Tô Đông trợn mắt, hoảng hốt nhưng không dám nói ra. Anh ta mặc niệm cho Hạ Minh Hạo, sau đó lại theo lời Ninh Vịnh Nghi đưa cô đến thẳng chỗ mà Hạ Minh hạo hẹn gặp Lâm Thùy Nhiên.
Bên này, Hạ Minh Hạo đang vui vẻ chuyện trò với cô gái xinh đẹp trước mặt. Lâm Thùy Nhiên ăn mặc hở hang, liên tục chồm người lên phía trước để khoe khe ngực sâu hun hút. Hạ Minh Hạo mắt thấy như không, chỉ tập trung vào chuyện chính. Thế nhưng, chính thái độ nghiêm túc của hắn lại là thứ khiến cho Lâm Thùy Nhiên cảm thấy hứng thú.
Lâm Thùy Nhiên dán chặt mắt vào chiếc áo sơ mi căng chặt lộ rõ từng đường cơ bắp săn chắc cuồn cuộn bên dưới. Thậm chí, đôi lúc, cô ta như có như không liếc nhìn đũng quần của Hạ Minh Hạo. Nơi đó có thứ chưa cần cương cứng cũng đã đội hẳn lên. Lâm Thùy Nhiên âm thầm đánh giá một phen, đầu nghĩ ra đủ loại tư thế với hắn mà cả người rục rịch không yên. Cô ả không thể tập trung vào dự án mà Hạ Minh Hạo đang trình bày.
Đúng lúc này…
Két!
Cánh cửa phòng VIP mở ra, bên ngoài là Ninh Vịnh Nghi với sắc mặt sa sầm, hoàn toàn trái ngược với thân thể ngọc ngà quyến rũ với những đường cong khiêu gợi nguy hiểm của cô.
Hạ Minh Hạo sửng sốt, cả người cứng đờ, ngay cả bên dưới hắn cũng rục rịch dựng thẳng lên một cách vô sỉ ngay khi thoáng thấy bóng dáng Ninh Vịnh Nghi.
Đúng lúc này, Lâm Thùy Nhiên lại quét mắt qua đũng quần Hạ Minh Hạo như mọi lần. Cô ả sững sờ, hai mắt mờ đục đi, trong mắt còn ẩn hiện một tia giận dữ.
Hạ Minh Hạo cương lên như vậy là vì con nhỏ vô danh này? Ả ta cố tình quyến rũ nãy giờ mà hắn không hề có chút phản ứng nào, làm sao ả không tức điên?
Ninh Vịnh Nghi vào bên trong phòng VIP, sắc mặt thâm trầm, ánh mắt âm u nhìn Lâm Thùy Nhiên hở hang uốn éo. Vẻ lả lơi của ả ta khiến cô vô cùng chướng mắt.
"Lâm tiểu thư, chào cô.
" Ninh Vịnh Nghi bước thẳng vào bên trong phòng VIP, đứng đối diện Lâm Thùy Nhiên, lạnh lùng cất lời. "Thật ngại quá, chồng tôi để quên tập tài liệu này ở nhà nên anh ấy điện cho tôi đem nó đến đây. Cô không để bụng tôi phá hỏng cuộc nói chuyện của hai người chứ?”
Ninh Vịnh Nghi dứt lời, Lâm Thùy Nhiên chợt cảm thấy nặng nề không thôi. Ánh mắt sắc bén của cô như có như không quét ngang qua người cô ta một cách đầy phán xét giống như bà cả đang bắt tiểu tam. Trái lại Hạ Minh Hạo lại vô cùng khoái chí. Câu nói của Ninh Vịnh Nghi có chỗ nào không phải là đang ghen tuông chứ? Hai chữ “chồng tôi” kia cứ lởn vởn trong đầu Hạ Minh Hạo khiến hắn cười ngu mãi không thôi.
Lâm Thùy Nhiên cứng đờ cả người nhưng mà mặt của cô ta cũng đủ dày. Cô ta gượng cười, đáp:
“Chào Ninh tứ tiểu thư, chúng tôi không ngại đâu. Cô cứ tự nhiên, dù sao cô ở nhà mãi cũng chán mà phải không?”
Ninh Vịnh Nghi nghe ra được sự mỉa mai của Lâm Thùy Nhiên. Ý ả nói rằng cô ăn không ngồi rồi, chờ Hạ Minh Hạo bao nuôi, thậm chí còn ẩn ý cô phá đám bọn họ. Ninh Vịnh Nghi nhếch miệng cười, liếc nhìn Hạ Minh Hạo, cô định nói gì đó, đột nhiên lại bị ánh mắt của hắn làm cho cứng đờ cả người.
Hạ Minh Hạo đang nhìn cô với ánh mắt đắc ý, pha chút si mê và chứa đầy ham muốn tình dục thuần túy. Ninh Vịnh Nghi sửng sốt, ánh mắt đó, cô đã từng thấy một lần, chính là vào hôm cô đến tìm hắn nói về chuyện Tiết Hiệu.
Ninh Vịnh Nghi mất bình tĩnh. Trong đầu cô bất chợt hiện ra hình ảnh hoan ái cuồng nhiệt của hai người bọn họ và ánh mắt chứa đầy tình ý.
Không! Cô hoa mắt thôi! Hắn làm sao có thể thích cô - con gái Ninh gia chứ?
Ninh Vịnh Nghi thở sâu một hơi sau đó ngồi xuống bên cạnh Hạ Minh Hạo. Cô đang ngồi cách hắn khá xa, Hạ Minh Hạo không vừa ý.
"Sao vậy Hạ thiếu phu nhân? Bình thường không phải rất thích gần gũi chồng mình sao? Bây giờ lại xa cách như vậy? Có phải ghen rồi không?”
Ninh Vịnh Nghi trừng mắt nhìn Hạ Minh Hạo, tên gian thương khốn kiếp này đang nói vớ vẩn gì vậy? Ai thích gần gũi hắn, ai ghen? Ninh Vịnh Nghi định cong mồm lên cãi nhưng nhìn lại thấy Lâm Thùy Nhiên đang ngồi đó với dáng vẻ lẳng lơ như muốn ép bưởi vào mặt Hạ Minh Hạo, cô lại đổi ý, mỉm cười tươi ngồi xích lại gần hắn.
“Hihi, người ta ngại mà, ở trước mặt người ngoài, lại là cô gái độc thân xinh đẹp như Lâm tiểu thư, chúng ta không nên phát cơm chó.
”
Lâm Thùy Nhiên trợn trắng mắt nhưng chỉ biết cười gượng nén giận, không thể làm gì hơn.
Ninh Vịnh Nghi cười ngọt ngào, còn nhìn Hạ Minh Hạo bằng ánh mắt trêu ngươi khiến máu trong cơ thể hắn như muốn sôi lên, cả người nóng bừng. Đợi Ninh Vịnh Nghi ngồi sát vào mình rồi, Hạ Minh Hạo liền lén bắt lấy cánh tay đang ở dưới bàn của cô, đặt lên hạ thân mình.
Ninh Vịnh Nghi sửng sốt, nghiến răng. Chết tiệt! Lâm Thùy Nhiên vừa khoe bưởi, tên chồng hờ khốn kiếp của cô đã cương lên như vậy. Con họa mi này đúng là chuyên hót lung tung!