Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Cập nhật: 09/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 2,805,873
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
     
     

"Ông xã .

" Diệp Phồn Tinh đi tới, "Sao anh tới mà không nói với em một tiếng"

Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy Diệp Phồn | tinh từ bên ngoài tiến vào , bởi vì đi dạo phố, cho nên cô đi giầy đế bằng.

Nhìn thấy Diệp Phồn Tinh mặt mày | hớn hở , anh cũng cảm giác vui lây.

Phó Cảnh Ngộ cưng chiều nói: "tới đón em .

"

"Không phải đã nói anh không cần tới đón em rồi sao , chạy tới chạy lui sẽ rất mệt mỏi đằng nào buổi tối em cũng teở về rồi .

" Diệp Phồn Tinh ngồi xuống ở bên cạnh anh lên tiếng chào hỏi Cố trường Bình , "Anh rể .

" Cố Trường Bình gật đầu một cái. Phó Linh Lung nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ, cười nói, "Cậu còn không yên tâm về chị đấy à? Còn phải tự mình chạy tới đón vợ .

" Phó Cảnh Ngộ nói: "Cũng có thể lắm chứ, ai biết chị có làm hư vợ em hay không ?" Phó Cảnh Ngộ và Phó Linh Lung châu

chọc nhau đã quen, hai chị em nhà họ luôn là như thế.

Diệp Phồn Tinh ở bên cạnh bênh vực chị gái chồng :"Chị rất tốt với em ! Sao có thể làm hư em được hơn nữa, em cũng rất biết điều.

"

Diệp Phồn Tinh làm cái gì cũng sẽ cân nhắc Dù sao cô là một cô gái độc lập tự chủ.

Coi như đến nơi này cũng sẽ không gây phiền toái cho ai .

Hai vợ chồng ở trong phòng khách nóichuyện với vợ chồng Phó Linh Lung | một hồi rồi mới đi lên lầu.

Diệp Phồn Tinh đi ở phía trước, nói: "Đi dạo cả ngày trên phố mệt chết đi được. Chị anh qua quá trời quần áo | túi xách luôn anh không biết đâu,

Một kiểu dáng chị ấy phải mua đến bảy tám cái khác màu , chỉ hận không thể mang toàn bộ cửa tiệm của người ta về nhà...

.

" .

Coi như cùng là phụ nữ, nhưng Diệp Phồn Tinh lại không tưởng tượng ra được chị ấy mua nhiều quần áo như vậy để làm gì. Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy vợ mình mặt mày hớn hở kể về buổi mua sắm , cười một tiếng, tò mò hỏi: "ên thì sao? Có mua được cái gì không ?"

Diệp Phồn Tinh có chút ngượng ngùng , nở nụ cười nói ,

"êm á , em mua được rất nhiều đồ ăn.

"

Nói ra thì cũng đúng, Diệp Phồn Tinh là dạng người vừa nhìn thấy đồ ăn ngon là không thể kiềm chế được ham muốn ăn uống. Đi cả buổi trời mà chỉ toàn ăn với ăn , cô cảm thấy bây giờ mình không cần phải ăn cơm tối nữa. Phó Cảnh Ngộ đóng cửa lại, ôm cô vào trong lồng ngực, nhẹ cười khẽ một tiếng,

" Đấy mới thật sự là Diệp Phồn Tinh.

"

Thậm chí anh không hề cảm thấy bất ngờ một chút nào cả. Diệp Phồn Tinh ủy khuất nói: "Anh đang cười em đấy à ?"

Phó Cảnh Ngộ nói: "Đây là khen em , có thể đi ăn cả một ngày , đây cũng là một tài năng hơn người đấy chứ .

"

"Không thèm để ý tới anh nữa!

" Diệp Phồn Tinh uy hiếp nói.

Cô vào cửa, ngồi xuống ghế,

hướng về phía Phó Cảnh Ngộ hỏi: "Khi nào thì chúng ta đi?"

" Cứ từ đã.

" Phó Cảnh Ngộ nói: " Em cứ nghỉ ngơi đi.

"

Cô vừa mới từ bên ngoài về, hẳn là rất mệt mỏi.

-

Diệp Phồn Tinh ở trong phòng nghỉ ngơi một lúc, sau đó ra ngoài, cùng Phó Cảnh Ngộ ăn cơm ăn cơm,

bữa này đương nhiên do Ngôn Triết mời.

Cô ăn vặt ăn nhiều quá cho nên cũng chẳng buồn ăn gì nữa, chỉ là muốn ra ngoài cùng Phó Cảnh Ngộ.

Đến nhà hàng, Ngôn Triết đã gọi món xong, Diệp Phồn Tinh nhìn thấy một bàn thịnh soạn, no bụng đói con mắt, lại lấy đũa ăn thêm.

Phó Cảnh Ngộ ở bên cạnh nhìn cô, ánh mắt ôn nhu, "Ăn ít thôi không lại bội thực bây giờ.

"

Có một cô vợ ham ăn cũng phải bận tâm cực kì.

Ngôn Triết ngồi ở đối diện, nhìn Diệp Phồn Tinh ăn, bật cười, " Em cầm tinh con lợn đấy à?"

Con cẩu độc thân Ngôn Triết lại chuẩn bị bị vợ chồng nhà nó tống cho bội thực cẩu lương cho mà xem. Chưa gì mà đã thấy đường bay tứ tung rồi