Bong Bóng Thanh Xuân

Bong Bóng Thanh Xuân

Cập nhật: 11/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 125
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Truyện Teen
Truyện Ngược
Truyện Sủng
Hiện Đại
Đoản Văn
Việt Nam
     
     

Anh đang đi trên đường thì có một cô gái chạy xe đạp ngang qua. Điều đó thật bình thường, không có gì để nói, nhưng ai có thể nghĩ được anh đã yêu cô gái ấy ngay vào thời điểm này. Nói chính xác hơn là anh dính "tình yêu sét đánh" mất rồi.

Anh thích em, thích nụ cười dịu dàng mà tươi sáng, thích khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn đen láy, thích dáng dấp mảnh khảnh nhỏ bé cần người che chở, thích giọng nói và cả cách em tỏ ra độc lập, mạnh mẽ, che dấu sâu bên trong là sự mềm yếu, cần chỗ nương tựa.

Anh thích sự ngây ngô rất nhiều điều chưa biết ở em. Anh cũng yêu sự tò mò, mê khám phá, cách em xử lý tình huống, em hiểu chuyện và biết điều. Anh cũng thích em lễ phép ngoan ngoãn dù đôi khi cũng không kém phần tinh nghịch đáng yêu.

Anh thích em từ ngày hôm đó, rồi tình cảm trôi theo thời gian ngày một lớn dần.

Và anh cũng tưởng em cũng thích anh. Nhưng thật xót xa và đau lòng biết bao khi em chỉ xem anh là bạn. Anh muốn trở thành một người có thể nuông chiều, yêu thương em hết mực. Một người có thể đối với em hết lòng. Chỉ tiếc thay em không cần, em không động lòng và không thể trao cho anh một tình yêu.

Em chẳng biết đâu có những buổi tối anh nhớ em đến điên cuồng. Chỉ ngồi xem tài khoản em bật sáng, nhìn thật lâu rồi lấy hết can đảm gĩ vài chữ: "Em đang làm gì đó? ". Chỉ mong khi anh chủ động, em sẽ hào hứng đáp lại. Nhưng không em chỉ trả lời chứ không hỏi gì thêm:" Khuya rồi lát ngủ ngon" Câu trả lời như nói lên suy nghĩ dường như em không muốn tạo ra chút gì giữa chúng ta, lí do là em không thích anh.

Bởi vì em từng nói, em chỉ dành thời gian khi trên mạng cho duy nhất một người, một người đặc biệt với mình.

Anh thích được chở em trên con xe của mình, đưa em đi ăn nhưng món ngon, đồ lạ. Anh thích được đưa đón em em về, dù quãng đường có xa đến đâu, thời gian có nhiều đi chăng nữa. Không biết sao thích em anh lại ngu dại đến vậy hay đó là cảm xúc của những người đang yêu.

Anh muốn mang lại những điều tốt nhất, tuyệt vời nhất cho em, để em vui vẻ, hạnh phúc nhất. Bởi anh rất đau lòng khi em buồn. Người anh có tình cảm lại không có tình cảm với anh, đi rơi nước mắt vì một người khác. Lúc ấy, anh thật sự rất ghen tỵ, anh muốn ôm em và nói"anh ta không thương em đâu, đừng khóc vì hắn. Hãy dựa vào anh đi, hãy kể ra hết nỗi buồn với anh đi. " Nhưng đáp lại lần nào em cũng bảo là không sao, em ổn mà, nghe những câu nói ấy anh cảm thấy thật sự rất cô đơn em biết không.

Thế rồi anh vẫn kiên nhẫn, cố mang đến cho em thật nhiều yêu thương dù biết sẽ chẳng nhận lại được gì bởi vì nó là là tình đơn phương mà.

Em - người đã đi qua bao năm tháng thanh xuân của anh. Đã qua lâu rồi mà anh vẫn cứ thương, vẫn cứ yêu và vẫn mong chờ.

Đoạn tình cảm này anh không biết sẽ kéo dài trong bao lâu. Ít nhất là thời điểm này anh luôn ở phía sau và mong em đáp lại.