Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Cập nhật: 09/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 2,805,269
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
     
     

"Chồng ơi, anh ta chửi em "Diệp Phồn Tinh ôm lấy cánh tay của P&ó Cảnh Ngộ, làm nũng nói.

Phó Cảnh Ngộ liếc xéo Ngôn (viết , thiên vị rất rõ ràng, "Cậu bớt cái mồm lại .

"

Ngôn triết : "...

.

"

Được rồi!

Phụ nữ có chồng bảo vệ không trêu chọc vào được.

Anh ta cười khổ nói với Phó Cảnh Ngộ : "Cậu không nhìn thấy là từ đầu đến cuối vợ cậu bắt nạt tôi sao?"

Phó Cảnh Ngộ thản nhiên nói: "Cố mà chịu đựng.

"

Diệp Phồn Tinh nhìn thấy mình được thiên vị , nở nụ cười, nói với Ngôn Twiết : "Có thấy không, tôi có chồng còn anh thì không có !

"

".

.

.

" Cũng còn may anh ta là một người đàn ông rộng lượng , nếu không chắc sẽ bị cô làm cho tức chết.

Ngôn (viết nói với Diệp Phồn Tinh: "Ăn nhiều như thế mà em không sợ béo sao ?"

"Ông xã , anh có sợ em béo không ?"

Diệp Phồn Tinh nhìn về phía Phó Cảnh Ngộ.

Ngôn Triết nghe xong phì cười , người đàn ông nào lại thích phụ nữ béo chứ ?

Đơn cử như anh ta cũng không thích.

Một giây kế tiếp, lại nghe thấy Phó Cảnh Ngộ trả lời :" Béo lên thì càng đẹp .

".

Ngôn Triết nghe xong cảm thấy thế giới xung quanh mình sụp đổ.

Câu hỏi vớ vẩn như vậy mà Phó Cảnh Ngộ còn trả lời rất nghiêm túc là đằng khác.

Plơn nữa, người nào vừa mới bảo Diệp Phồn Tinh ăn ít đi chứ, không phải chính là Phó Cảnh Ngộ sao?

Hiện tại Ngôn (viết coi như hiểu được sao Diệp Phồn Tinh lại rây như vậy , đó hoàn toàn do bị Phó Cảnh Ngộ nuông chiều ngà va. Quả thực chẳng coi ai ra gì.

Ngôn Triết nhìn Phó Cảnh Ngộ, đề nghị: "Tối nay

đến nhà tôi nghỉ ngơi đi "

Xét về quan hệ của Ngôn Triết và Phó Cảnh Ngộ , không có lý do để cho Phó Cảnh Ngộ ở lại Cố gia cả.

Phó Cảnh Ngộ nói: "Không cần, cơm nước xong chúng tôi phải ra sân bay ngay .

"

"Trở về thành phố A ?".

Phó Cảnh Ngộ gật đầu, "Ừm.

"

Ngôn triết không nghĩ tới Phó Cảnh Ngộ vừa mới tới đã muốn đi, " Sao chưa gì đã về rồi !

"

Phó Cảnh Ngộ nói: "Ngày mai Phồn Tinh còn phải đi học, tôi chỉ tới để đón cô ấy thôi .

" Bằng không, anh cũng chẳng phải mất công chạy qua đây một chuyến.

Ngôn Triết nhìn Diệp Phồn Tinh một cái, phát hiện Phó Cảnh Ngộ thật sự rất yêu chiều cô, Phó Cảnh Ngộ ngồi máy bay qua bên này, lại chỉ là vì đến đón cô về.

Ngôn Triết cười một tiếng, phát hiện Phó Cảnh Ngộ đã thật sự thay đổi rồi ! Rõ ràng lúc trước trong mắt Phó Cảnh Ngộ chỉ cócông việc , không bao giờ để ý đến phụ nữ , nhưng bây giờ lại giống như biến thành một người khác.

Ngôn Triết thở dài nói: "Đàn ông có vợ đúng là có khác.

"

"Cậu không tìm lấy một cô đi còn đợi gì nữa .

"

Ngôn Triết cười nói, "Tôi cũng đâu có phúc như cậu , bố mẹ tôi cũng bắt tôi đi xem mặt mấy lần nhưng tôi cảm thấy không có hứng thú gì.

"

Mặc dù cuối cùng Ngôn Triết vẫn sẽ phải lấy một cô vợ do người nhà sắp xếp , nhưng tạm thời anh ta không muốn vướng vào chuyện yêu đương vì luôn ĐỌC Nhanh Tai Ngontinh.

Vn cảm thấy sẽ rất phiền toái.

Lúc xuống máy bay là hơn hai giờ sáng, Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ từ sân bay đi ra, có tài xế

va đón bọn họ.

Diệp Phồn Tinh mở cửa xe, ngồi vào bên trong, Phó Cảnh Ngộ cũng theo sau.

Anh nhìn Diệp Phồn Tinh,

dịu dàng hỏi "Mệt lắm phải không ? em cứ dựa vào anh mà ngủ tạm đi, đến nhà anh gọi em dậy "

Diệp Phồn Tinh nói: "Cũng hơi mệt thật "

Cô dựa vào vai của Phó Cảnh Ngộ ngủ thiếp đi. Phó Cảnh Ngộ nhìn vợ , dương khóe miệng lên, ôm cô vào lòng , để cô dựa được thoải mái nhất có thể.

Đến nhà, Phó Cảnh Ngộ cũng không gọi cô dậy, trực tiếp ôm cô vào nhà .

Đến cửa, anh dùng chân nhẹ nhàng đẩy cửa ra, ôm cô lên phòng, đặt cô lên giường, giúp cô cởi giày.

"Ông xã.

" Diệp Phồn Tinh cảm giác mình đã về tới nhà, kêu một tiếng.

Phó Cảnh Ngộ từ trong phòng tắm đi ra, cầm khăn mặt trong tay, ngồi xuống mép giường, giúp cô lau mặt và tay, " Sao thế?"

Trời ơi, tình bể bình thế này thì ai mà chịu được, chắc bị tiểu đường vì vợ chồng nhà nó mất