Cá Mặn Ba Lần Gả: Hệ Thống Dưỡng Danh Môn Khuê Tú

Cá Mặn Ba Lần Gả: Hệ Thống Dưỡng Danh Môn Khuê Tú

Cập nhật: 01/01/2025
Tác giả: Nam Vĩ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 218
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Xuyên Không
Tiểu thuyết
Điền Văn
Cổ Đại
Hệ thống
Gia Đấu
Nữ Cường
Nữ Phụ
     
     

Cảm giác xót xa dâng lên trong lòng, An Xương hầu phu nhân quyết định sẽ để Tô Diệu Khanh làm tuyết canh thang. Nếu lỡ Khanh Khanh làm không ngon, bà sẽ cho đầu bếp trong phủ làm một chén thật hoàn hảo, rồi nói đó là do Khanh Khanh tự tay làm.

Đúng lúc này, một âm thanh bỗng vang lên trong đầu Tô Diệu Khanh:

“Leng keng ~ Ký chủ chỉ cần sao chép mười lần 13.

700 chữ của 《Luận Ngữ》 thì có thể nhận được một viên thuốc chữa khỏi ho……”

9277 đột nhiên xuất hiện, đưa ra một nhiệm vụ nhánh đầy bất ngờ.

"Lại nữa sao…"

Tô Diệu Khanh thầm than trong lòng, theo bản năng định từ chối. Nhưng như đoán được suy nghĩ của nàng, 9277 lập tức nói tiếp:

“Bình Ân phu nhân là do khí hư, thận yếu, cốt nhiệt triều dâng, ngực buồn, phổi yếu gây ra bệnh ho lâu ngày. Chén tuyết canh thang của ngươi đối với phu nhân mà nói chẳng khác nào một chén nước ngọt, hoàn toàn không có tác dụng gì cả……”

“Ngươi cũng biết Bình Ân phu nhân không ưa dì của ngươi. Nếu ngươi chữa khỏi bệnh ho cho phu nhân, chẳng phải tình cảnh của dì ngươi sẽ được cải thiện hơn rất nhiều sao?”

“Ngươi thật sự không muốn làm chút gì đó vì dì của mình à?”

Lúc này, 9277 đã hóa thân thành một người bán hàng ưu tú, lưỡi xán hoa sen, nói năng trôi chảy như thể đang thuyết phục nàng.

“Nhưng cho dù ta có thuốc trị ho đi nữa thì cũng làm được gì? Ta không thể nói đây là thuốc ta mua bên ngoài rồi đưa cho Bình Ân phu nhân uống được. Ai mà không biết An Xương hầu phủ chắc chắn sẽ tra xét nguồn gốc của thuốc kỹ càng……” - Tô Diệu Khanh do dự đáp.

“Điều đó không thành vấn đề. Thuốc trị ho của ta hoàn toàn vô sắc, vô vị. Chỉ cần thả vào nước là tan ngay. Ngươi có thể bỏ nó vào tuyết canh thang, như vậy sẽ không ai phát hiện được gì cả.

” - 9277 nói một cách chắc chắn.

“Kia có ảnh hưởng đến dược hiệu không?”, - Tô Diệu Khanh cẩn thận hỏi lại.

“Sẽ không!

” - 9277 khẳng định chắc chắn.

Tô Diệu Khanh vẫn cảm thấy rối rắm trong lòng.

________________________________________

Ngày mùng tám tháng mười một, Kính Quốc Công phủ tổ chức tiệc thưởng mai. Hầu như một nửa số quyền quý trong kinh thành đều nhận được thiệp mời. Từ sáng sớm, trước cửa Kính Quốc Công phủ đã tấp nập xe ngựa tới lui, người ra kẻ vào không ngớt. Trên con đường lớn phía ngoài phủ, thậm chí còn xuất hiện dấu hiệu kẹt xe.

Xe ngựa của Tô phủ đến từ sớm. Sau khi trình thiệp mời, cả đoàn được mời vào trong. Tô Diệu Nhân lập tức bị khung cảnh xa hoa, lộng lẫy của Kính Quốc Công phủ làm cho choáng ngợp, hai mắt nàng sáng rỡ, không giấu nổi vẻ ngưỡng mộ. Đại phu nhân Triệu Thúy Linh cũng không kém phần, biểu hiện hệt như một nhà quê lần đầu vào thành phố lớn. Cả hai làm bộ dạng không hiểu sự đời khiến đám hạ nhân trong Kính Quốc Công phủ không khỏi sinh lòng khinh thường.

Thế nhưng, đại phu nhân Triệu Thúy Linh lại hoàn toàn không hề nhận ra điều đó.

Người ta thường nói, Kính Quốc Công phủ qua ba đời đều được Hoàng ân ban thưởng, hưởng vinh hoa phú quý bậc nhất. Trước kia, nàng chỉ nghe người ta kể lại, nhưng đến khi bước chân vào phủ, Triệu Thúy Linh mới hiểu thế nào là gia tộc xa hoa đến cực điểm. Sự phô trương và lộng lẫy của phủ quả thực khiến người khác hâm mộ đến đỏ mắt.

Triệu Thúy Linh còn đang mải ngắm nhìn khung cảnh tráng lệ thì bỗng có người từ phía sau gọi bà:

“Tô phu nhân……”

Triệu Thúy Linh quay đầu lại nhìn, người vừa gọi bà không ai khác chính là Từ phu nhân, vị phu nhân đã trao cho bà thiệp mời trước đó.

Từ phu nhân là một phụ nhân phúc hậu, trên người khoác chiếc váy gấm thêu bốn hỉ như ý vân văn sang trọng, mái tóc đen dày búi cao gọn gàng. Dung nhan bà ta tròn trịa phúc khí, mi dài như lá liễu, đôi mắt phượng sắc sảo ẩn chứa nét khôn khéo, quyền thế.

“Ngươi còn đứng đây làm gì? Mau lại đây chào Lại Bộ Thượng thư phu nhân đi!

Nói xong, Từ phu nhân không đợi Triệu Thúy Linh phản ứng đã kéo bà ta đi vài bước đến trước mặt một vị phụ nhân tóc búi ngọc toản, ăn mặc cao quý. Từ phu nhân tươi cười nịnh nọt:

“Cảnh phu nhân, đây chính là Tô phu nhân mà tôi từng nhắc tới, phu nhân của Lộ Châu Tri phủ. Còn phía sau bà ấy là……”

Từ phu nhân vừa nói vừa liếc về phía sau Triệu Thúy Linh, thế nhưng ánh mắt bà ta bỗng cứng lại. Sắc mặt Từ phu nhân lập tức thay đổi, kéo Triệu Thúy Linh sang một bên, hạ giọng hỏi:

“Nhị cô nương nhà ngươi đâu?”

Triệu Thúy Linh hơi giật mình, ánh mắt lóe lên tia chột dạ.