày nghĩ , con My sẽ tha thứ cho mày- một đứa đã hại nó sao…?? Hứ… nghe tao thì sống.

.

chống tao thì die…!

!

!

!

-Tùy thôi…!

! Thích thì cứ cho em chết thử xem…!

! Từ nay em sẽ chẳng nghe những rắp tâm tanh bẩn của chị nữa đâu.

. chị đi đi…!

! – Châu nói , đẩy Tú ra ngoài rồi đóng rầm cửa lại .

Tú vơ chiếc cốc thủy tinh gần đó , ném mạnh xuống đất . Tất cả như sụp đổ trong Tú . Từ nay , hình ảnh của Tú trong Hoàng sẽ mỗi lúc một xấu đi . Cơ hội hàn gắn sẽ chỉ còn 0% mà thôi.