Túy Tiên Lâu…
Hình như mỗi một quyển tiểu thuyết đều có một Túy Tiên Lâu, còn có một Khách điếm Duyệt Lai, Tu Chân Giới cũng không ngoại lệ.
Trương Viễn quen đường quen lối dẫn bọn họ đến Khách điếm Duyệt Lai, thuê một cái tiểu viện, sau khi ổn định chỗ ở, liền đến nơi bên cạnh --- Túy Tiên Lâu.
Cố Trường Thanh mời khách uống rượu.
Nếu có điều kiện, hắn vẫn rất chú trọng hưởng thụ, rượu ngon, thức ăn ngon, là một trong số ít sở thích của hắn.
"Mời khách nhân vào trong.
"
Nữ tiếp tân là một tu sĩ Luyện Khí tầng năm.
Đến chỗ ngồi cạnh cửa sổ trên tầng hai.
Vừa mới ngồi xuống.
"Bạch Thính Hàn, ngươi đúng là đồ khốn kiếp.
"
Trên bàn bên cạnh, nữ tu xinh đẹp nước mắt lưng tròng, đột nhiên đứng dậy, trừng mắt nhìn nam tử đối diện, sau đó, lật bàn.
"Xoảng xoảng xoảng.
"
Món ngon đổ đầy đất.
Kỷ Diễn hơi nhíu mày, canh bắn lên quần áo hắn.
"Lạc Chỉ Lan, cô đừng quá đáng.
" Bạch Thính Hàn không vui nói.
Vừa dứt lời.
"Chát!
"
Trên mặt hắn bị tát một cái, hình như có chút không kịp phòng ngừa, hắn kinh ngạc nhìn nữ tu.
"Oa...
.
"
Lạc Chỉ Lan khóc, giống như bị dọa sợ, vội vàng che mặt bỏ chạy: "Ta muốn nói cho cha ta.
"
"Bạch công tử, ngươi xem.
.
.
"
"Ta sẽ bồi thường.
"
Bạch Thính Hàn đen mặt nói, hào phóng bồi thường tất cả tổn thất, bao gồm cả những vị khách bị ảnh hưởng, hắn còn cho người bưng lên một bình rượu ngon để xin lỗi.
Sắc mặt của những người xung quanh dịu lại.
Còn có người cười trêu ghọc.
"Bạch công tử lại cãi nhau với vị hôn thê sao, hôm nào ngươi phải dỗ dành nàng ta cho tốt, nữ nhân mà, giận dỗi chút cũng không sao.
"
"Ha ha, ta thấy không cần dỗ dành đâu, qua 2 ngày, Lạc tiên tử sẽ hết giận thôi.
"
"Ta cá 3 ngày.
"
"Ta cá 1 ngày.
"
".
.
.
"
Cố Trường Thanh vốn tưởng rằng đây là một màn tát tra nam, không ngờ nữ tu lại không tiền đồ như vậy, ngay cả thực khách cũng biết nàng ta sẽ không giận quá 3 ngày.
"Bạch công tử, có phải Lạc tiên tử giận dỗi là vì Thanh Lan cô nương hay không?"
Bạch Thính Hàn bất đắc dĩ gật đầu: "Còn không phải sao, Linh Lung Các cũng không phải nơi bình thường, ta chỉ là nghỉ ngơi ở đó vài đêm, gọi Thanh Lan đến tiếp khách, nàng ta liền đến cãi nhau với ta, cũng không phải chuyện gì to tát, cũng là ta nhường nàng ta, thật sự là.
.
.
"
Bạch Thính Hàn lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ cưng chiều, có thể thấy hắn rất quan tâm vị hôn thê, nếu không cũng sẽ không nhịn một cái tát.
"Nữ nhân chính là thích so đo.
"
"Bạch công tử thật có phúc, ta nghe nói Thanh Lan cô nương khi tiếp khách, đều chỉ chọn người tuấn tú lịch sự.
"
"Lạc tiên tử cũng thật vô lý, chúng ta ai mà không biết Bạch công tử đối nàng ta toàn tâm toàn ý, lại còn nhường nhịn nàng ta, việc ở cùng cô nương Linh Lung Các cũng không tính là lăng nhăng.
"
".
.
.
"
Cố Trường Thanh trợn mắt há hốc mồm, hóa ra ngủ với cô nương thanh lâu cũng được gọi là toàn tâm toàn ý, đúng là được mở rộng tầm mắt mà.
-----------------------------------