Có Lẽ Em Nên Từ Bỏ... Tất Cả Mọi Thứ Thuộc Về Anh

Có Lẽ Em Nên Từ Bỏ... Tất Cả Mọi Thứ Thuộc Về Anh

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: trangtrinh3968
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 38,324
Đánh giá:                      
Truyện Teen
     
     

Nhi cười sặc sụa .

Thật là mất hình tượng mà ...

.

Trông đẹp zaii, học giỏi thế mà không biết thả diều .

Nhục .

QUÁ NHỤC . Cô đành phải ra tay giải cứu con diều vậy .

.

.

- Này ,

đưa tôi thả cho .

.

.

- Không ,

nó sắp bay rồi _giọng khó khăn

- Bay cái con khỉ .

Anh nhìn nó lòng vòng thế kia thì bao giờ mới bay được hả ?Hỏng diều của tôi bây giờ .

.

.

- Em yên tâm ,

sắp được rồi ,

hỏng .

.

.

anh đền _Thở hồng hộc

- Nhưng tôi chỉ thích nó thôi _Nhi gắt ,

tên này thật cứng đầu

- Được rồi ,

anh trả em là được chứ gì _hắn thở dài

- Anh nhìn tôi mà học tập nhé !

!

^^

Cô nhận lấy con diều trong tay hắn ,

cầm một đoạn dây ,

chạy vài bước thì con diều bay lên ,

Nhi kéo dài dây ra để con diều bay lên cao hơn ,

đắc ý nhìn chàng trai đang mắt tròn mắt dẹt sau lưng mình ,

hét to :

- Anh thấy tôi có lợi hại khôngggg ???

- Đưa đây ,

anh thả vớiiii ,

anh cũng biết thả .

.

.

- Không ,

haha ,

anh còn lâu mới biết thả ,

đồ đần .

lêw lêw

Cái gì ?Đần ?Cô lại dám chê hắn đần ?Được .

.

.

được lắm

- Em có giỏi thì đứng yên ở đấy cho anh .

.

.

- Haha ,

còn lâu nhé !

Tôi mà đứng yên ở đây thì chết với anh à ??

Nhi vừa chạy ,

vừa giật giật dây diều ,

vừa hét lên với hắn

=))) Và giữa một rừng hoa Lavender màu tím ,

có một đôi trai gái đang rượt đuổi nhau ,

cô gái thì cầm con diều ,

còn chàng trai thì cầm .

.

.

chả cầm gì cả -_- ,

tiếng cười nói của hai người vang vọng khắp không gian .

.

.

Và có lẽ ,

đó sẽ là những phút giây khởi đầu cho một tình yêu mới .

.

.

bền chặt .

.

.

vĩnh cửu .

.

.

và thủy chung ,

có trời .

.

.

đất .

.

.

nắng .

.

.

gió cùng rừng hoa Lavender chứng giám .

.

.

Anh yêu em ,

anh chỉ yêu mình em ,

Nguyễn Ngọc Nhi .

.

.

Có lẽ ,

em đã quên được anh ấy ,

quên được mối tình đầu của em ,

cảm ơn anh ,

Thiên Thiên.

.

.

-----

Một lát sau ,

hắn đã bắt được cô ,

kéo cả hai người cùng nằm dài trên bãi cỏ ,

hắn vừa thở hồng hộc ,

vừa quay sang nhìn khuôn mặt đỏ bừng ,

nhễ nhại mồ hôi của cô ,

giọng nói cợt nhả lại được cất lên từ đôi môi mỏng đang mím chặt :

- Em tuổi trâu à mà chạy nhanh thế ?

Cô cắn cắn môi dưới :

- Anh ý ,

con trai mà như con gái ,

muốn đuổi cùng giết tận người ta cho đến khi bắt sống thì mới chịu buông tha à ?Còn nữa .

.

.

Nhi quay sang ,

lấy tay nâng cằm hắn lên ,

quan sát .

.

.

- Mắt to ,

lông mày rậm ,

da trắng ,

môi hồng ,

má đỏ hây hây .

.

.

Chậc .

.

.

chậc

- Thấy anh đẹp trai quá nên nổi lòng lang dạ sói muốn tới chà đạp anh chứ gì ?Tới đi ,

anh không ngại .

.

.

Hắn giang hai tay ra ,

nhắm chặt hai mắt lại .

Nhi bật cười :

- Đồ điên !

Không khí lại quay về im lặng đến mức quỷ dị ,

lát sau hắn nói ,

giọng uể oải :

- Nhi ,

lại đây anh bảo !

- Gì ?

- Chuyện này quan trọng lắm ,

em phải gì sát mồm vào tai anh .

.

.

không không .

.

.

là tai vào mồm anh ,

anh mới nói cơ .

.

.

- Được rồi ,

anh nói đi _thấy kì lạ ,

cô liền làm theo lời hắn ,

nhưng chờ nửa ngày vẫn không thấy hắn nói gì ,

cô quay qua nhìn hắn, khoảng cách gần trong gang tấc của hai người vẫn không thay đổi .

Nhanh như chớp ,

một tay hắn nâng mặt cô ,

tay kia vòng qua cổ cô ,

kéo xuống .

.

.

Môi của hai người dán chặt vào nhau ,

mắt hắn nhắm lại, nở nụ cười thỏa mãn ,

tận hưởng giây phút yên bình này (đoạn hôn .

.

.

cũng rất là khó tả) .

Nhi trợn tròn mắt ,

tim đập thình thịch ,

nhìn khuôn mặt điển trai của hắn đang dí sát vào vào mặt mình ,

cảm nhận được đầu lưỡi của hắn đang khuấy đảo trong khoang miệng của mình mà chân tay bủn rủn ,

người mềm nhũn đè lên ngực hắn ,

hai mắt cũng dần nhắm lại ,

đáp trả nụ hôn của hắn .

Một lát sau ,

khi đã nếm đủ hương thơm - mùi vị của cháo lưỡi ,

hắn mới đẩy cô ra ,

hai tay ôm ngực ,

nhìn cô bằng vẻ mặt uất ức :

- Em .

.

.

em .

.

.

đồ biến thái ,

em lại dám cưỡng hôn người ta .

-_-

Sao tên này lại có thể vừa ăn cướp vừa la làng như thế chứ ?Hắn .

.

.

rõ ràng là hắn ấy trước ?

- Anh .

.

.

anh đừng có mà đổi trắng thay đen ,

rõ ràng là anh tấn công tôi trước !

Tôi chỉ là người bị hại .

.

.

Tuy trong lòng hắn rất thỏa mãn với sự đáp trả vừa rồi của cô ,

nhưng vẫn muốn trêu cô thêm lúc nữa .

Nhìn khuôn mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ lẫn tức giận ,

hắn chỉ muốn cắn cho một cái .

Thật đáng yêu nha >.

< .

.

.

nhưng ,

dân nữ không thể cưỡng hiếp lưu manh được .

Biết thế vừa nãy hắn không giả đò cho rồi ,

bây giờ có phải chiếm lợi thế hơn không >.

< ??

- Sao người bị tấn công lại nằm trên người tấn công ?_mặt hắn gian tà

- Rõ ràng là anh bảo tôi lại gần anh muốn nói chuyện quan trọng ,

xong anh kéo tôi xuống ,

xong anh .

.

.

anh.

.

.

- Xong anh làm gì ?Đấy ,

rõ ràng là hư cấu nên mới lắp bắp như thế .

.

.

Nhi cắn môi tức giận ,

quay người hậm hực bỏ đi ,

miệng lẩm bẩm :

- Không thèm chơi với anh nữa ,

tôi đi về ,

cho anh picnic ,

cắm trại một mình .

.

.

Hắn cười lớn .

Cô là đang giận dỗi ư ?Thật đáng yêu nha .

.

.

Hắn nói với theo :

- Em về cẩn thậnnnn

Cô quay người lại

- Tôi về thật đó !

!

*nhìn đất* *nhìn trời* *nhìn thẳng*

Khoảng tầm 5 phút sau ,

nụ cười trên môi hắn liền tắt ngấm .

Cô đi thật ?Chẳng lẽ cô định tự về thật ?Từ ngọn đồi xuống chân đồi ,

nói không xa thì cũng không hẳn ,

nói không gần thì cũng không đúng .

Bây giờ là gần 11h trưa rồi ,

cô đi lung tung nhỡ lại lạc hay bị bắt cóc thì làm thế nào ?Chỗ này cũng gần với biên giới ,

ai mà biết được có thằng biến thái nào nó tóm được ,

cưỡng hiếp ,

giết người hoặc giả dụ là bán cho bọn mại dâm hay không cơ chứ? Nghĩ đến đây ,

hắn liền chạy tán loạn đi tìm ,

vừa đi vừa gọi tên cô ,

trong lòng có chút hối hận ,

hắn mà không trêu đùa cô thái quá như thế ,

cô cũng không đến mức phải bỏ đi như vậy ,

cô mà có làm sao thì hắn chết mất.

.

.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cùng lúc đó ,

ở Hà Nội ,

có chàng trai đang nghiến răng nghiến lợi :

- Thằng cờ-hó đấy dám lừa mình .

Mày mà về đây thì mày chết với ông

Cô gái bên cạnh lên tiếng :

- Không lừa anh thì chẳng nhẽ lại để cho anh làm bóng đèn suốt à ?

- Em còn đứng về phía nó ?_giọng chàng trai đầy ủy khuất

Cô gái nhún vai :

- Em chỉ là không muốn anh bỉ ổi thêm thôii

- What ?Em lại dám nói anh bỉ ổi ?

- Hahaha ,

cản trở chuyện tốt của người ta ,

không bỉ ổi thì là cái gì ?

Chàng trai nheo mắt lại ,

thầm nghĩ "cưới về rồi thì chết với lão giaa"

-------------------------

Hắn đã đi khắp cả ngọn đồi này rồi ,

nhưng vẫn không thấy bóng dáng của cô đâu cả .

Hắn dựa vào một thân cây ,

lòng đầy hối hận ,

tất cả đều là tại hắn ,

chỉ tại hắn mà cô mới giận như vậy .

Ngửa mặt lên trời ,

hét thật to ,

thật to ,

như muốn trút hết những đau đớn nơi trái tim mình .

Hắn quay người lại ,

đấm thật mạnh vào thân cây ,

máu từ bàn tay hắn ứa ra ,

tay hắn cũng rất đau .

.

.

nhưng còn không đau bằng lòng hắn .

Mắt hắn đỏ lên ,

lấp lánh ánh nước .

.

. Gạt vội giọt nước mắt còn chưa kịp rơi xuống ,

hắn nhất định phải tìm thấy cô ,

nhất định .

Đang định chạy đi thì sau lưng hắn vang lên một giọng nói khó hiểu :

- Anh đang làm gì đấy ?

Cô đi đến trước mặt hắn ,

thấy đôi mắt hắn đỏ ngầu -đang ngỡ ngàng nhìn mình ,

mà bên tay phải của hắn ,

từng giọt máu thấm cả vào cái găng tay da đã rách ,

chảy từng giọt ,

từng giọt tí tách ,

tí tách rơi xuống ,

nhuộm đỏ cả một góc .

Cô hốt hoảng định cầm tay hắn lên xem ,

thì bàn tay còn lại của hắn giơ lên ,

run run ,

như không tin vào mắt mình ,

hắn chạm nhẹ vào mặt cô ,

rồi như bị điện giật ,

rút lại thật nhanh ,

sau đó lại run run đưa tay lên vuốt ve mặt cô ,

như muốn cảm nhận được cảm giác tồn tại chân thực của người con gái đang đứng trước mặt hắn .

Hắn ôm chầm lấy cô ,

siết thật chặt ,

sợ rằng một khi mình bỏ ra ,

cô ấy sẽ lại biến mất .

Giọt nước mắt vừa nặng nề rơi xuống lại được bàn tay của hắn gạt phắt đi .

Thật may .

.

.

cô không có sao .

.

.

thật may .

.

.

Nhi vỗ vỗ tấm lưng rộng lớn của hắn ,

nhẹ nhàng hỏi :

- Anh bị làm sao thế ?

- Anh tưởng em bỏ anh .

Anh xin lỗi ,

anh sai rồi_giọng hắn vẫn run run

- Sao em lại bỏ anh chứ ?Xem em xuống đồi mua cho anh cái gì này .

.

.

Tadaaa

Cô giơ giơ cái thứ mình đang cầm trong tay :

- Cái gì đây ?_hắn nhíu mày ,

nhìn vật trước mắt

- Ơ ,

anh không thấy à ?Đây là hai chú lùn được làm bằng nham thạch đấy .

Anh nhìn này .

.

.

Cô ngồi xổm xuống đất ,

đặt hai chú lùn to bằng lòng bàn tay ,

một nam một nữ xuống ,

để cho môi của họ chạm vào nhau thì thấy vừa khít .

.

.

- Anh thấy đẹp không ?Là một đôi đấy ,

họ đang cưới nhau ,

tuy có mỗi môi của cô gái được tô màu hồng thôi ,

nhưng dễ dàng nhận thấy họ đang mặc đồ cưới .

Anh xem ,

tay của chàng trai còn vòng qua người cô gái nữa đây này .

.

.

Thấy chưa ?Nể tình anh vừa khóc nhè nên tôi đặc cách đưa cho anh một cái .

.

.

Giọng cô đầy tiếc nuối ,

tay lấy chú lùn mặc vest đưa cho hắn .

Hắn bật cười :

- Anh thích cô dâu cơ !

- Ơ hay ,

anh đàn ông con trai lấy tượng con gái làm gì ?

- Vì anh thích con gái -_- ,

anh không thích đàn ông

- Được rồi *miễn cưỡng* ,

cầm bằng tay kia ý ,

không máu của anh lại làm bẩn tượng của tôi .

.

.

Miệng thì nói ra những lời cay độc như thế ,

nhưng cô vẫn kéo hắn về chỗ ,

cởi cái găng tay của hắn ra ,

thấy mu bàn tay của hắn đầy máu ,

lòng lại có chút xót xa ,

sao tên này lại ngu thế chứ ?Không biết đường lấy điện thoại mà gọi cho cô sao ?

Mà cô cũng đâu biết rằng ,

hắn đã gọi đi gọi lại rất nhiều lần rồi ,

nhưng đây là vùng núi ,

đào đâu ra sóng cơ chứ .

.

.

Hắn nhìn khuôn mặt cô đang chăm chú rửa vết thương cho hắn ,

lại lấy cái băng đô trên đầu mình băng bó cho hắn ,

thầm mong sao cho thời gian hãy ngưng lại ở giây phút này ,

để hắn còn có thể ở bên cô ,

forever .

.

.