-"Có lẽ" thì chỉ là thế nó ko dám chắc...
và cũng ko dám suy tính bừa.
.
nó sẽ mở lòng vs Tuấn nhưng sẽ từ từ tiến tới ko hấp tấp nữa.
.
nó nhẹ nhàng đẩy người Tuấn ra , môi nó nở 1 nụ cười nhạt.
.
-"Xin lỗi tớ hơi vội nhỉ?"-Tuấn nhìn nó cười đùa.
-"Chắc vậy ấy ?"-Nó nháy mắt vs Tuấn rồi từ từ bước tới cổng nhà.
.
-"Vậy.
.
.
vậy.
.
chúng ta.
. à ko tớ vẫn có cơ hội chứ.
.
?"-Tuấn ngập ngừng hỏi.
.
Nó way mặt lại.
.
nó gật đầu.
.
chỉ là cơ hội.
.
nó ko nên vì 1 tình yêu như hắn mà ko đón nhận Tuấn.
.
cậu ấy là 1 người đã khiến nó cảm thấy vui hơn.
.
hạnh phúc hơn và có niềm tin vào 1 tình yêu như ngày nào.
.
.
Nóa bước vào nhà thấy ba mẹ nóa đang nhìn nóa chằm chằm.
.
nóa thắc mắc hỏi:"Có chuyện gì vậy ạ?"
-"Cũng ko có gì.
.
ba mẹ định bàn chuyện vs con!
"-Mẹ nóa rót 1 ly nước ép trái cây tay kia kéo nóa xuống ngồi kế bên bà.
.
-"Ba tính cho con .
.
.
đi làm ,
dù sao con cũng đã có đủ kiến thức để đi làm lãnh vực kinh doanh như ba rồi.
.
"-Ba nó vuốt tóc nó,
tiếng ba nhỏ nhẹ nói nó.
.
Đúng là nó nên đi làm.
.
ba nó ko còn trẻ nữa.
.
họ đã dồn hết công sức cho nó ra Úc.
.
bây giờ là lúc nó đền đáp công ơn họ.
.
-"Vâng vậy con sẽ nghe lời ba mẹ.
.
nhưng con sẽ làm ở đâu ạ?"-Nó ngơ mắt nhìn ba nó.
.
ông có vẻ ngập ngừng rồi nói vs nó.
.
-"Con sẽ làm thư ký cũa Tổng giám đốc công ty.
.
.
Trịnh Phát.
.
là cậu con trai mà hôm trước con đã nhảy cùng đấy.
.
"-Nghe xong câu nói cũa ba nó.
.
nó sock nặng.
.
.
nó choáng váng nhưng sau đó lấy lại đc bình tĩnh.
.
nó dọn dẹp hết đồ đạc.
.
nó wa úc.
.
nó làm tất cả chỉ để wên hắn,
giờ đây nó lại làm thư ký cũa hắn.
.
ko khác nào.
.
công sức nó cố làm ra đổ sông đổ biển cả sao?
-:"Không.
.
tại sao lại làm ở đó ạ.
.
con ko làm ở đó đâu.
.
"-Nó cương wuyết tỏ vẻ bất bình.
.
.
mặt nó ửng lên
-"Con ko thể ko làm đc.
.
đó là công ty thầu cho công ty ba.
.
họ mà ko hợp tác nữa coi như gia đình ta sẽ tan nát mất.
.
dù sao họ đã có nhã ý mời con vào làm.
.
thì con nên nhận đi?"-Ba nó lí giải rồi ông way đi chổ khác,
ông cũng ko muốn con gái chịu khổ.
.
ông định lập cho nó 1 công ty nhỏ.
.
nhưng thị trường trong lãnh vực này nó còn wá non nớt.
.
dù rằng đã đc đào tạo rất kĩ.
.
.
Nó ko nói gì nữa.
.
nó bước lên phòng.
.
nó wăng hết bịch đồ nằm phịch xuống giường.
.
mũi nó khịch khịch vì hơi ngộp.
.
mùi sơn mới.
.
rồi mùi gỗ khiến nó khó chịu.
.
nó đi ra mở cữa ban công.
.
nó đứng rồi ngẫm nghỉ
.
Từ khi nó về đây.
.
mọi chuyện lại cứ như hồi xưa.
.
nóa cứ hết chuyện này lại tới chuyện kia.
.
1 đống hỗn độn nóa muốn.
.
.
tháo gỡ lắm.
.
nhưng tháo mãi chỉ 1 rối hơn.
.
nó muốn điên lên.
.
muốn hét thật to.
.
.
Không lẽ là vì duyên số.
.
ông trời bắt nó phải gặp hắn.
.
.
ko.
.
ko đúng.
.
Nó như rơi lệ khi nhớ đến người con gái đó.
.
rồi đến đứa lẵng lơ ở trong phòng,
tình yêu cũa nóa có wá nhiều vắp ngã.
.
nóa luôn đứng lên.
.
luôn muốn có lối thoát.
.
nhưng dù cố cũng ko đc.
.
ba nóa nói đúng.
.
nóa phải biết nghĩ đến lợi ích chung.
.
nóa ko nên vì bản thân mình mà hại đến ba nó.
.
Nó phải đồng ý thôi.
.
.
.
.
Một buổi sáng se buốc.
.
trời lạnh wá.
.
nó bước xuống nhà.
.
nhìn ba nó đang cầm tờ báo đọc.
.
gương mặt ba chau lại hiện lên đường chân chim cũa sự suy nghĩ.
.
.
ba mình già thật rồi.
.
nó tiến lại.
.
choàng tay ôm ba nó.
.
nó cười hủ hỉ.
.
rồi nói.
.
-"Vây chừng nào con bắt đầu công việc đc đây ?"-Nó nhìn ông cười.
.
Nó fải chấp nhận.
.
sống trên đời này nó đã học đc nhiều thứ và chấp nhận những thứ mình có.
.
đó là điều nó học đc.
.
nó biết nó vào làm trong công ty là do hắn sắp đặc.
.
nhưng hắn sẽ ko làm nó khuất fục đâu.
.
từ món đồ chơi.
.
tới nô lệ.
.
rồi lại là người yêu.
.
.
bây giờ lại là sếp.
.
.
cái gì mới là thân phận cũa nó.
.
.
nó cũng muốn có câu trả lời.
.
.
đành chấp nhận vậy.
.
.
-"Nếu đc ba nghĩ con nên đi làm sớm trong nay hoặc mai.
.
con nên wen dần vs công ty trước đi con gái.
.
"
-"Vâng,
chúng ta ăn thôi.
.
"-Nó gật đầu lia lịa rồi ngồi xuống bàn ăn.
.
-"Khoang đã rửa mặt chưa mà ăn đấy.
.
con lớn rồi mà cứ như con nít vậy.
"-mẹ nó nhắc nó,
ba lắc đầu trước đứa con gái ngây ngô cũa mình.
.
Nó chạy lon ton như 1 đứa trẻ lên 3.
.
.
nó có ba có mẹ tất nhiên họ sẽ khiến nó luôn yêu đời hơn.
.
nó phải mạnh mẽ hơn hơn hơn nữa.
.
.
Đang dạo trên chiếc xích đu trong vườn.
.
nó bất ngờ khi thấy Tuấn.
.
cậu ấy đang đứng ngoài cổng nhìn nó.
.
mặt nó hơi đỏ.
.
vì Tuấn nhìn nó ko ngớt.
.
nó đứng dậy chạy lại vẻ hấp tấp.
.
-"Cậu tới đây là.
.
.
"
-"Ko cho tớ tới ngắm cậu đc à.
.
"
-"Ko.
.
ko đâu.
.
"
-"Vậy cậu có thể mời khách vào nhà đc chứ?"
-"Á,
sorry.
.
tớ wên!
!
!
hì hì"
.
.
Tuấn dắc xe vào nhà.
.
cậu ta khi nhìn và wan sát nhà nó.
.
trông nhà nó rất ấm cúng.
.
rồi cậu ta mới nhìn kĩ hơn nó đang mặc 1 chiếc đầm 2 dây tóc thì bới lên,
rơi là chà vài sợi tóc.
.
-"Cậu đến đây sao ko báo trước"-Nó cắt ngang ánh nhìn cũa Tuấn,
nó tay cầm 2 cốc nước lạnh chìa ra cho Tuấn.
-"À!
tớ muốn làm cậu bất ngờ thôi mà"-Tuấn đưa cốc nước lên miệng.
.
Tuấn ngước nhìn kĩ hơn nhà nó.
.
.
rồi nhìn lên trên Tuấn thấy căn phòng nó có trồng 1 loại bông dấy.
.
.
nhìn rất đẹp.
-"Vậy là cậu đã thành công rồi đấy.
.
mà cậu thấy nhà tớ sao nào.
.
thấy nhìn hoài cho cái comment xem,
.
.
"
-"Phòng đó là phòng cậu à?"
-"Đúng rồi sao cậu biết hay vậy?"
-"Rình hoài sao ko biết được chứ?"
-"Sax.
.
.
cậu"
-"Đùa thôi"-Tuấn trêu nó rồi cười khi trông thấy nó sặc nước nhìn nó bây giờ mới đúng là Lâm K.
Uyên.
.
.
.
Nó và Tuấn ngồi đùa giỡn cùng bên nhau,
nóa nói rất nhiều điều cho Tuấn nghe.
.
Tuấn luôn giúp nó giải wuyết vấn đề.
.
tới trưa nó đc Tuấn mời đi ăn.
.
ko gì bằng.
.
nhưng nó đâu biết.
.
nó đã đc hắn mướn người theo dõi.
.
những hình ảnh nó hôn Tuấn rồi ngồi cùng xích đu.
.
đi ăn chạy trên phố.
.
đều chụp hình hết cả.
.
Hắn biết.
.
nhưng hắn im lặng.
.
đốt cháy 1 sắp hình.
.
.
hắn ngước mặt tới ô cữa kính trong suốt.
.
tay hắn siết chặc.
.
-"Muốn đối đầu với tôi à Trọng Tuấn.
.
"