Dịch Cảnh nghiêng đầu, tận hưởng vẻ mặt đang từ từ xám xịt như tro của Lý Y Hiểu, cuối cùng mới cất giọng nhắc nhở.
“Lý Y Hiểu, cô có nhớ cái đêm đó, khi cô nài nỉ tôi giúp cô giành một suất học bổng của Dịch thị tài trợ cho trường trung học Giang Châu không?”
Lý Y Hiểu buông thõng bả vai, đôi môi mím chặt, ánh mắt không dám nhìn thẳng đối phương.
Cô ta làm sao dám quên chứ. Chỉ một năm đó thôi, nhờ suốt ngày bám theo Dịch Cảnh trong các hoạt động của hội học sinh, Lý Y Hiểu nghiễm nhiên khoác lên mình cái danh bạn gái của anh. Sau khi thân phận thái tử nhà họ Dịch của Dịch Cảnh được công bố, Lý Y Hiểu càng thêm đắc ý, cảm thấy vận may của mình đã đến. Không nghĩ đến lúc này Dịch Cảnh tuyên bố rời khỏi Giang Châu.
Vì sĩ diện, cũng là lòng riêng của bản thân, cô ta lê bộ dáng tội nghiệp như đóa hoa trắng yếu ớt trước giông bão đến tận căn biệt thự hai tầng của Dịch phu nhân tại Giang Châu, chờ ở đó suốt một đêm để được gặp Dịch Cảnh.
Cô ta muốn xin anh cho mình một suất học bổng đi Mỹ do nhà họ Dịch tài trợ cho trường trung học Giang Châu.
Lúc đó, thành tích của cô ta cũng rất tốt, khả năng thi đậu đại học ở tuyến trên là rất khả quan. Huống chi lý do cô ta đưa ra cũng hợp tình hợp lý, thời gian qua cô ta đi theo Dịch Cảnh, cũng chuốc lấy không ít thù oán với nhóm người Vương Hạo Nhiên và Lưu Trọng, không có Dịch Cảnh ở đây, e là cô ta khó mà yên ổn một thời gian.
Chính vì vậy Dịch Cảnh đã đồng ý.
Nhưng mọi hỗ trợ chỉ dừng lại ở việc cung cấp học bổng và tìm người làm hồ sơ xuất cảnh cho Lý Y Hiểu.
Dịch Cảnh nói rất rõ ràng, không liên hệ, không qua lại, không hỏi thăm tin tức.
Trường đại học mà tập đoàn họ Dịch tài trợ cho Lý Y Hiểu cũng nằm cách rất xa so với tiểu bang mà anh lưu trú. Có thể nói kể từ khi đó hai người hoàn toàn không có bất kỳ liên hệ gì với nhau.
Dịch Cảnh bâng quơ nhấc điếu thuốc, tiếng bật lửa vang lên, qua làn khói mờ là nụ cười đầy mỉa mai, anh tiếp tục cất tiếng: “Chuyện xưa cũ quá, chắc cô không nhớ rõ, nhưng hẳn Lý đại minh tinh còn chưa quên, cái ngày cô chặn đầu xe của tôi khóc lóc kể lể bị quy tắc ngầm, muốn nhờ tôi ra mặt giúp mình một chút chứ?”
Lý Y Hiểu lúc này không còn có thể cúi đầu tránh né, cô ta run rẩy khuỵu gối ngã trên thảm.
Sao cô ta có thể quên được, thời gian đó vừa nghe tin tức Dịch Cảnh trở về Thương Thành tiếp quản tập đoàn DTX, cô ta bỏ lại tất cả để bay về trong đêm.
Dù sao sự nghiệp diễn xuất của cô ta của Mỹ cũng chẳng đáng nói, một năm được mời đi casting được hai đến ba đoàn phim là đã rất nhiều rồi, cũng chẳng ai thèm để ý đến một diễn viên Châu Á nhỏ bé như cô ta.
Nhưng nếu ở trong nước, với bối cảnh của tập đoàn DTX và nhà họ Dịch, còn không sợ không thể nổi tiếng hay sao.
Với tầm bằng tốt nghiệp khoa diễn xuất ở nước ngoài, Lý Y Hiểu vô cùng kiêu ngạo khi yêu cầu ký hợp đồng với công ty quản lý lớn nhất nhì ở Thương Thành, điều khoản còn ưu đãi đến mức kinh ngạc.
Làm sao một mình cô ta có thể làm được điều này ngay khi về nước, còn không phải do Lý Y Hiểu đã lôi cái tên thái tử tập đoàn DTX ra làm tấm khiên cho mình hay sao?
Vì để người trong giới coi trọng, cũng muốn lợi dụng truyền thông đẩy thuyền một chút, cô ta bên ngoài thì diễn một vở kịch tình yêu thanh mai trúc mã si tình mười năm. Bên trong thì khóc lóc năn nỉ Dịch Cảnh ra mặt giúp cho cô ta vài lần, vừa là để tránh bị quy tắc ngầm, vừa tạo thêm cơ hội tham gia những dự án của đạo diễn lớn, từ đó danh tiếng thăng hạng, trở thành một minh tinh nóng bỏng tay.
Nể tình là đồng học ngày xưa, vả lại việc hợp tác với Lý Y Hiểu cũng không phải không có chỗ tốt. Dịch Cảnh đã quá phiền chán với nhiều buổi hẹn gặp mặt và những cuộc điện thoại bắt chuyện làm quen từ những thiên kim nổi tiếng có quan hệ hợp tác làm ăn với DTX, chỉ cần vài hình ảnh chụp chung giữa anh và Lý Y Hiểu, chúng có thể giúp anh tiết kiệm thời gian rất nhiều. Vả lại Dịch Cảnh cũng chỉ xuất hiện cùng cô ta một lần duy nhất ở thảm đỏ sự kiện, mà chính Lý Y Hiểu thì hứa hứa hẹn hẹn chỉ cần anh giúp cô ta, sau này khi vị trí đã vững vàng, cô ta sẽ chính miệng giải thích mọi sự cùng với truyền thông và người hâm mộ.
Dịch Cảnh không phải là người hay nói, tin đồn ngày một ngày hai cũng chẳng đáng để anh quan tâm đến, cho nên khi những bài viết thêu dệt mối quan hệ của anh và Lý Y Hiểu xuất hiện, anh cảm thấy mình không có nghĩa vụ phải giải thích, thanh giả tự thanh.
Nhưng Lý Y Hiểu thì khác, ban đầu cô ta có ý định dùng truyền thông để biến giả thành thật, cuối cùng bản thân lại rơi vào chính giấc mộng hoang đường do mình tự vẽ ra.
Giây phút bị Dịch Cảnh vạch trần, hiện thực trần trụi cuối cùng cũng quay trở lại với Lý Y Hiểu.
“Cô lợi dụng tôi để đánh bóng tên tuổi của mình, lại thuê người viết bài xằng bậy, còn cả những dòng trạng thái úp mở kia nữa. Tôi đều không tính toán với cô, trước là bởi vì chúng ta đã từng quen biết, dù sao giúp đỡ bạn học cũ cũng là chuyện nên làm, sau là hai bên còn hạng mục đang hợp tác, cô cũng giúp cho tôi được vài chuyện râu ria…”
Dịch Cảnh thở ra một làn khói mỏng, lạnh nhạt nhìn Lý Y Hiểu đang co rúm người sợ hãi, gằn từng tiếng một: “Nhưng cô lại dám đụng đến Diệp Tĩnh, dùng chính danh tiếng của DTX và mối quan hệ với tôi mà hãm hại cô ấy. Ai cho cô lá gan lớn như vậy hả?”
“Không…không phải đâu, Cảnh nghe em giải thích, em chỉ là…!
!
!
” Lý Y Hiểu lắc đầu nguầy nguậy, cố gắng tìm những từ ngữ để biện hộ nhưng không thể, nước mắt như vòi phun chảy ào ào xuống gò má.
“Cô đã làm gì, cần tôi thuật lại từng thứ một không?”
Ngón tay thon dài của Dịch Cảnh bấm vào remote, màn hình khổng lồ trên tường lóe sáng, không gian to lớn im ắng ngột ngạt vang lên âm thanh khàn đục vì hút thuốc quá nhiều của người đàn ông có tuổi.
“Hôm nay tôi xin được phép đính chính. Tôi và bà Trần Lệ Quyên không hề có bất kỳ mối quan hệ ngoài luồng nào với nhau. Lúc tôi gặp lại bà ấy đã có tuổi, một nách nuôi hai đứa con gái, lại bôn ba ngoài chợ, cho nên tôi mới thương tình rủ thêm đồng nghiệp đến để ủng hộ mà thôi. Đúng là có vài lần uống say, giỡn hơi quá trớn nhưng bà ấy đều rất chừng mực, vì thế mấy tên đàn ông đến quán cũng không dám quậy quá dữ dội…”
Khung cảnh dường như là ở Giang Châu, trước một khu dân cư mới xây dựng, người đàn ông đứng giữa một rừng phóng viên, nặng nề kể lại.
“Vậy tại sao khi đó, vợ ông hiểu lầm đến đánh ghen bà Trần Lệ Quyên, còn dùng chức vị của ông để ép một nhà ba người họ rời khỏi Giang Châu mà ông không lên tiếng, bây giờ lại muốn giải thích chuyện ngày xưa?” Một phóng viên mạnh mẽ chen lên, chĩa micro vào ông ta hét lớn.
Người đàn ông hổ thẹn nhìn vào ống kính của phòng viên nọ, khụt khịt mũi hai ba cái rồi mới khàn khàn cất tiếng: “Lúc đó tôi còn trẻ, cũng không phải là một người chồng, một người cha tốt. Tôi quả thật lúc đó có ngoại tình, vợ cũ làm căng quá, tôi sợ cô ấy bị phát hiện, với tính cách của vợ cũ, bà ấy sẽ không để cho cô ấy được yên ổn, cho nên khi bà ấy dằn vặt tôi về quán thịt nướng của Trần Lệ Quyên, tôi chỉ biết im lặng, định bụng chờ giông bão đi qua, tôi không đến đó nữa, bà ấy chắc cũng không làm gì hơn. Có ai mà ngờ vợ cũ của tôi lại mang người đến đập phá quán người ta, còn thuê người chửi mắng um sùm, treo băng rôn hạ nhục Trần Lệ Quyên suốt một thời gian, khiến cho bà ấy phải dắt díu con chạy trốn trong đêm…”
Nói đến đây, người đàn ông ụp mặt vào đôi bàn tay nhăn nheo, giọng nghẹn lại: “Lỗi tại tôi...
.
!
!
!
”
Video ngay lập tức được lan truyền mạnh mẽ, nhảy thẳng lên top 10 hot search, chính thức giải mối oan suốt 10 năm của mẹ Diệp, cũng như dập tắt toàn bộ tin đồn về Diệp Tĩnh những ngày qua.
Clip chưa hết hot, một blogger đã vội vã tung ra một bài viết đặc biệt với rất nhiều hình ảnh được chụp ở nhiều góc độ khác nhau, thậm chí có cả một đoạn CCTV được cắt ra.
Hình ảnh người phụ nữ to béo trong quán cafe, đối diện với bà ta là hai người phụ nữ đội mũ, đeo khẩu trang và kính râm che kín nửa gương mặt.
Những tờ biên lai chuyển tiền đến các tài khoản các nhau.
Những tấm hình chụp lén được canh góc chỉn chu giữa Dịch Cảnh và vị nữ minh tinh kia.
Còn có tài khoản ảo trên mạng xã hội mà cô ta dùng để liên hệ với thủy quân nhằm bôi nhọ Diệp Tĩnh và mẹ Diệp.
.
Lý Y Hiểu trừng mắt nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, không sao hít thở nổi.
Quả thật, sau khi nhìn thấy Diệp Tĩnh xuất hiện ở tập đoàn DTX, Lý Y Hiểu vô cùng lo lắng, chính vì vậy cô ta đã lên kế hoạch để bôi nhọ Diệp Tĩnh, hòng tìm cách đẩy cô đi thật xa, một lần nữa.
Đúng, là một lần nữa.
Bởi cách đây mười năm, chính cô ta đã dùng Tưởng Hạ để biết được câu chuyện của mẹ Diệp, cũng chính cô ta đã âm thầm lan truyền những câu chuyện bịa đặt về mối quan hệ của mẹ Diệp với người đàn ông đã có gia đình, chủ đích muốn Dịch Cảnh chán ghét Diệp Tĩnh.
Đó là lý do mà cô ta có thể dễ dàng tìm thấy người vợ của người đàn ông ngoại tình, dù cho hai người bọn họ đã ly hôn từ lậu, sau khi ông ta xin về hưu non.
Mọi sự thật dường như sáng tỏ, cộng đồng mạng nhận ra mình bị Lý Y Hiểu dắt mũi suốt thời gian qua.
Hashtag bắt đầu ngập tràn mạng xã hội, đều có cùng nội dung giống nhau.
# Lý Y Hiểu bịa đặt mọi chuyện
# Lý Y Hiểu thuê thủy quân
# Lý Y Hiểu ném đá giấu tay nhục mạ người khác
Dịch Cảnh thả remote lên bàn, âm thanh rét lạnh như hàn băng: “Cô liên hệ với bên ngoài không đủ, còn muốn với tay vào nội bộ của DTX, mua chuộc nhân viên phòng thiết kế tên Ninh Sương để báo cáo hoạt động hằng ngày của Diệp Tĩnh và chụp lén cô ấy. Sau đó, cô lại quay sang nhắn tin cho Tưởng Hạ, vợ của Vương Hạo Nhiên nhằm kích động cô ta đến tận Thương Thành làm phiền Diệp Tĩnh.
”
Lý Y Hiểu ngẩng đầu, run rẩy nhìn Dịch Cảnh từng chữ từng chữ cứ thế vạch trần những hành động xấu xa của mình mà không thể phản biện: “Không….
em…!
!
!
”
“Mười năm, tôi đã bỏ ngần ấy thời gian để tìm kiếm và chờ đợi Diệp Tĩnh, thế mà suýt chút nữa lại để cô phá đám. Cô nghĩ tôi nên xử lý cô như thế nào đây Lý Y Hiểu.
”
Lý Y Hiểu mấp máy môi, lã chã khóc: “Thế còn em, em ở bên anh cũng mười năm có lẻ, em đã chờ đợi lâu như thế cơ mà…!
”
Nói đến đây, dường như nhớ đến điều gì đó, hai bàn tay Lý Y Hiểu nổi đầy gân xanh, móng tay bấu chặt vào tấm thảm lông đến nứt ra, giọng đay nghiến: “Chỉ vì Diệp Tĩnh, nếu cô ta không đến đây, nếu cô ta không xuất hiện, anh sẽ là của em, chúng ta sẽ kết hôn, có những đứa con kháu khỉnh, một nhà chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi…”
“Là do Diệp Tĩnh…!
!
!
” Lý Y Hiểu gào lên như người điên: “Chính vì Diệp Tĩnh nên anh mới bỏ rơi em, chính là vì nó!
!
!
”
“Cô nhầm rồi.
” Dịch Cảnh trầm giọng: “Với tôi, cô chưa bao giờ có thể bước chân vào trái tim tôi dù chỉ là nửa bước.
”
“Hả…” Lý Y Hiểu ngơ ngác.
“Cho dù có Diệp Tĩnh hay không, tôi cũng không thích cô, dù là một chút cũng không. Diệp Tĩnh không trở về, tôi sẽ đi tìm cô ấy. Nếu Diệp Tĩnh không tồn tại, tôi sẽ kết hôn với một người Trần Tĩnh, hoặc là Tuệ Tĩnh nào đấy…nhưng chắc chắn người đó không phải là cô.
” Dịch Cảnh nhẹ giọng, nhưng những lời anh nói ra lại như cây đinh đóng vào lòng Lý Y Hiểu.
“Không thể nào…anh để cho em ở bên cạnh anh suốt bấy nhiêu năm, thậm chí còn tuyên bố muốn kết hôn, tại sao bây giờ lại nói là không thể nào là em?” Lý Y Hiểu nức nở: “Đã nói là sẽ kết hôn cơ mà, sao bây giờ anh lại nỡ nói những lời như thế chứ?”
“Đúng là tôi muốn kết hôn.
” Dịch Cảnh thoải mái thừa nhận.
“Em sai rồi, em sẽ đi xin lỗi Diệp Tĩnh, em sẽ rút khỏi giới giải trí. Chỉ cần chúng ta kết hôn, anh nói em làm gì cũng được.
” Lý Y Hiểu cuống quýt bò đến chân Dịch Cảnh van lơn: “Phải rồi, anh muốn giữ Diệp Tĩnh ở lại đúng không, em đồng ý, em đồng ý luôn, thậm chí em có thể thuê người chăm sóc cô ấy, cho đến khi cô ấy sinh con, cái gì em cũng đồng ý hết. Chúng ta kết hôn đi!
”
Dịch Cảnh lạnh lùng gỡ bỏ những ngón tay của Lý Y Hiểu, nhếch môi cười: “Tôi nói muốn kết hôn, nhưng không phải là với cô đâu Lý Y Hiểu.
”
“Sao cơ…?”
“Từ đầu đến cuối, người con gái mà tôi nhận định chỉ có một mình Diệp Tĩnh, nếu kết hôn thì đó chính là Diệp Tĩnh, làm sao có thể kết hôn với cô. Bớt ảo tưởng lại đi.
” Dịch Cảnh cau mày nhìn bộ dạng thê thảm của Lý Y Hiểu.
Cô ta ngã phịch xuống thảm lần nữa, miệng lẩm bẩm như bị mất trí, sau đó ôm đầu gào khóc điên dại: “Không, không phải, em mới chính là vợ của anh, em mới là người sẽ kết hôn với anh, em đã chờ anh hơn mười năm rồi, anh không thể đối xử với em như vậy.
”
“Đưa cô ta ra ngoài.
” Dịch Cảnh phiền chán nhấn nút gọi trợ lý.
Người đã được lôi đi, nhưng bên ngoài vẫn như văng vẳng tiếng khóc oán thán rút ruột rút gan của Lý Y Hiểu.
Giấc mơ cô ta tự thêu dệt suốt mười năm hôm nay chính thức sụp đổ.
Nếu không cố gắng tự lừa người dối mình bao nhiêu năm nay, có khi Lý Y Hiểu sẽ có một kết cục tốt đẹp chứ không phải đi đến bước đường thân bại danh liệt như thế này.
Diệp Tĩnh và Dịch phu nhân ngồi bên trong căn phòng nhìn qua vách kính trong suốt, nơi mà Dịch Cảnh đã bố trí sẵn cho họ, chứng kiến chuyện hai người xảy ra bên căn phòng đối diện, chỉ có thể tặc lưỡi thở dài.
Nhưng điều đó không có nghĩa là Diệp Tĩnh sẽ mềm lòng thương xót cho cô ta.
Gieo nhân nào gặt quả nấy, ác giả thì ác báo, Lý Y Hiểu xứng đáng bị như vậy.
Điều khiến Diệp Tĩnh thấy tiếc cho cô ta chính là vì cái gọi là tình yêu hư ảo không có thật mà cô ta tự tưởng tượng ra để rồi khiến cô ta làm sai hết lần này đến lần khác.