Nỗi buồn như dằng xé hắn...
nó ko cho hắn đc giải thích.
.
nó ngay từ khi gặp hắn đã như đối đầu vs hắn.
.
như vậy cũng vui và thú vị đấy.
.
nhưng mà.
.
sao nó có thể hôn Tuấn.
.
tên đó hơn hắn điểm nào.
.
hắn ko còn là hắn nữa.
.
.
nhìn lên trời mắt hắn trầm lại.
.
ko suy nghĩ thêm hắn lấy chiếc áo khoác.
.
rời khỏi văn phòng.
.
Nó hôm nay cảm thấy thật vui vì nó và Tuấn đã đc đi ăn và đi rất nhiều nơi giải trí.
.
Nó cảm thấy Tuấn là 1 người đáng để nó tin cậy,
mỗi khi buồn Tuấn sẽ là 1 chỗ dựa vững chắc với nó.
.
Nó bắt đầu cảm thấy mơ hồ cho tình cảm của mình.
.
nó ko biết đối vs Tuấn là tình yêu hay thứ gì khác.
.
.
?
.
Nhìn ngắm lại tình yêu cũa nó Tuấn rất khác hắn.
.
.
fải nói hắn phải học Tuấn ở điểm biết chiều con gái,
tâm lí và dễ mến.
.
Nghĩ lại thì hắn chưa bao giờ công nhận nó là người yêu.
.
luôn tỏ vẻ là ông chủ vs nó thôi.
-"Tới nơi rồi,
cậu tính ngồi như thế mãi à?"
-"Ôi.
.
hi.
.
tớ xin lỗi.
.
hôm nay rất vui đó cám ơn cậu nhiều lắm!
!
"
-"Vậy tặng tớ 1 cái hôn đền đáp đi"-nói xong Tuấn chìa má ra,
nhìn rất giống con nít.
.
nó cảm thấy Tuấn thật đáng yêu.
-"Èo.
.
thôi xấu wá à.
.
"-Nó cười lấy tay đẩy nhẹ đầu Tuấn.
.
vui thật.
.
-"Trông 2 người nói chuyện đến ko để ý kẻ thứ 3 này nhỉ?"
. -Nó đứng lặng.
.
nó ko ngoảnh mặt lại.
.
nó biết là hắn đang ở sau lưng nó.
.
thật sự nó mong rằng hắn đừng xuất hiện bây giờ.
.
hắn luôn reo những điều tồi tệ đến vs nó.
.
-"Sao thế!
ko ai vui khi có sự xuất hiện cũa tôi ư?"-hắn nhìn nó.
.
mắt hắn nhanh nhẹn nhìn ngay về Tuấn.
.
sự đắc ý cũa Tuấn khiến hắn muôn điên lên.
.
nếu muốn chơi xỏ ai.
.
ko cần hành động mà fải dùng trí.
.
đó là con người hắn.
.
-"Sao anh đến đây.
.
nếu về việc làm thì mai tôi sẽ đến công ty.
.
anh đừng lo!
"-Nó ko thèm nhì hắn 1 lần.
.
1 tay nó ôm bả vai.
.
mặt nó way sang chổ khác.
.
-"Việc đi làm tôi biết cô nhất định sẽ đồng ý thôi.
.
.
bản tính cô.
.
đâu thể đứng nhìn mọi người xung wanh bị tổn thương vì mình.
.
"-Lời nói như nhấn mạnh từng chữ,
nó muốn tát hắn lắm.
. 1 tên đáng ghét.
.
.
hắn ko hề ngừng kiêu ngạo đc sao?
-Tuấn nhìn hắn.
.
.
2 người như đấu trí = giao cảm vậy.
.
nhìn nhau mãi mà ko hề chớp.
Nó thừa biết hắn ko ưa gì Tuấn.
.
Nó lên tiếng,
nó muốn 2 người ngừng chiến.
.
:"Cậu có thể về rồi Tuấn à,
cũng muộn rồi.
.
"
-"Tại sao tớ lại có thể để cậu ở lại cùng tên kia chứ"-Tuấn nhìn nó rồi way sang nhìn hắn,
Tuấn cười nhẹ.
.
-"Cậu nói như tôi là 1 tên xấu ko xứng đáng ở bên cạnh cô ấy vậy?"
-"Tôi nghĩ vậy đấy"
-"À.
.
! thế nếu tôi là người xấu thì tôi sẽ ko rãnh để đôi co vs cậu như thế này đâu?"-hắn cười đểu rồi wàng tay vào eo nó.
.
-"Anh.
.
.
sao.
.
.
buông tôi ra.
"-Nó bất ngờ trước hành động kì wái cũa hắn.
.
-"Nhưng dù sao tôi cũng cám ơn cậu.
.
đã gợi ý 1 thú vui mới cũa tôi.
.
làm người xấu cũng tốt đấy.
.
"-hắn bồng nó lên.
.
bước vào cổng nhà.
.
ba mẹ nó sao lại mời hắn vào nhà chứ.
.
nó giãy nãy nhìn về phía Tuấn.
.
nó thấy Tuấn đứng nhìn rồi cười như nụ cười ngày ấy.
.
.
ánh mắt tuy xa xăm nhưng như tố cáo con người thật của cậu ấy.
.
Nó cảm thấy bàng hoàng.
.
nhưng ko đâu Tuấn ko phải như vậy.
.
nó tin Tuấn.
.
Hắn bế nó vào nhà.
.
ba mẹ nó ánh mắt sững sờ nhìn nóa.
.
và người bế nóa.
.
-"Ơ chuyện này là sao đây?"-Ba nó lên tiếng phá tan bầu ko khí im lìm
-"Ko có gì đâu ạ.
.
tại.
.
.
tại tụi con đang đùa.
.
.
"-bệnh cà lâm xuất hiện rồi.
.
-Hắn im lặng đứng nhìn.
.
nói đúng hơn là wan sát nó.
.
tuy ngoại hình vóc dáng đã thay đổi.
.
tính cách có đa phần ko giống trước.
.
nhưng đa phần nó ko thay đổi nhiều như nó nghĩ.
.
hắn mĩm cười rồi way sang nhìn ba nóa nói:
-"Dù sao cháu cũng có lỗi vì đã đùa hơi wá"
-".
.
Ko .
.
ko giám đốc.
.
vs con tôi trước sau cũng là người wen.
.
wá khích cũng ko đến nổi nào.
.
"
.
.
Hắn đc ba mẹ nó mời ở lại dùng cơm tối.
.
.
tất nhiên là nó ko thể từ chối bữa cơm đó.
.
trong lúc ăn nó nhìn hắn vs ánh mắt hình viên đạn.
.
nó thật sự bí lối.
.
ko biết sao hắn xuất hiện ở nhà nó.
.
rồi ba mẹ nó nữa lại còn bên hắn.
.
.
đã ko muốn gặp.
.
mà cứ phải gặp.
.
.
Nó cảm thấy bực bội và mệt mõi.
.
nhưng nó ko thể làm gì hơn.
.
Đến tối ba nó và hắn như cha con vậy.
.
họ nói về chuyện thị trường rồi way sang chứng khoáng.
.
nó hơi bất ngờ vì hắn nói chuyện vs ba nó rất ăn ý.
.
nó thiết nghĩ ba nó là người rất cân nhắc trong việc làm ăn.
.
vậy mà hắn.
.
.
nó ko nên xem thường thực lực hắn đc nữa rồi.
.
.
.
Nó đc ngồi cùng góp chuyện nhưng nó là người muốn chen chân vào cuộc nói chuyện của ba mẹ nó và hắn hơi bị khó.
.
hắn lấy lòng ba mẹ nó dễ wá.
.
nó nhớ ba mẹ nó đâu có dễ giải như vậy.
.
.
sock hết vụ này tới vụ kia.
.
nó đành bất lực.
.
.
Cuối buổi tối.
.
.
nó có nhiệm vụ cao cả đc ba mẹ nó giao cho là tiễn khách về.
.
-"Anh hay thật.
.
.
lay động đc những người khó tính như ba mẹ tôi anh tài đấy.
.
"-Nó cười nhạt nhìn hắn.
.
môi thì méo xệ
-"Tôi hay ko bằng cô đâu.
.
"-Hắn cũng chẳng nhường để lại ánh mắt khiếm nhã dành cho nó.
.
-Như 1 phản xạ tự nhiên.
.
cây ngay thì ko sợ chết đứng nó đớp trả 1 cách bạo miệng.
. khơi gợi lại tội lỗi cũa hắn:-"Vậy còn anh.
.
.
coi tôi là món đồ chơi.
.
.
ko có tôi anh cũng dễ .
.
dàng.
.
.
dắc người phụ nữ khác về.
.
.
anh còn hơn cả 1 tên sở khanh.
.
"-Nó đã như muốn khóc lên từng tiếng nất nhỏ xuất hiện.
.
nó bỏ chay vào nhà.
.
wá nhanh hắn ko thể tóm nó vào trong lòng.
.
hắn đứng nhìn nó.
.
.
.
.
.
Đây là ngày đầu tiên mình đi làm.
.
.
mình phải tạo ấn tượng tốt vs mọi người.
.
.
mày làm đc mà.
.
làm đc mà.
.
.
nó từ từ bước chậm từng bước 1.
.
gương mặt nó như 1 ngôi sao tỏa sáng.
.
ánh nhìn như có nét thu hút tất cả mọi người.
.
.
1 ngôi sao sẽ biết tự tỏa sáng khi nào.
.
.
bây giờ nó đã làm đc rồi.
.
Trong bộ cánh công sở.
.
lối make up hoàn hảo.
.
nó nhanh chóng lấy đc tình cảm cũa mọi người.
.
sự tự tin bản lĩnh thể hiện trên từng bước đi cử chỉ phong cách cũa nó.
.
.
Theo quy định nó sẽ phải chào sếp cũa nó.
.
.
nó cảm thấy ko hứng thú.
.
nhớ lại đêm wa.
.
nó ko muốn gặp hắn.
.
ko biết sao nó lại nói vậy.
.
nó wá ngốc.
.
nhưng dù muốn né cũng ko đc đã là thư kí thì.
.
.
ko gặp ko đc.
.
.
Rót 1 tách càfê.
.
nó hít 1 hơi rồi bước vào.
.
dù gì nó cũng phải đóng giả là 1 con người mới.
.
ko bị tình cảm chi phối nữa.
.
.
mái tóc nó thả xuống từng lọn 1, mắt to tròn trong bộ váy công sỡ.
.
nó vừa ra dáng cũa 1 đứa con gái thanh lịch.
.
.
nhưng lại có nét nghiêm chỉnh cũa người chửng chạc.
.
.
hắn way băng ghế lại nhìn nó.
.
chéo 2 chân lại.
.
hắn nhìn nó hồi lâu.
.
nó như muốn ngạt thở bởi ánh nhìn cũa hắn.
.
nhưng vẫn phải giử vững tư thế này.
.
.
.
.
.
-'Vậy tôi.
.
.
xin phép ra bắt đầu công việc cũa mình.
.
"
-"Đứng lại đó.
.
"
- Hắn nói xong .
.
hắn bước lại gần nó.
.
ép sát nó vào tường.
.
hắn khiến nó kinh hãi.
.
.
ánh mắt hắn.
.
.
nhìn sâu vào mắt nó.
.
.
nếu cứ mãi như vậy.
.
.
nó sẽ ko thể diễn tốt đc vỏ bọc cũa nó đc nữa.
.
.
"Dù em có thay đổi cỡ nào.
.
.
em vẫn mãi chỉ là em thôi.
.
.
"