Cảnh Tĩnh Trong Đêm

Cảnh Tĩnh Trong Đêm

Cập nhật: 20/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 409
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Hiện Đại
Truyện Sắc
     
     

Dịch phu nhân cũng là một nhân vật phong vân ở Thương Thành.

Xuất thân danh giá ba đời đã không nói, còn chính là chủ nhân của đế chế tơ lụa truyền thống ba tỉnh sông nước phía nam bao gồm Giang Châu, Hương Châu và Liễu Châu.

Câu chuyện theo đuổi mỹ nhân của ông Dịch Kiến Bân đến nay vẫn là một giai thoại nức tiếng trong những buổi trà dư tửu hậu của giới thượng lưu ở Thương Thành.

Dù ít khi ra mặt nhưng Dịch phu nhân xuất hiện ở tập đoàn DTX cũng không phải là hiếm lạ.

Thấy nhân vật lớn đã xuất hiện, Ninh Sương ngay lập tức rời khỏi Lý Minh Viễn, chạy đến trước mặt Dịch phu nhân chỉ điểm: “Phu nhân, hẳn là ngài không biết, người này đúng là không có liêm sỉ gì hết, đời sống riêng tư lại hỗn loạn, nể tình đồng nghiệp, tôi khuyên chị ta nên tự giác nghỉ việc, thế mà chị ấy vẫn mặt dày mày dạn đến đây ăn vạ.

Nói xong, như nhớ ra điều gì, cô ta nhỏ giọng thì thầm với bà: “Chị ta còn âm mưu quyến rũ Tổng giám đốc, tôi từng thấy chị ấy chặn đầu xe của ngài ấy…”

Dịch phu nhân vẻ mặt thảng thốt, quay sang nhìn người đứng bên cạnh mình: “Con muốn quyến rũ Dịch Cảnh à?”

Diệp Tĩnh không trả lời bà.

Chu Anh lúc này ra mặt thay cho cô: “Diệp Tĩnh không phải là người như vậy, xin phu nhân đừng tin vào những lời bịa đặt của cô ta.

“Tôi bịa đặt hay không, nhìn cái bụng của chị ta là biết.

” Ninh Sương đắc ý cười to: “Diệp Tĩnh chị dám nói cho mọi người biết ai là cha đứa bé không, chị làm việc ở đây gần 5 năm, mối quan hệ hạn hẹp như vậy, chị có yêu đương hay không, quen biết người nào tưởng tôi không biết hay sao?”

Diệp Tĩnh đúng là không muốn nói ra, chỉ lạnh lùng nhìn Ninh Sương bằng ánh mắt sắc bén.

Điều này làm cho cô ta càng thêm tự tin vào suy đoán của bản thân.

Lý Minh Viễn từ đầu đến giờ vẫn ngồi im. Với hiểu biết của mình về Diệp Tĩnh, ông ta vẫn tin tưởng cô là một cô gái đơn giản thanh bạch.

Nhưng Diệp Tĩnh mãi vẫn im lặng trước sự công kích của Ninh Sương khiến ông lung lay không ít.

“Tiểu Tĩnh à, chuyện cô yêu đương với ai tôi trước giờ không xen vào, nhưng mà dạo gần đây có quá nhiều tin đồn không hay về cô. Quy định của công ty cũng không thể buông thả cho nhân viên quá mức làm ảnh hưởng đến uy tín và gây hỗn loạn nội bộ được, cho nên tôi nghĩ là mình phải cân nhắc về việc có nên giữ lại cô hay không, cô hiểu ý tôi chứ.

Diệp Tĩnh gật đầu.

“Cho nên…” Lý Minh Viễn hắng giọng: “Cô có thể giải thích cho tôi một chút được không, nếu quả thật cô trong sạch, không gây ảnh hưởng đến người khác, cũng không làm chuyện thất đức, tôi sẽ nói giúp cho cô trước ban lãnh đạo.

“Nếu tôi không muốn nói thì sao?” Diệp Tĩnh cắn răng nhìn quanh một vòng.

“Vậy thì cô chỉ có thể cuốn gói khỏi đây là thôi.

” Ninh Sương vui vẻ ra mặt, hùng hồn tuyên bố.

Dịch phu nhân nhíu mày có chút khó chịu: “Cô gái này, cô còn trẻ mà sao lại độc ác như thế, hả hê trên nỗi đau của người khác.

Bị Dịch phu nhân chỉ trích, Ninh Sương chột dạ thu hồi biểu cảm sung sướng của mình: “Không…tôi chỉ là…chỉ là nghĩ cho công ty mà thôi, loại nhân viên như vầy giữ lại chỉ làm tổn hại cho hình ảnh của tập đoàn DTX…”

“Không ngờ công ty của tôi có một nhân viên tận tâm trung thành như vậy, tôi có nên vui mừng hay không đây?”

Âm thanh lạnh lẽo vang lên khiến mọi người thảng thốt quay đầu lại.

Không ngờ cũng có một ngày đại boss đích thân xuất hiện ở tầng 17.

“Tổng giám đốc.

Mọi người đồng thanh hô.

Dịch Cảnh thong thả đi đến bên cạnh Diệp Tĩnh, ánh mắt chăm chú nhìn cô đang nặng nề ôm bụng bầu đã nhô rõ dưới lớp váy bằng bông ấm áp.

“Có phải mọi người muốn biết cái thai trong bụng của cô ấy là của ai?”

Lý Minh Viễn gấp gáp đi đến giải thích: “Dù sao đây là chuyện riêng của nhân viên, chúng ta không có quyền xen vào, nhưng dạo này có vài tin tức không tốt, một vài tài khoản nặc danh tố cáo Diệp Tĩnh phá hoại gia đình người khác, quyến rũ đàn ông đã có vợ, cho nên tôi chỉ muốn tìm hiểu rõ ràng sự việc, nếu như Diệp Tĩnh bị oan uổng, tôi cũng có thể tìm cách thanh minh giúp cho cô ấy.

Chu Anh cũng vội vàng nói đỡ cho cô: “Diệp Tĩnh không phải là người như vậy, tôi tin tưởng con người của cô ấy, chắc chắn có người lựa chọn thời điểm ném đá xuống giếng.

Vừa nói, cô ấy vừa liếc qua chỗ Ninh Sương.

“Chị Anh Anh, chị đừng nhìn tôi như thế, tôi cũng là nghe tin mà đến thôi, nhưng mọi chuyện rành rành trước mắt thế này, còn gì mà chối cãi.

” Ninh Sương sừng sộ chỉ về phía Diệp Tĩnh lớn tiếng.

“Tức là bây giờ chỉ cần làm rõ người đàn ông của Diệp Tĩnh là ai, thì mọi chuyện sẽ được giải quyết rõ ràng đúng không?” Dịch Cảnh nhếch khóe môi, giọng nói đạt đến mức âm độ.

Cả phòng im lặng, không ai nói gì nhưng mọi người đều biết được suy nghĩ trong lòng nhau.

Tiếng cười lạnh tràn ra khỏi hai phiến môi mỏng, Dịch Cảnh vươn tay ôm lấy Diệp Tĩnh trước mặt tất cả mọi người, cao giọng tuyên bố: “Thật ra tôi muốn chờ đến gần ngày kết hôn rồi mới thông báo, không nghĩ mọi người lại tò mò đến thế, còn gây chuyện ầm ĩ như vậy, làm ảnh hưởng đến quá trình dưỡng thai của Tĩnh nhà tôi.

Mấy chục con mắt trợn trắng, một số người chịu không nổi cú sốc này mà ngã ngồi xuống đất.

“Không thể nào, Diệp Tĩnh lại là…với Tổng giám đốc…!

” Ninh Sương như phát điên mà ôm đầu hét loạn: “Tôi không tin, không thể nào…!

Như nghĩ đến chuyện gì, cô ta bật dậy níu lấy cánh tay hết người này đến người khác gặng hỏi: “Không phải Tổng giám đốc sẽ kết hôn với Lý Y Hiểu hay sao, là cái cô minh tinh đã nhiều lần đến đây đấy. Chính miệng cô ta cũng đã nói với tôi, rằng cô ấy chuẩn bị gả vào nhà họ Dịch, cô ấy sẽ trở thành Dịch thiếu phu nhân. Chính cô ấy đã nói như thế mà, sao bây giờ lại trở thành Diệp Tĩnh được cơ chứ?”

Dịch phu nhân nhìn qua Dịch Cảnh, mọi thứ bây giờ lại càng rõ ràng hơn hết.

Tất cả những chuyện xảy ra mấy hôm nay do ai gây ra, toàn bộ đều đã lộ diện trước ánh sáng.

“Cô đã làm gì, cấu kết với ai, tôi đã điều tra cặn kẽ, ngay lập tức cút đi cho tôi.

” Dịch Cảnh đanh giọng, sự u tối bao trùm toàn thân anh.

“À, cô đừng nghĩ rời khỏi DTX thì mọi chuyện sẽ xong xuôi, bản thân vẫn có thể thanh thơi sống tiếp những ngày tháng còn lại, tôi nói cho cô biết, từ này về sau, sẽ không có nơi nào ở Thương Thành dám chứa chấp cô, cô sẽ phải sống ở những nơi lụp xụp, làm những công việc thấp kém, đó là cái giá phải trả cho sự đố kỵ ganh ghét và lười biếng của mình.

” Dịch Cảnh không dừng lại mà buông ra những lời tàn ác nhất.

“Còn một màn nữa ở phía sau, để Uông Việt bố trí cho mọi người một chút.

Nói xong Dịch Cảnh nhẹ nhàng đỡ Diệp Tĩnh rời khỏi tầng 17.

Văn phòng Tổng giám đốc, bên trong có một người đang ngồi sẵn chờ đợi.

Lý Y Hiểu xinh đẹp đoan trang trong bộ váy dài màu hồng phấn. Phải nói là lâu lắm rồi, Dịch Cảnh mới chủ động hẹn cô ta, cho nên lần này đến đây, cô ta rất chú ý ăn diện.

Nghe nói anh vừa mới trở về từ chuyến công tác đột xuất, vậy mà đã ngay lập tức hẹn gặp mặt, hẳn là trong lòng cũng có chút nhung nhớ mình.

Cánh cửa bọc da nặng nề mở ra, Dịch Cảnh tuấn tú trong bộ vest màu đen tuyền lịch lãm.

Anh nở nụ cười nửa miệng, nhìn dáng vẻ dịu dàng e thẹn trước mắt mà ngứa ngáy cổ họng.

Cảm giác thật buồn nôn.

“Cảnh, anh mới trở về sau đợt công tác, sao không ở nhà nghỉ ngơi mà đã quay trở lại công ty rồi.

” Lý Y Hiểu cất giọng hỏi thăm, ra vẻ săn sóc vô cùng.

Dịch Cảnh đi đến ghế sofa ngồi xuống, bàn tay nới lỏng cà vạt trên cổ, uể oải nói: “Tôi nhận được vài tin tức không hay, cho nên muốn đến đây để làm rõ một chút.

Lý Ý Hiểu nghiêng đầu như suy nghĩ, sau đó òa lên vỡ lẽ: “Anh…đang muốn nói đến chuyện kia…của Diệp Tĩnh?”

Dịch Cảnh chống cằm, ừ một tiếng.

“Em không nghĩ là em ấy lại là người như thế, trước kia khi còn đi học thì không nói, dù gì hoàn cảnh gia đình em ấy cũng không tốt, bị cám dỗ cũng là điều đương nhiên, nhưng bây giờ lại thành ra thế này, khó mà trách được, bản chất con người đã ăn sâu và máu tủy, không thể thay đổi.

” Lý Y Hiểu ngồi xuống thở dài, vẻ mặt sầu não.

“Cô cũng cảm thấy Diệp Tĩnh chính là người như vậy.

” Dịch Cảnh hứng thú nhìn đối phương, đôi mắt ánh lên sự nguy hiểm.

Lý Y Hiểu gật gù ra vẻ thông cảm: “Em hiểu anh cũng là bất đắc dĩ, nhưng mà chuyện đã thành ra thế này, chúng ta cũng phải nên xử lý một cách triệt để, không thể cứ mãi bao biện cho em ấy được, tránh gây ảnh hưởng đến danh tiếng của anh cùng công ty.

Dịch Cảnh cười tà một tiếng, biểu cảm đầy mong chờ: “Nếu là cô thì cô sẽ giải quyết chuyện này như thế nào?”

Lý Y Hiểu mừng thầm, trong lòng chắc mẩm những tin tức kia đã khiến Dịch Cảnh lung lay, bắt đầu cảm thấy chán ghét Diệp Tĩnh, hôm nay muốn tìm cô ta để bàn bạc.

“Diệp Tĩnh và gia đình làm ra những chuyện này đúng thật là quá đáng, nhưng dù sao em ấy cũng là đàn em của chúng ta ở thời trung học, nghĩ đến việc phải ra tay với em ấy, em có đôi phần không nỡ…” Lý Y Hiểu có hơi nức nở, hình tượng của cô ta đắp nặn suốt bao nhiêu năm qua là một người con gái hiền lương thục đức, vì vậy dù cho trong lòng đã căm hận đối phương đến tận xương tủy, ngoài mặt Lý Y Hiểu vẫn phải giữ lại cho mình chút ít sự thương cảm giả tạo.

“Em nghĩ là trước tiên phải cho Diệp Tĩnh thôi việc đã, sau đó cho phòng truyền thông đăng bài thông báo về toàn bộ những sai phạm của em ấy cho mọi người biết để bọn họ hiểu rõ là chuyện của em ấy không liên quan gì đến chúng ta, nếu được thì gửi công văn đến các đối tác giải thích rõ là Diệp Tĩnh và tập đoàn DTX không liên quan đến nhau, em ấy đã bị vào sổ đen của Dịch thị, chúng ta không hề có ý định sẽ bao che hay giúp đỡ gì em ấy. Cùng lúc đó, em sẽ cho trợ lý thay mặt anh và nhà họ Dịch đưa em ấy đến bệnh viện để xử lý cái thai trong bụng, xong hết, chúng ta sẽ sắp xếp cho cô ấy và gia đình ra nước ngoài, tất nhiên kèm theo một số tiền đảm bảo để bọn họ có thể tự sinh tự diệt bên đó, nghiêm cấm mấy người đó từ này về sau không được bước chân về Thương Thành dù chỉ là nửa bước.

Lý Y Hiểu càng nói càng vui vẻ, kế hoạch mà cô ta đã an bài gọn ghẽ cứ thế được tuôn ra với sự hả hê trong đáy mắt.

“Cảnh, anh thấy em sắp xếp như vậy có được không?”

Không thấy đối phương lên tiếng, Lý Y Hiểu càng ra sức uyển chuyển nhắc khéo: “Chuyện này nên xử lý nhanh chóng để còn kịp cho anh kết hôn nữa, không phải anh đã bày tỏ mong muốn tổ chức đám cưới trong năm nay sao?”

Dịch Cảnh khoanh tay, khóe môi tràn ra một nụ cười âm u sởn gai óc: “Lý Y Hiểu, cô suy tính cũng quá là chu toàn rồi, tôi đây nghe xong cũng phải cúi đầu khâm phục, kế hoạch này đủ độc ác, nếu thực hiện thành công, Diệp Tĩnh và gia đình của cô ấy sẽ bị vứt bỏ nơi xứ người, sống chết không ai quan tâm, thậm chí có khi bị người khác thủ tiêu cũng không sợ bị phát giác.

Lý Y Hiểu rùng mình, những lời âm dương quái khí của Dịch Cảnh khiến cô ta bất giác cảm thấy ớn lạnh: “Em…em chỉ là nghĩ cho anh và công ty mà thôi, nếu không giải quyết gọn gàng sạch sẽ, e là em ấy cùng gia đình sẽ đến gây phiền toái, huống chi anh cũng đang bận rộn chuẩn bị cho lễ cưới sắp tới, cho nên em nghĩ muốn chia sẻ gánh nặng cho anh một chút…”

“Phải, cô cũng biết tôi đang bận rộn chuẩn bị cho việc kết hôn, vậy mà cô vẫn còn cố tình bày trò ngăn cản khiến tôi không thể không thu xếp mọi việc để nhanh chóng trở về.

” Dịch Cảnh nhướng mày nhìn Lý Y Hiểu, con ngươi tràn đầy sát khí.

“Anh nói gì em không hiểu, em…làm gì ngăn cản anh cơ chứ?” Lý Y Hiểu chột dạ, hai bàn tay vặn vẹo xoắn chặt vào nhau.

Dịch Cảnh bật cười, tiếng cười càng ngày càng lớn, rơi vào tai Lý Y Hiểu như tiếng vỡ nát của một món đồ thủy tinh mỏng manh quý giá.

Đúng, chính là trái tim của cô ta đang từ từ rạn nứt.