Minh Hằng cảm thấy như mình đang bước vào một cơn sóng vỗ về nhưng đầy sức mạnh, không thể thoát ra. Dương Quân, với ánh mắt lạnh lùng và những lời nói không chút cảm xúc, luôn khiến cô cảm nhận rõ ràng rằng mình đang phải đối mặt với một thử thách lớn lao. Nhưng dần dần, trong những giờ làm việc bên cạnh anh, Minh Hằng cảm nhận được một sự thay đổi khó giải thích. Dường như, Dương Quân đang nhìn cô bằng một ánh mắt khác, một thứ gì đó vừa tỏ ra kiên quyết nhưng cũng có phần mềm mại, như thể một sự cam kết tiềm ẩn mà cô không thể nào hiểu hết được.
Ngày hôm đó, sau một buổi họp căng thẳng với các quản lý cấp cao, Minh Hằng trở về văn phòng của mình, cảm thấy như muốn gục ngã. Cô đã làm việc hết sức mình trong suốt cả tuần, và tâm trí giờ đây chỉ có thể nghĩ đến Dương Quân. Anh ta thật sự là một người đàn ông phức tạp, mạnh mẽ, nhưng cũng đầy bí ẩn. Mỗi khi nhìn vào đôi mắt sắc lạnh ấy, Minh Hằng không thể không tự hỏi, liệu có phải có một phần con người mềm yếu nào đó mà anh đang cố gắng giấu kín?
Khi Minh Hằng ngồi xuống bàn làm việc, một cuộc gọi bất ngờ từ số điện thoại lạ cắt ngang dòng suy nghĩ của cô. Cô nhấc máy, giọng nói bên kia khiến cô ngạc nhiên đến mức suýt làm rơi chiếc điện thoại.
“Minh Hằng.
” Giọng nói trầm ấm ấy là của Dương Quân.
Cô lặng người trong giây lát, không ngờ rằng anh lại gọi cho mình vào lúc này. “Vâng, anh có gì cần tôi không?” cô hỏi, cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
“Công ty cần một sự thay đổi trong thiết kế, và tôi muốn cô đưa ra một vài ý tưởng mới vào buổi tối hôm nay.
” Giọng anh vẫn đều đều, không lộ cảm xúc. “Đừng làm tôi thất vọng.
”
Minh Hằng cảm thấy mệt mỏi, nhưng lời nói của Dương Quân như một cú đánh vào lòng tự trọng. Cô không thể để mình thất bại, không thể để anh nhìn thấy mình yếu đuối. “Tôi sẽ làm ngay bây giờ.
”
Sau khi cúp máy, Minh Hằng cảm thấy một áp lực dâng lên trong lòng, nhưng cô cũng biết mình phải làm gì. Cô nhanh chóng lấy giấy bút ra, bắt đầu phác thảo lại ý tưởng của mình, cảm giác áp lực càng lúc càng nặng nề. Những giờ làm việc dường như kéo dài vô tận, cho đến khi cô nhận ra đã gần nửa đêm.
Đột nhiên, điện thoại của Minh Hằng lại reo lên. Lần này là một tin nhắn từ Dương Quân: "Tôi sẽ đợi cô tại phòng làm việc của tôi. Đừng làm tôi thất vọng.
"
Minh Hằng không khỏi cảm thấy một chút lo lắng, nhưng cô vẫn đứng dậy và quyết định đến gặp anh. Khi bước vào tòa nhà của Tập đoàn Hải Nam vào lúc đêm khuya, không khí xung quanh dường như trở nên im ắng, lạnh lẽo và vắng lặng. Minh Hằng bước vào thang máy, lòng lo lắng nhưng cũng đầy quyết tâm.
Khi cô đến văn phòng của Dương Quân, anh đang ngồi im lặng sau bàn làm việc, ánh đèn mờ ảo chiếu lên gương mặt lạnh lùng của anh. Dường như anh đã đợi sẵn cô, không một lời chào hỏi.
“Đặt bản thiết kế lên bàn,
” Dương Quân ra lệnh ngắn gọn, giọng nói của anh khiến Minh Hằng cảm thấy như mọi thứ xung quanh bỗng chốc trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.
Minh Hằng đặt bản thiết kế trước mặt anh, nhưng trước khi cô kịp nói gì, Dương Quân đã đứng dậy, tiến gần hơn, đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào cô, khiến tim cô đập loạn nhịp. “Cô có biết, không phải lúc nào cũng có thể tự do theo đuổi những ý tưởng của mình mà không đối diện với thực tế không?” Anh cúi xuống gần cô, hơi thở ấm áp của anh phả vào mặt cô, làm cô không khỏi rùng mình.
“Anh…” Minh Hằng muốn nói gì đó, nhưng không thể nào cất lời.
Dương Quân vẫn giữ khoảng cách, nhưng ánh mắt của anh như muốn xuyên thấu vào tận sâu trong lòng cô. “Minh Hằng, cô nghĩ mình có thể sống sót trong thế giới này mà không bị cuốn vào những trò chơi quyền lực không?” Giọng anh dịu xuống, nhưng lại đầy sự thử thách.
Cô cảm thấy mình bị lôi cuốn vào một không gian không thể thoát ra. Những cảm xúc mà cô chưa từng nghĩ sẽ có, giờ đây lại dâng trào mạnh mẽ trong lòng. Cô biết rằng mình không thể để Dương Quân dễ dàng đánh bại. Nhưng trong thâm tâm, có một phần của cô lại không thể ngừng suy nghĩ về anh.
Một khoảnh khắc im lặng giữa hai người, chỉ có tiếng tim đập và hơi thở gấp gáp của Minh Hằng. Dương Quân tiến lại gần hơn nữa, đôi tay anh đặt lên bàn, như muốn tạo ra khoảng cách giữa họ và giữa cả hai thế giới này. “Minh Hằng, đôi khi, cuộc sống không chỉ là về công việc. Cô sẽ học được điều này khi bước vào thế giới của tôi.
”
Minh Hằng nuốt khan, cảm thấy một luồng điện chạy qua người khi Dương Quân vừa nói, vừa tiến lại gần cô thêm một bước nữa. Cô không thể rút lui, không thể quay đầu lại.
Giây phút này, trong cái không gian tĩnh lặng, cô cảm nhận được những gì mà cả hai người chưa thể đối diện hoàn toàn, những bí mật, những khát khao đang ngấm dần vào nhau.
Liệu Minh Hằng có thể bước tiếp vào một thế giới mà mọi thứ không như cô tưởng? Cô có thể duy trì được sự lạnh lùng và kiên cường của mình trước Dương Quân, hay trái tim cô sẽ tiếp tục bị lôi cuốn vào những cám dỗ nguy hiểm mà anh đã đặt ra?