Bóng Tối Dưới Hào Quang

Bóng Tối Dưới Hào Quang

Cập nhật: 01/01/2025
Tác giả: KhnhNgọc
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 242
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Minh Hằng trở về căn phòng làm việc của mình trong trạng thái lạ lùng. Những lời nói của Dương Quân vẫn văng vẳng trong đầu cô, như những ngọn lửa đang bùng cháy trong lòng. Anh nói những lời lạnh lùng, nhưng lại đầy sức hút, như thể đang vẽ ra một con đường mà cô không thể cưỡng lại. Và dù cô biết rõ mình không nên để cảm xúc chi phối, nhưng trong phút giây đó, cô không thể không cảm nhận được sự cuốn hút không thể giải thích từ Dương Quân.

Đêm đó, khi Minh Hằng ngồi một mình trong phòng làm việc, cô không thể tập trung vào công việc. Hình ảnh Dương Quân vẫn luôn xuất hiện trong tâm trí cô, đôi mắt sắc lạnh và hơi thở nặng nề như thể muốn ép cô gần lại. Mỗi lần cô nghĩ đến anh, trái tim cô lại đập nhanh hơn, như một cơn sóng vỗ mạnh vào bờ. Cô biết mình đang dần bị lạc lối trong những cảm xúc mà mình không kiểm soát được, nhưng không thể phủ nhận rằng những cảm xúc ấy là thật, là mãnh liệt, và đang chiếm lấy tất cả lý trí của cô.

Cánh cửa văn phòng bất ngờ mở ra, và Minh Hằng ngẩng đầu lên, suýt chút nữa thì tim cô nhảy ra khỏi lồng ngực. Dương Quân đứng đó, không nói gì, chỉ đứng nhìn cô với ánh mắt đầy ẩn ý.

"Anh...

.

" Minh Hằng muốn nói gì đó, nhưng không thể thốt nên lời. Cô cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí, như thể mỗi khoảnh khắc trôi qua đều mang đến sự thay đổi.

Dương Quân không vội vã. Anh bước vào trong phòng, đôi mắt không rời Minh Hằng, từng bước đi của anh như một lời mời gọi mà cô không thể từ chối. "Minh Hằng,

" anh khẽ gọi, giọng nói của anh ấm áp lạ thường, đầy lôi cuốn. "Cô không thể tránh khỏi tôi đâu.

"

Lời nói của anh khiến cô bối rối. Minh Hằng đứng dậy, nhưng bàn tay cô vô thức chạm vào chiếc bàn làm việc để giữ thăng bằng, không biết phải làm gì tiếp theo. Dương Quân đứng trước mặt cô, khoảng cách giữa họ không còn xa nữa. Cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh, nóng và dồn dập, khiến cô không thể dừng lại được.

Anh cúi xuống, khuôn mặt gần gũi đến mức cô có thể cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể anh. "Cảm giác này.

.

.

" Anh thì thầm, giọng nói vừa như hỏi, vừa như khẳng định. "Cô không thể phủ nhận đâu.

"

Minh Hằng cảm thấy nhịp tim mình đập mạnh mẽ hơn. Cô muốn rút lui, nhưng dường như cơ thể cô đã phản bội lại sự tự chủ của mình. Cô không thể dừng lại khi Dương Quân đang ở gần đến vậy, đôi mắt anh như hút lấy mọi suy nghĩ của cô. Môi anh gần kề, chỉ cách cô một chút nữa là có thể chạm vào.

"Đừng trốn tránh.

" Giọng anh trầm ấm, đầy sự cám dỗ.

Minh Hằng không còn giữ nổi khoảng cách nữa. Cô cảm nhận được cơ thể mình run lên nhẹ, môi cô hé mở, và rồi, không thể kiểm soát được, cô bước gần hơn, đầu ngón tay chạm vào ngực anh. Đó là một sự cám dỗ không thể cưỡng lại, một cảm giác mới mẻ mà cô chưa bao giờ trải qua trước đây. Cô cảm thấy mình như đang chìm đắm vào sự cuốn hút này, như thể không thể thoát ra.

Dương Quân nhìn cô, đôi mắt anh tối lại, đầy khao khát. Anh tiến lại gần hơn, đôi môi anh khẽ chạm vào trán cô, rồi di chuyển xuống cằm, làm Minh Hằng phải nín thở, ngập tràn cảm giác bồn chồn. Cảm giác đó như lửa đốt, cháy bỏng trong lồng ngực, không thể kìm nén.

"Minh Hằng.

.

.

" Anh thì thầm, bàn tay anh vuốt nhẹ lên cánh tay cô, khiến cô cảm thấy rùng mình. "Em không thể chỉ đứng nhìn tôi mãi như vậy.

"

Cô không còn đủ sức để chống cự. Minh Hằng nhắm mắt lại, cảm nhận được đôi môi Dương Quân chạm vào môi mình, nhẹ nhàng nhưng đầy nồng cháy. Những cảm xúc dâng lên mãnh liệt, làm cô không thể nghĩ ngợi gì thêm. Đó là một nụ hôn mà cả hai không thể quay đầu lại, là sự hòa quyện của những cảm xúc không thể che giấu nữa.

Dương Quân kéo cô vào vòng tay, sự cử động của anh mạnh mẽ nhưng lại đầy chiều chuộng, khiến Minh Hằng cảm thấy mình như bị cuốn vào một vòng xoáy không thể dứt ra. Cô không thể thở nổi, nhưng lại không muốn rời xa anh. Môi anh di chuyển xuống cổ cô, nụ hôn của anh vừa dịu dàng lại vừa mạnh mẽ, như thể muốn xóa tan mọi rào cản giữa họ.

Một cảm giác thỏa mãn dâng lên trong Minh Hằng, nhưng cũng có một chút sợ hãi, như thể cô đang đứng trên rìa của một vực thẳm, không biết liệu có thể giữ được mình hay không. Cô cảm nhận được sự mạnh mẽ của Dương Quân, nhưng cũng thấy có một sự mềm mại kỳ lạ trong cách anh đối xử với cô, như thể muốn bảo vệ, nhưng cũng muốn chiếm đoạt.

Minh Hằng không thể dừng lại được nữa. Cảm giác này, sự cuốn hút này, cô không thể phủ nhận. Cả hai chìm đắm trong cảm xúc ấy, không thể tách rời, không thể dừng lại. Những điều chưa thể nói, những cảm giác chưa thể bộc lộ, giờ đây đang được bày tỏ qua những nụ hôn và những cái chạm nhẹ nhàng nhưng đầy khao khát.

Chương này khép lại bằng một sự dâng trào đầy đam mê, và hứa hẹn sẽ tiếp tục mở ra những khám phá sâu sắc hơn trong mối quan hệ của Minh Hằng và Dương Quân.